Tập tranh Thiên Thần Quét lá của T.T Minh Chiếu
Thân tặng những bạn đồng hành trên bước đường giác ngộ.
Chén cơm xin ngàn nhà
một mình muôn dặm xa
mắt xanh nhìn trần thế
may trắng hỏi đường qua.
Ôi chú tiểu này dể thương quá!
Chùa của chú có nhiều cây đa to lắm, mỗi ngày chú được phân công quét lá, quét mệt chú ngã nón học bài: Phù xuất gia giả phát túc siêu phương ...
Anh ơi! Phật ở đâu vậy ? anh dẫn em đi thăm Phật đi, đi thăm Phật đi anh....
Bộ tranh Phương Trời Cao Rộng - T.T Minh Chiếu
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
Bộ tranh Phương Trời Cao Rộng - T.T Minh Chiếu
Sửa lần cuối bởi thiên thần quét lá vào ngày 18/10/07 16:28 với 1 lần sửa.
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
Re: Thiên thần quét lá
Hai thầy trò sống lâu năm trên núi, một hôm vị thầy có việc cần xuống phố. Nên cũng muốn dẫn chú tiểu bấy lâu nuôi dưỡng xuống núi một lần để mở rộng tầm mắt. Đây cũng là lần đầu tiên chú tiểu được theo thầy xuống núi. Cho nên cái gì đối với chú cũng mới lạ và lần đầu tiên được nhìn thấy. Trong đôi mắt ngây thơ của của cái gì cũng đẹp. Bỗng đâu một ... bóng hồng thoáng qua.
Chú tiểu: Thầy ơi, đó đó tên là gì vậy :?:
Thầy: ờ ờ... thì đó là cọp có ... cái đuôi trên đầu đó con
Chú tiểu: Ồ con cọp đó dể thương quá. :P
Thầy: Không đâu con ạ. Con cọp đó nó sẽ "ăn thịt" con...
Chú tiểu: nhưng con thấy con cọp đó đâu có dữ đâu :?:
Thầy: Không những nó "ăn thịt" con đời này, mà nó còn "ăn" pháp thân huệ mạng của con nữa. Cho nên con phải tránh xa con cọp đó... 500 thước cho an toàn :mrgreen:
Chú tiểu: Thầy ơi, đó đó tên là gì vậy :?:
Thầy: ờ ờ... thì đó là cọp có ... cái đuôi trên đầu đó con
Chú tiểu: Ồ con cọp đó dể thương quá. :P
Thầy: Không đâu con ạ. Con cọp đó nó sẽ "ăn thịt" con...
Chú tiểu: nhưng con thấy con cọp đó đâu có dữ đâu :?:
Thầy: Không những nó "ăn thịt" con đời này, mà nó còn "ăn" pháp thân huệ mạng của con nữa. Cho nên con phải tránh xa con cọp đó... 500 thước cho an toàn :mrgreen:
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
Nghề đuổi quạ
Trích Thiên Thần Quét Lá
Thầy gật gù nói:
"Chim chóc còn đến phá nhiều không?"
"Bạch thầy, con ngồi suốt ngày cũng không thấy một con chim nào bay ngang. Hình như chim quạ không đến vùng chùa này nữa. Bây giờ phơi lúa bắp chẳng cần ngồi coi cũng không sao."
"Vắng đến như vậy sao!"
"Dạ, vắng hoe à."
"Vậy con chẳng thấy buồn sao? Con ngồi suốt ngày không có con chim nào để đuổi, để gõ thùng, không buồn sao!"
"Bạch thầy, con không biết nữa... Con cũng thấy buồn, nhưng con không biết làm sao. Thầy bảo con đuổi chim đuổi quạ thì con đuổi, con đâu có biết làm sao!"
