THIỀN HỌC CĂN BẢN

Có những đoạn kinh luận đọc không hiểu, hiểu mà không thấu đáo, chẳng biết hỏi ai ? Mời đem vào đây để mọi người cùng nhau thảo luận học hỏi...

Điều hành viên: binh

khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Chương 5 :
Lục diệu môn nhiếp nhau :
Lục diệu pháp môn nhiếp nhau, nếu luận gần thì có hai thứ, còn bàn xa thì co rất nhiều. Những gì là hai ? Một là diệu môn tự thể nhiếp nhau. Hai là khéo tu lục diệu môn xuất sanh thăng tiến nhiếp nhau.
Thế nào là tự thể nhiếp nhau ? Hành giả khi tu lục diệu môn, ở trong một pháp sổ tức thầm vận chuyển nhiếp cả năm pháp Tùy, Chỉ, Quán, Hòan, Tịnh. Vì sao ? Như hành giả khi khéo điều tâm sổ tức, chính cái thể của nó là sổ tức môn, tâm nương theo heo thở để đếm là nhiếp Tùy môn, đứt các duyên lự kèm tâm tại số là nhiếp Chỉ, phân biệt tâm đếm số và hơi thở rõ ràng là nhiếp Quán môn ; nếu tâm lọan động vin theo ngũ dục ắt là hư dối, tâm không thọ không trước, kềm tâm quay về số là nhiếp hòan môn; khi nhiếp tâm đếm hơi thở không có ngũ cái và các thô cấu phiền não thân tâm lặng lẽ là nhiếp Tịnh môn. Pháp sổ tức nhiếp cả lục môn, thì Tùy, Chỉ, Quán, Hòan, Tịnh mỗi pháp cũng như thế. Tính ra sáu lần sáu có ba mươi sáu diệu môn (6X6=36). Từ trước đến đây, tuy mỗi pháp vận dụng không đồng, nhưng cũng có ý này, nếu không phân biệt hành nhơn khó biết. Đã lược nói lục diệu môn tự thể nhiếp nhau, trong một môn đầy đủ sáu tướng.
Thế nào là khéo tu lục diệu môn thẳng thiến nhiếp nhau ? Hành giả lúc ban đầu điều tâm sổ tức đếm từ 1 đến 10 tâm không phân tán, gọi là sổ môn. Chính khi sổ tức tâm yên lặng khôn khéo biết hơi thở mới vào, khỏang giữa trải qua và chổ đến, cho đến vào rồi trở ra cũng như thế, tâm ắt biết rõ, nương theo không lọan mà vẫn thành tựu pháp đếm từ 1 đến 10, ấy là trong sổ tức thành tựu Tùy môn.
Hành giả chính khi sổ tức tế tâm khôn khéo kềm chế tại số và hơi thở, không cho những tư lự vi tế phát khở, phút giây không sanh dị niệm phân biệt, đó là trong sổ tức thành tựu Chỉ môn.
Hành giả chính khi Sổ tức thành tựu xảo Huệ phương tiện dứt vọng niệm, dùng tâm yên lặng chiếu soi hơi thở sanh diệt, biết tư tưởng chuyển biến từng sát na trong thân và pháp ngũ ấm, thập nhị nhập, thập bát giới như mây , như khói không có tự tánh. Đã không thấy có người thì trong khi sổ tức thành tựu niệm xảo huệ diệt niệm Quán môn.
Hành giả chính khi sổ tứ c chẳng những thành tựu quán trí biết pháp trước là hư giả, mà cũng khôn khéo hiểu biết quán chiếu lại tâm không có tự tánh, hư dối không thật, lìa được tưởng trị giác, ấy là sổ tức thành tựu Hòan môn.
Hành giả chính khi sổ tức chẳng những được huệ phương tiện năng quán, sở quán, mà cũng không có năng quán sở quán_ do Pháp Tánh Bản thanh tịnh như hư không, không thể phân biệt. Khi ấy hành giả tâm đồng với Pháp Tánh lặng lẽ không động, ấy là trong sổ tức thành tựu Tịnh môn.
