20 năm qua

Truyện sưu tầm và sáng tác - truyện của ngày ấy, mỗi cuộc đời là một trường thiên tiểu thuyết. Kính mời các bạn hãy ghi lại những cảm nghĩ, dòng tư tưởng của mình.
dieunga150820
Bài viết: 2
Ngày: 13/02/11 10:30
Giới tính: Nữ
Đến từ: Long An

20 năm qua

Bài viết chưa xem gửi bởi dieunga150820 »

Mẹ ơi!!
Mùa Vu Lan lại đến với bao nỗi trằn trọc, nhớ thương trong con. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong 20 năm qua con thấy lòng mình xốn xang như thế. 15 năm trôi đi con lớn lên trong vòng tay của ngoại cùng với sự lo lắng, thương yêu của cha và mẹ, con thấy nó bình thường đến vô vị làm sao ấy?? Thuở ấy con chưa biết đi Chùa mà chỉ lao đầu vào học hành. Mẹ thương con chìu con all vì mẹ nghĩ con cực khổ từ lúc bé thơ khi mẹ bồng con rời khỏi nhà nội với nước mắt như mẹ. Cha cũng bỏ tất cả theo mẹ con mình dắt dìu nhau làm ăn , mẹ và cha xuôi ngược chịu mọi cực khổ để có tiền lo cho con.
Nhưng tất cả có bao giờ như ý muốn và mong ước??? Làm quần quật tối ngày vẫn ko đủ cha mẹ đành gửi con cho ngoại nuôi dưỡng. Con ốm yếu, bệnh hoạn ngoại lo lắng, dì 13 cực khồ vì con biết bao nhiêu. Thời gian thắm thoát trôi qua cái gì cũng quay về quỹ đạo của nó cha mẹ cũng có 1 số vốn nho nhỏ. Con được ở bên 2 đấng thiêng liêng với sự cưng chìu dường như cha mẹ muốn bù đắp sự mất mác thiếu thốn tuổi bé thơ của con. Con sống trong vỏ bọc gia đình dù đôi lúc thiếu thốn nhưng con vẫn cảm thấy thoải mái. Được cha mẹ thương yêu, chìu chuộng con trở nên cái gì cũng chờ cha chờ mẹ. Con sống cho mình nhiều hơn là nghĩ về 2 người như thuở nhỏ.
Gia đình mình lại chuyển về quê nội sống có lẽ vì mẹ thương cha nên chấp nhận quay về cái nơi đã làm cho mẹ khổ đau, khóc hết nước mắt. Nhưng cha mẹ ơi!! Con ước chi mình đừng quay về thì con sẽ ko trở thành 1 đứa con bất hiếu. 4 năm nay con đánh mất nửa con tim để trái tim mình hướng về nơi khác, 1 thứ tình khác. Đây là mùa Vu Lan thứ 20 và là lần đầu tiên trong CĐ con mới thấy bồi hồi, ray rứt và nhớ thương cha mẹ như thế.
4 năm rồi con lao đầu vào tình yêu mà bỏ quên đi những giọt nước mắt trong đêm của mẹ, con tìm cách nói dối để đi chơi. Tình yêu của con ko được cha mẹ chấp nhận nhưng con vẫn cố lao mình vào. Con bắt đầu biết nói dối, biết đi chơi...
Con ra Vũng tàu tiếp tục đi con đường mà con chọn cho riêng mình và là để rời xa cha, mẹ, tự lập với tình yêu, cuộc sống của riêng mình. Đến khi con hụt hẫng trong tình yêu thì con lại tìm về cha mẹ với khoảng trời bình yên, thương yêu. Ra Vũng Tàu con đi Chùa, tiếp xúc với Chánh Pháp và khi tình yêu trong con trở thành tình bạn đạo thì lòng con đã hướng về Phật Pháp.
Mùa Vu Lan tới ai nấy cũng ngậm ngùi còn riêng con đó là 1 khoảng trời hối hận. Lần đầu tiên - đầu tiên trong cuộc đời con mới biết Vu Lan là gì, báo hiếu là gì... Xin cha mẹ hãy rộng lòng tha thứ cho đứa con 20 tuổi - 20 mùa Vu Lan mới cảm nhận hết tình yêu thương của 2 đấng sanh thành. Vu Lan đến con xin gửi cha mẹ sự hối hận vì 20 năm qua con vô tình đánh mất nửa con tim quên công ơn cha, quên sự lo lắng, cực khổ của mẹ.
20 năm con đắm chìm ảo ảnh
20 năm rồi có ít ỏi chi
Quên bóng cha sương gió ngoài trời
Quên hình mẹ với lo toan bộn bề.
Vu Lan này con mới biết thương
Thương con ngu dại đã quên mất
Bóng cha già, hình mẹ tuổi 50
Cả 1 đời cực khổ vì con.
Xin cha mẹ hãy thứ tha lỗi lầm
20 năm rồi con đã lãng quên
Tình cha mẹ ví tựa non biển
Còn tình con sao như hạt cát