"Năm xưa thầy cũng đuổi quạ đuổi chim như con. Con có biết lúc thầy sung sướng nhất là lúc nào không? Là mỗi lúc chim rón rén đáp xuống ăn lúa, thầy thấy mà giả đò làm lơ cho chúng ăn. Điều vui nhất trên đời không phải là nhìn thấy kẻ khác sung sướng hay sao!"
*
...Thầy đặt thúng xuống đất, ngồi nghỉ. Chú Hiếu chưa biết thầy muốn lên đây làm gì nhưng chú chưa dám hỏi. Chú cũng ngồi xuống nghỉ chân. Thầy nói:
"Không. Ngồi chơi đi. Quên phứt cái nghề đuổi quạ của con đi."
...Rồi thầy vụt đứng dậy, vung tay, vung tay. Lúa bay tứ phía, lúa bay lên cao, tung vãi khắp nơi. Thầy hét lên trong tiếng gió reo:
"Vãi lúa đi con, vãi khắp nơi cho chim quạ ăn!"
Chú hơi khựng một lúc, thấy thầy cứ tiếp tục đứng rồi khom, khom rồi đứng, vốc lúa ra mà vãi, chú mới cúi xuống thọc hai tay vào thúng, nắm từng nạm lúa, tung ra, tung ra. Gió đưa lúa bay cao, bay xa. Chim chóc ào ào bay đến. Hàng chục con, hàng trăm con. Lúa bay, bay, dính trên áo nâu, trên tay, trên đầu, trên vai hai thầy trò. Rồi thầy ném lúa vào áo chú, chú ném lúa lại trên áo thầy. Hai thầy trò vừa tung lúa vừa cười, vừa giỡn như hai đứa trẻ. Chim từ các nơi xa, ríu rít bay đến từng đàn. Tung tăng ăn lúa. Những cái đầu gục gặc mổ lia lịa. Rồi những con quạ đen nữa, thấy chim đủ loài từ đâu tụ về, chúng cũng theo tới. Chim từ khắp hướng, từ đồng ruộng, từ vườn rau, từ các bụi rậm, ồ ạt kéo đến.
Tung vãi hết thúng lúa, hai thầy trò đứng lại giữa bãi chim, cười hể hả. Rồi thầy lấy hai tay bụm miệng kêu hú như gọi muôn chim về dự hội. Nét mặt chú Hiếu tươi vui hơn bao giờ. Từ ngày bước chân vào chùa làm Sa di Đuổi Quạ đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên chú thấy hạnh phúc nhất. Chim quạ không sợ hãi tránh né chú. Chú không sợ hãi hay xua ghét chim quạ. Có con chim đậu mổ những hạt lúa dính trên vai áo của chú. Có con chim đậu trên tay thầy. Chú nhìn quanh. Đâu cũng là chim. Đâu cũng thấy quạ. Mà tâm chú vẫn cứ an bình lặng lẽ, không bị thôi thúc bởi công việc hay trách nhiệm đấu tranh, chiến thắng. Chú sung sướng vừa cười vừa khóc vừa dang hai tay chạy giỡn giữa một trời chim chóc. Gió đuổi theo vạt áo nâu phất phới của chú. Chim chóc như nhảy nhót đón chào chú. Thầy đứng nhìn theo, thấy chú hân hoan vui mừng và tự do như một cánh chim giữa đất trời hoang dại.
Thầy gật gù nói:
"Chim chóc còn đến phá nhiều không?"
"Bạch thầy, con ngồi suốt ngày cũng không thấy một con chim nào bay ngang. Hình như chim quạ không đến vùng chùa này nữa. Bây giờ phơi lúa bắp chẳng cần ngồi coi cũng không sao."
"Vắng đến như vậy sao!"
"Dạ, vắng hoe à."
"Vậy con chẳng thấy buồn sao? Con ngồi suốt ngày không có con chim nào để đuổi, để gõ thùng, không buồn sao!"
"Bạch thầy, con không biết nữa... Con cũng thấy buồn, nhưng con không biết làm sao. Thầy bảo con đuổi chim đuổi quạ thì con đuổi, con đâu có biết làm sao!"