Lấy năm môn trang nghiêm Sổ tức, Tùy, Chỉ, Quán, Hòan, Tịnh cũng vậy, ở đây không nói riêng. Tính ra sáu lần sáu cũng được ba mươi sáu diệu môn (6X6=36). Hành giả nếu hay khôn khéo tu tập Lục Diệu môn chắc chắn được các thứ thâm thiền định, trí huệ vào Niết Bàn của tam thừa.
Chương 6.
Lục diệu môn chung và riêng.


khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Chương 6.
Lục diệu môn chung và riêng.
Sở dĩ nói Lục diệu môn chung và riêng là vì : Phàm phu, Ngọai đạo, Nhị thừa, Bồ tát chung quán một pháp sổ tức mà giải huệ không đồng, nên chứng Niết Bàn cũng sai biệt. Tùy, Chỉ, Quán, Hòan, Tịnh cũng như thế. Vì sao có sai biệt.
Hành giả phàm phu độn căn, chính khi sổ tức chỉ biết đếm hơi thở từ một đến mười cho tâm an định, mong cầu nhờ đây được nhập thiền định thọ hưởng các khóai lạc. Đó gọi là trong sổ tức mà khởi ma nghiệp vì tham sanh tử vậy.
Các hàng Ngọai đạo lợi căn tri kiến quá mạnh, vì thấy nhân duyên nên khi sổ tức chẳng những địều tâm đếm hơi thở từ 1 đến 10, mong cầu thiền định, mà cũng hay phân biệt có hơi thở, không có hơi thở, cũng có cũng không, chẳng có chẳng không, quá khứ hơi thở như thế đi hay không như thế đi, cũng như thế đi, cũng không như thế đi, chẳng như thế đi, chẳng không như thế đi ; vị lai hơi thở hữu biên, vô biên, cũng hữu biên, cũng vô biên, chẳng hữu biên, chẳng vô biên ; hiện tại hơi thở hữu thường ư ? Cũng hữu thường, cũng cô thường ư ? Chẳng hữu thường chẳng vô thường ư ? Và Tâm cũng như thế. Tùy chỗ Tâm nhận được chấp cho là thật, cho người khác nói đều là vọng ngữ. Người này bởi không rõ tướng hơi thở, theo vọng kiến sanh phân biệt ; Tức là Sổ tức mà khởi hý luận tứ biện thiêu đốt, sanh chỗ phiền não, hằng chìm trong tham trước tà kiến, tạo các tà hạnh, đọan diệt thiện căn, không hội lý vô sanh, tâm đi ngòai chánh lý nên gọi là ngọai đạo.
Hai hạng người trên tuy độn căn, lợi căn có khác, mà sanh tử trong luân hồi trong Tam Giới không khác.
Thế nào là thanh văn sổ tức :
Hành giả muốn mau thóat ly tam giới tự cầu Niết Bàn nên tu Sổ Tức để điều tâm. Khi ấy trong sổ tức mà không rời chánh quán tứ đế. Thế nào là sổ tứ quán tứ chân đế ? Hành giả biết hơi thở y nơi thân, thân y nơi tâm, ba việc (hơi thở, thân, tâm) hòa hợp gọi là ấm, giới, nhập. Tức là khổ. Nếu tham trước pháp ấm, giới, nhập cho đến buông lung tâm phân biệt ấm, giới nhập, tức là tập. Nếu hay đạt được chơn tánh của hơi thở, là biết khổ vô sanh, không khởi tứ thọ, tứ hạnh không sanh thì lợi sử, độn sử các thứ phiền não kiết phược đều lặng lẽ không khởi, gọi là Diệt. Chánh Huệ biết khổ hay thông lý không bị ngăn bịt, gọi là Đạo. Nếu hay sổ tức thông đạt Tứ đế như thế, người ấy quyết định được đạo Thanh Văn, dứt nghiệp cũ, không tạo nghiệp mới.