letamnhi1995
Bài viết: 478
Ngày: 15/07/10 02:03
Giới tính: Nữ
Đến từ: Việt Nam

Re: 20 năm qua

Bài viết chưa xem gửi bởi letamnhi1995 »

tangbong đạo hữu nên để ba mẹ mình đọc những dòng này. :D


khà khà
Hình đại diện của người dùng
pucaquynhnga22
Bài viết: 1117
Ngày: 20/02/11 20:51
Giới tính: Nữ
Đến từ: TP.HCM

Re: 20 năm qua

Bài viết chưa xem gửi bởi pucaquynhnga22 »

Sự sự sám hối và ăn năn không bao giờ là muộn màng! Ít nhất, bây giờ vẫn chưa muộn với bạn.

Hãy cố gắng tu tập nhé.

A DI ĐÀ PHẬT.


[center][img]http://atoanmt.ucoz.com/sml/thanks_4.gif[/img][/center]
[center][b][color=#BF0000]Trần thế chỉ là chốn tạm nương
Cũng như quán trọ chốn ven đường
Mỗi người là khách dừng chân tạm
Rồi sẽ đi về chốn viễn phương.
[/color][/b][/center]
Hình đại diện của người dùng
Thien Nhan
Bài viết: 2574
Ngày: 27/03/10 05:07
Giới tính: Nam

Re: 20 năm qua

Bài viết chưa xem gửi bởi Thien Nhan »

dieunga150820 đã viết: Mẹ ơi!!
Mùa Vu Lan lại đến với bao nỗi trằn trọc, nhớ thương trong con. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong 20 năm qua con thấy lòng mình xốn xang như thế.

15 năm trôi đi con lớn lên trong vòng tay của ngoại cùng với sự lo lắng, thương yêu của cha và mẹ, con thấy nó bình thường đến vô vị làm sao ấy?

Thuở ấy con chưa biết đi Chùa mà chỉ lao đầu vào học hành. Mẹ thương con chìu con tất cã vì mẹ nghĩ con cực khổ từ lúc bé thơ khi mẹ bồng con rời khỏi nhà nội với nước mắt như mẹ. Cha cũng bỏ tất cả theo mẹ con mình dắt dìu nhau làm ăn , mẹ và cha xuôi ngược chịu mọi cực khổ để có tiền lo cho con.

Nhưng tất cả có bao giờ như ý muốn và mong ước?

-Làm quần quật tối ngày vẫn không đủ, cha mẹ đành gửi con cho ngoại nuôi dưỡng.
Con ốm yếu, bệnh hoạn ngoại lo lắng, dì 13 cực khồ vì con biết bao nhiêu.

Thời gian thắm thoát trôi qua cái gì cũng quay về quỹ đạo của nó cha mẹ cũng có 1 số vốn nho nhỏ. Con được ở bên 2 đấng thiêng liêng với sự cưng chìu nuôi dưởng, hình như cha mẹ muốn bù đắp sự mất mác thiếu thốn tuổi bé thơ của con.