"Năm xưa thầy cũng đuổi quạ đuổi chim như con. Con có biết lúc thầy sung sướng nhất là lúc nào không? Là mỗi lúc chim rón rén đáp xuống ăn lúa, thầy thấy mà giả đò làm lơ cho chúng ăn. Điều vui nhất trên đời không phải là nhìn thấy kẻ khác sung sướng hay sao!"
*
...Thầy đặt thúng xuống đất, ngồi nghỉ. Chú Hiếu chưa biết thầy muốn lên đây làm gì nhưng chú chưa dám hỏi. Chú cũng ngồi xuống nghỉ chân. Thầy nói:
"Không. Ngồi chơi đi. Quên phứt cái nghề đuổi quạ của con đi."
...Rồi thầy vụt đứng dậy, vung tay, vung tay. Lúa bay tứ phía, lúa bay lên cao, tung vãi khắp nơi. Thầy hét lên trong tiếng gió reo:
"Vãi lúa đi con, vãi khắp nơi cho chim quạ ăn!"
Chú hơi khựng một lúc, thấy thầy cứ tiếp tục đứng rồi khom, khom rồi đứng, vốc lúa ra mà vãi, chú mới cúi xuống thọc hai tay vào thúng, nắm từng nạm lúa, tung ra, tung ra. Gió đưa lúa bay cao, bay xa. Chim chóc ào ào bay đến. Hàng chục con, hàng trăm con. Lúa bay, bay, dính trên áo nâu, trên tay, trên đầu, trên vai hai thầy trò. Rồi thầy ném lúa vào áo chú, chú ném lúa lại trên áo thầy. Hai thầy trò vừa tung lúa vừa cười, vừa giỡn như hai đứa trẻ. Chim từ các nơi xa, ríu rít bay đến từng đàn. Tung tăng ăn lúa. Những cái đầu gục gặc mổ lia lịa. Rồi những con quạ đen nữa, thấy chim đủ loài từ đâu tụ về, chúng cũng theo tới. Chim từ khắp hướng, từ đồng ruộng, từ vườn rau, từ các bụi rậm, ồ ạt kéo đến.
Tung vãi hết thúng lúa, hai thầy trò đứng lại giữa bãi chim, cười hể hả. Rồi thầy lấy hai tay bụm miệng kêu hú như gọi muôn chim về dự hội. Nét mặt chú Hiếu tươi vui hơn bao giờ. Từ ngày bước chân vào chùa làm Sa di Đuổi Quạ đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên chú thấy hạnh phúc nhất. Chim quạ không sợ hãi tránh né chú. Chú không sợ hãi hay xua ghét chim quạ. Có con chim đậu mổ những hạt lúa dính trên vai áo của chú. Có con chim đậu trên tay thầy. Chú nhìn quanh. Đâu cũng là chim. Đâu cũng thấy quạ. Mà tâm chú vẫn cứ an bình lặng lẽ, không bị thôi thúc bởi công việc hay trách nhiệm đấu tranh, chiến thắng. Chú sung sướng vừa cười vừa khóc vừa dang hai tay chạy giỡn giữa một trời chim chóc. Gió đuổi theo vạt áo nâu phất phới của chú. Chim chóc như nhảy nhót đón chào chú. Thầy đứng nhìn theo, thấy chú hân hoan vui mừng và tự do như một cánh chim giữa đất trời hoang dại.
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
-
- Bài viết: 48
- Ngày: 18/10/07 15:44
Re: Bộ tranh Phương Trời Cao Rộng - T.T Minh Chiếu
1. Ngoài sân còn lá
2. Cây đa chùa cũ
3. Giấc mộng đầu
4. Nghề đuổi quạ
5. Người quét chợ
6. Pháp sư tí hon
7. Quét lá
8. Bước đi của thiên thần
Đang trực tuyến
Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến. và 12 khách