Thế nào là sổ tức vào đạo duyên giác ?
Hành giả cầu tự nhiên trí, ưa riêng được tịch tịnh, sâu biết các pháp do nhân duyên sanh, Chính khi sổ tức biết cái ghi nhớ đếm hơi thở là hữu Chi, hữu duyên thủ, thủ duyên ái, ái duyên thọ, thọ duyên xúc, xúc duyên lục nhập, lục nhập duyên danh sắc, danh sắc duyên thức, thức duyên hành, hành duyên vô minh, Lại quán cái hữu ghi nhớ hơi thở là nhiệp thiện hữu vi có nhân thiện, quyết định phải thọ quả báo đời sau hoặc cõi người, cõi trời, vì có nhân thọ báo, ắt có lão tử và ưu bi khổ não. Đó là nhơn duyên ba đời, sanh tử không ngần mé, luần hồi không dừng. Vốn không có sanh cũng không có tử, do không khéo suy nghĩ nên tâm hạnh tạo thành nghiệp sanh tử. Nếu biết vô minh vốn không có thể tính, bởi nhân duyên hòa hợp mà sanh, do vậy không thật, giả gọi là vô minh. Vô minh còn không thật có thì Hành ..v..v các nhân duyên đều không căn bản. Đã không có Hành nhân duyên .v.v.. thì đâu có sổ tức hiện nay. Khi ấy hành giả sâu biết sổ tức thuộc nhân duyên nên không có tự tánh, không thọ trước, không nghĩ không phân biệt, Tâm như như không vắng lặng không động, rỗng suốt, Tâm vô lậu phát sanh thành Đạo Duyên Giác.
Thế nào là bồ tát sổ tức ?
Hành giả vì cầu nhất thiết trí, tự nhiên trí , vô sư trí, Như Lai tri kiến, Lực, Vô sở úy, thương xót muốn làm cho vô lượng chúng sanh được an lạc cho nên tu môn sổ tức. Muốn nhơn pháp môn này vào nhất thiết trí. Vì sao ? như trong Kinh nói : «Pháp quán hơi thở là cái cửa của ba đời chư Phật vào Đạo». Thế nên những vị mới Phát tâm Bồ Tát muốn cầu Phật đạo, trước nên điều tâm sổ tức. Chính khi sổ tức biết hơi thở không phải hơi thở cũng huyễn hóa, do đó hơi thở không phải là sanh tử , cũng không phải là Niết bàn. Khi ấy ở trong Sổ tức không thấy có sanh tử để đọan, không thấy có Níết Bàn để nhập. Vì thế không trụ sanh tử nên không bị hai mươi lăm cõi trói buộc. Không chứng Niết Bàn nên không rơi vào Thanh Văn, Duyên Giác. Dùng bình đẳng đại huệ không có tâm thủ xả, vào sổ tức trung đạo, gọi là thấy Phật tánh, được vô sanh nhẫn, trụ đại Niết Bàn, Thường, lạc, Ngã, Tịnh. Cho nên Kinh nói : «Ví như dòng nước chảy nước hảy xiết cuốn gãy tất cả, chỉ trừ cành dương liễu, vì nó mềm dẽo vậy, Dòng nước sanh tử cũng thế, hay cuốm chìm tất cả phàm phu, chỉ trừ Bồ Tát trụ Đại thừa Đại Niết Bàn, vì tâm nhu nhuyễn vậy». Đó là hành giả đại thừa ở trong pháp sổ tức vào địa vị Bồ tát.
Thế là đã lược nói trong tướng sổ tức diệu môn ; pham, thành, đại thừa , tiểu thừa, chung và riêng. Sổ tức tuy chung mà do sự lý giải nên có khác. Tuy cùng tu sổ tức mà tùy mỗi hạng người quả báo có sai biệt. Các pháp Tùy, chỉ, Quán, Hòan , Tịnh. Mỗi diệu môn phàm, thánh, đại thừa,tiểu thừa chung và riêng cũng như vậy.