Con sống trong vỏ bọc gia đình dù đôi lúc thiếu thốn nhưng con vẫn cảm thấy thoải mái. Được cha mẹ thương yêu, chìu chuộng con trở nên cái gì cũng chờ cha chờ mẹ.

Con sống cho mình nhiều hơn là nghĩ về 2 người như thuở nhỏ.

Gia đình mình lại chuyển về quê nội sống có lẽ vì mẹ thương cha nên chấp nhận quay về cái nơi đã làm cho mẹ khổ đau, khóc hết nước mắt.

Nhưng cha mẹ ơi! Con ước chi mình đừng quay về thì con sẽ không trở thành 1 đứa con bất hiếu.
4 năm nay con đánh mất nửa con tim để trái tim mình hướng về nơi khác, 1 thứ tình khác.

Đây là mùa Vu Lan thứ 20 và là lần đầu tiên trong Cuộc đời con mới thấy bồi hồi, ray rứt và nhớ thương cha mẹ như thế.

4 năm rồi con lao đầu vào tình yêu mà bỏ quên đi những giọt nước mắt trong đêm của mẹ, con tìm cách nói dối để đi chơi. Tình yêu của con không được cha mẹ chấp nhận nhưng con vẫn cố lao mình vào. Con bắt đầu biết nói dối, biết đi chơi...

Con ra Vũng tàu tiếp tục đi con đường mà con chọn cho riêng mình và là để rời xa cha, mẹ, tự lập với tình yêu, cuộc sống của riêng mình.

Đến khi con hụt hẫng trong tình yêu thì con lại tìm về cha mẹ với khoảng trời bình yên, thương yêu. Ra Vũng Tàu con đi Chùa, tiếp xúc với Chánh Pháp và khi tình yêu trong con trở thành tình bạn đạo thì lòng con đã hướng về Phật Pháp.

Mùa Vu Lan tới ai nấy cũng ngậm ngùi còn riêng con đó là 1 khoảng trời hối hận. Lần đầu tiên - đầu tiên trong cuộc đời con mới biết Vu Lan là gì, báo hiếu là gì...
Xin cha mẹ hãy rộng lòng tha thứ cho đứa con 20 tuổi - 20 mùa Vu Lan mới cảm nhận hết tình yêu thương của 2 đấng sanh thành.
Vu Lan đến con xin gửi cha mẹ sự hối hận vì 20 năm qua con vô tình đánh mất nửa con tim quên công ơn cha, quên sự lo lắng, cực khổ của mẹ.

20 năm con đắm chìm ảo ảnh
20 năm rồi có ít ỏi chi
Quên bóng cha sương gió ngoài trời
Quên hình mẹ với lo toan bộn bề.
Vu Lan này con mới biết thương
Thương con ngu dại đã quên mất
Bóng cha già, hình mẹ tuổi 50
Cả 1 đời cực khổ vì con.
Xin cha mẹ hãy thứ tha lỗi lầm
20 năm rồi con đã lãng quên
Tình cha mẹ ví tựa non biển
Còn tình con sao như hạt cát
Chào Cô Diệu Nga,

Văn thơ cô viết rất hay và cảm động lòng người, nếu người nhà cô biết được thì hay biết mấy.

Cô có cần chúng tôi giúp điều gì không?

Như là thư này chuyển tới tay mẹ cô, Hay thư này chuyển tới những người bạn thân cô.

Hoặc còn điều gì khác, cô cứ nói ra. Bởi vì trên Diễn đàn này, không ai biết ai cã.

Thân ái chào cô.

Thiện Nhẫn.

Vui thay, phụng-dưỡng mẹ già!
Vui thay, hiếu-kính với cha trên đời!
Vui thay, phục-vụ Sa-môn!
Vui thay, thừa sự Thánh-nhơn ra đời!
(
Kệ số 332.)


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.9 khách