Chương7 :
Lục diệu môn triển chuyển.


khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Chương 7 :
Lục diệu môn triển chuyển.
Từ trước đến đây đã nói lục diệu môn đồng chung thực hành, Bồ tát cùng phàm phu nhị thừa chung. Phần lục diệu môn triển chuyển này chỉ riêng Bồ Tát thực hành, không chung với Thanh văn, Duyên giác, huống nữa là phàm phu. Vì sao ? Vì phần thứ sáu «lục diệu môn chung và riêng». Trước trong phần pháp quán, là quán từ Giả nhập Không được huệ nhãn, nhứt thiết trí. Huệ nhãn, nhất thiết trí là pháp chung của nhị thừa, Bồ tát. Phần này là quán từ không ra giả triển chuyển lục diệu môn được pháp nhãn, đạo chủng trí không cùng với Thanh văn, Bích Chi Phật chung.
Thế nào là Bồ tát sổ tức trung đạo, quán từ Không ra Giả lần lượt khởi xuất các hạnh công đức ?
Bồ tát chính khi sổ tức phát đại thệ nguyện, thương xót chúng sanh, tuy biết chúng sanh cứu kính là không! Mà muốn làm thành tựu cho chúng sanh, làm thanh tịnh cõi Phật cùng tột vi lai. Khởi nguyện ấy rồi, phải biết rõ hơi thở không sanh không diệt, tánh của nó là không tịch. Chính hơi thở là không, không phải hơi diệt mới không, hơi thở tánh tự không ; hơi thở tức là không, không tức là hơi thở, lìa hơi thở không có không, tất cả pháp cũng như thế. Vì hơi thở là không, chẳng phải chơn, chẳng phải giả, chẳng phải thế gian, chẳng phải xuất thế gian, tìm hơi thở cùng phi hơi thở không thể được, mà thành tựu Niệm hơi thở ấy, như mộng, như huyễn, như vang, như hóa, tuy sự thật không có mà cũng phân biệt làm việc huyễn hóa Bồ tát rõ hơi thở như thế, tuy hơi thở không thật có tự tánh mà thành tựu Niệm hơi thở từ 1 đến 10 rành rõ phân minh, thâm tâm phân biệt tướng hơi thở như huyễn. Bởi có hơi thở không tánh như huyễn, nên có pháp thế gian, xuất thế gian không tánh. Vì sao ?
Vì vô minh điên đảo không biết tánh hơi thở là không, nên vọng chấp có hơi thở liền khởi chấp trước ngã, pháp, ái kiến, các hạnh, nên gọi là thế gian. Bởi có hơi thở nên có ấm, giới, nhập v.v...quả khổ lạc ở thế gian. Do đó hơi thở tuy không mà thành tựu tất cả nhơn quả thiệc ác ở thế gian và các việc sanh tử trong hai mươi lăm cõi.
Trong tướng hơi thở không ấy, tuy không có tướng xuất thế gian mà khéo nhân hơi thở phân biệt pháp xuất thế gian. Vì sao? Do không biết tướng hơi thở là không, nên mờ mịt không rõ biết, tạo nghiệp thế gian. Vì biết hơi thở là không, nên không có vô minh vọng chấp, tất cả các thứ kiết phược phiến não không từ đâu mà sanh, gọi là nhơn xuất thế gian. Vì nhơn thế gian diệt nên lìa quả 25 cõi v.v...ở đời sau, gọi là quả xuất thế gian. Vì khéo vượt qua nhơn quả điên đảo thế gian, nên gọi là pháp xuất thế gian. Ở trong pháp xuất thế gian chơn chánh này cũng có nhơn quả. Biết hơi thở là không, được chánh trí huệ là nhơn xuất thế gian. Vọng chấp hơi thở có nhơn, ngã vô minh điên đảo và khổ quả đều diệt, gọi là quả xuất thế gian. Cho nên Bồ tát quán hơi thở không phải hơi thở, tuy không được pháp thế gian và xuất thế gian mà hay thành tựu pháp thế gian và xuất thế gian.
Bồ tát khi quán hơi thở tánh không, tuy không được tứ đế mà cũng thông đạt tứ đế. Vì sao? Như trước đã nói quả thế gian là Khổ đế, nhơn thế gian là Tập đế, quả xuất thế gian là Diệt đế, nhơn xuất thế gian là Đạo đế. Cho nên tuy quán tướng hơi thở không thấy tứ đế, mà hay rõ ràng phân biệt tứ đế, vì chúng Thanh văn rộng diễn bày phân biệt.
Bồ tát torng khi rõ biết hơi thở là không, tuy không thấy 12 nhân duyên mà cũng thông đạt 12 nhân duyên. Vì sao? Quá khứ hơi thở tánh không, vọng thấy có thật hơi thở nên sanh các thứ điên đảo phân biệt, khởi các phiền não, gọi là vô minh. Nhơn duyên vô minh nên có hành, thức, danh sắc, lục nhập, xúc, thọ, ái , thủ, hữu, sanh, lão tử, ưu bi khổ não v. v... luân chuyển không dứt. Thế là đều do không rõ hơi thở như hư không, không có. Nếu biết hơi thở là không tịch tức là phá vô minh, vì vô minh diệt nên 12 nhân duyên đều diệt. Bồ tát rõ biết hơi thở không phải hơi thở như thế, tuy không được 12 nhân duyên mà hay rõ ràng thông đạt 12 nhân duyên, vì người cầu duyên giác thừa rộng nói phân biệt.
Bồ tát biết rõ hơi thở không tánh, khi ấy không còn thấy có hơi thở, huống nữa ở trong hơi thởmà có pháp Lục tệ và lục độ. Tuy trong hơi thở không thấy có pháp lục tệ và lục độ mà cũng rõ ràng thông đạt lục tệ và lục độ. Vì sao ? Hành giả chính sổ tức tự rõ biết, nếu nơi không có hơi thở mà thấy có hơi thở thì quyết định thành tựu pháp san tham. Sam tham có bốn thứ :
1_ Xan tham tài vật, thấy hơi thở có ta, vì ta sanh xan tham
2_ Xan tham thân, nơi hơi thở khởi chấp thân
3_ Xan tham mạng, nơi hơi thở không rõ chấp có mạng
4_ Xan tham pháp, nơi hơi thở không rõ liền khởi tâm kiến chấp pháp.
Hành giả vì phá các pháp xan tham tệ ác ấy, tu bốn món bố thí ba la mật.
a_ Biết hơi thở không, phi ngã, nhóm chứa tài vật để làm gì ? Khi ấy tâm xan tham tài vật liền dứt, xả trân bảo như đố đàm dãi. Cho nên thông đạt được hơi thở không, tức là tài thí ba la mật.
b_ Bồ tát biết không thân , hơi thởv.v.. các pháp không gọi là thân, lìa hơi thở v.v...cũng không riêng có thân. Khi ấy biết thân, phi thân liền phá xan tham chấp thân. Đã không xan tham thân tức hay lấy thân làm tôi tớ cho người sai khiến, như pháp thí cho mọi người. Rõ biết hơi thở không phải hơi thở, hay thành tựu đầy đủ xả thân bố thí ba la mật.
c_ Hành giả nếu hay rõ biết hơi thở không, không thấy tức hơi thở là mạng hay liền hơi thở có mạng. Đã không thấy có mạng tức lìa tâm xan tham mạng. Khi ấy thường hay xả mạng thí cho chúng sanh mà tân không kinh sợ. Rõ suốt hơi thở không, hay đầy đủ xả mạng bố thí Ba La mật.
d_ Hành giả nếu thông đạt hơi thở không, không thấy các pháp ấm , giới, nhập v.v.v...cũng không thấy tướng các pháp thế gian, xuất thế gian. Vì phá các pháp chấp tướng của chúng sanh, do mê chấp các pháp mà luân hồi lục đạo, cho nên nói ra, mà thật không nói không chỉ bày, vì thính giả không nghe , không được vậy. Khi ấy tuy hành pháp thí mà không chấp pháp thí ; tuy có ân với mọi người mà hay làm lợi ích tất cả. Thí dụ như quả đất, hư không , mặt trời, mặt trăng làm lợi ích khắp thế gian mà vô tâm với vạn vật, không mong sự báo ân ; Bồ tát đạt được hơi thở tánh không, thực hành bố thí bình đẳng Ba La mật lợi ích chúng sanh cũng như thế. Thế nên Bồ tát liền biết hơi thở tánh không, tuy không được độ xan tam mà hay rõ ràng phân biệt xan tham bố thí, vì không thấy thật có vậy.
Biết hơi thở tánh không, đầy đủ trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, trí huệ ba la mật cũng như phần bố thí . Trong ấy mỗi mỗi rộng triển chuyển các tướng ba la mật, vì thiện nam, thiện nữ cầu Phật đạo mở bày phân biệt. Đây là lược nói trong sổ tức môn tu triển chyển Đà La NI. Bồ tát thực hành vô ngại phương tiện. Bồ Tát nếu nhập môn này thẳng đến sổ tức điều tâm cùng kiếp không hết, huống là được Tùy chỉ, Quán, Hòan, Tịnh các thứ thiền định, trí huệ, thần thông, từ biện tài, thập lực, từ vô sở úy, các địa, hạnh nguyện, nhất thế chủng trí, tất cả công đức vô tận.
Chương 8 :
Quán tâm lục diệu môn.


khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Chương 8 :
Quán tâm lục diệu môn.
Quán tâm lục diệu môn chỉ những bậc đại căn tánh thực hành, khéo biết các pháp ác không do thứ lớp, xa chiếu tận nguồn của các pháp. Thế Nào là nguồn các pháp ? Nghĩa là Tâm chúng sanh vậy, tất cả muôn pháp do Tâm mà khởi, nếu hay phản quán tâm tánh, không thấy có nguồn tâm liền biết các pháp đều không căn bản ; có pháp quán tâm này nói lục diệu môn không giống như trước. Tại sao ?
Hành giả khi mới học quán tâm, biết tất cả pháp số lượng thế gian và xuất thế gian thảy đều từ tâm sanh, rời ngòai Tâm không có một pháp. Thế nên tất cả các pháp đều y cứ nơi tâm mà đếm. Tâm tức là sổ môn vậy.
Hành giả chính khi quán tâm biết tất cả pháp số lượng đều từ tâm vương sanh. Nếu không tâm vương tức không tâm số, vì tâm vương động nên tâm số cũng động ; thí dụ như bá quan thần dân thảy đếu tùy thuận đại vương, tất cả pháp số lượng đều y theo tâm vương cũng như vậy. Khi quán như thế liền biết tâm là tùy môn.
Hành giả chính khi quán tâm biết tâm tánh thường tịch thì các pháp cũng tịch. Vì tịch cho nên không niệm, nên không động, không động nên gọi là chỉ. Tâm là chỉ môn vậy.
Hành giả chính khi quán tâm biết tâm tánh cũng như hư không, không danh , không tướng, tất cả ngôn ngữ đều bặt, mở kho vô minh thấy được tánh chân thật, được cái huệ vô trước đối với tất cả các pháp. chính là quán môn vậy.
Hành giả khi quán tâm đã không có tâm sở quán, cũng không có trí năng quán. Khi ấy tâm như hư không, không có chỗ nương tựa, tuy không thấy các pháp mà dùng diệu huệ vô trước phản chiếu thông suốt tất cả pháp, phân biệt hiển bày, vào các pháp giới không chỗ kém thiếu, khắp hiện sắc thân, bày hình trong cửu đạo, vào kho tàng khắp suốt, nhóm các căn lành, hồi hướng bồ đề trang nghiêm Phật đạo. Đó tâm tức là hòan môn.
Hành giả chính khi quán tâm, tuy không thấy có tâm và các pháp mà hay rõ ràng phân biệt tất cả các pháp ; tuy phân biệt tất cả pháp mà không trước tất cả pháp, thành tựu tất cả pháp, mà không nhiễm tất cà pháp, do tự tánh thanh tịnh từ xưa đến nay không bị vô minh mê hoặc điên đảo ô nhiễm. Cho nên Kinh nói : »Tâm không nhiễm phiền não, phiền não không nhiễm Tâm » Vì hành giả thông đạt tự tánh thanh tịnh tâm, vào cấu pháp không bị cấu pháp làm ô nhiễm, nên gọi là tịnh. Thế Tâm tức là tịnh môn.
Như thế sáu môn không do thứ lớp, thẳng quán tâm tánh tức đầy đủ cả.
Chương 9.


khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Chương 9.
Viên quán lục diệu môn.
Vì viên quán nên không như trước đã nói, chỉ quán nguồn tâm đầy đủ lục diệu môn. Ở đây hành giả quán nhất tâm thấy tất cả tâm và tất cả pháp, quán nhất pháp thấy tất cả pháp và tất cả tâm ; quán bồ đề thấy tất cả phiền não sanh tử, quán phiền não sanh tử thất tất cà bồ đề niết bàn ; quán một Đức Phật thấy tất cả chúng sanh và Chư Phật, quán một chúng sanh thấy tất cả Phật và tất cả chúng sanh. Tất cả đều như bóng hiện, không phải trong, không phải ngòai, không phải một, không phải khác, mười phương không thể nghị bàn, bản tánh tự như vậy, không phải ai làm ra. Chẳng những ở trong nhất tâm phân biệt tất cả mười phương pháp giới : phàm, thánh, sắc, tâm, các pháp số lượng, mà cũng hay ở trong một hạt bụi thông đạt tất cả mười phương th6é giới Chư Phật, phàm, thánh, sắc, tâm, pháp môn số lượng. Đó là lượt nói Sổ môn, Tùy, chỉ, Quán, Hòan, Tịnh ; mỗi mỗi đều như vậy. Sổ môn này vi diệu không thể nghị bàn, không phải miệng có thể nói được, không phải tâm có thể lượng được, càng không phải cảnh giới của các bậc Bồ Tát nhỏ hay nhị thừa, huống là chúng phàm phu. Nếu có bậc đại sĩ lợi căn nghe diệu pháp như thế hay tin, hiểu, thọ trì, chánh niện tư duy, chuyên cần tu tập, phải biết rằng người ấy đi lối Phật đã đi, đứng chỗ Phật đã đứng, vào nhà Như lai, mặc áo Như lai, ngồi tòa Như lai, tức nơi thân này quyết định được lục căn thanh tịnh, khai Phật tri kiến, khắp hiện sắc thân, thà nh bậc Đẳng Chán Giác. Cho Nên Kinh Hoa Nghiêm nói : « khi sơ phát Tâm liền thành chánh giác , liễu đạt tánnh chơn thật của các pháp, được huệ thân không phải do đâu mà ngộ. »
Chương 10.
Tướng chứng của lục diệu môn.
Thiền học cơ bản đến đây là hết. Theo ý của Hòa Thượng Thanh Từ ; Những Phật tử nào muốn học Thiền của Phật Giáo, trước tiên hãy đọc và học theo Thiền học cơ bản này trước , sau đến nếu có đọc Thiền đốn Ngộ mới hữu ích.
Nay chân thành giới thiệu đến các bạn trên diễn đàn .


biển tâm
Bài viết: 565
Ngày: 17/09/10 03:17
Giới tính: Nữ

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi biển tâm »

Thiền là đối tâm không loạn, đối cảnh không động.


Hình đại diện của người dùng
VO_HUU_BAT_KHONG606
Bài viết: 2587
Ngày: 08/04/08 22:33
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: ...
Đã cảm ơn: 1 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi VO_HUU_BAT_KHONG606 »

Đây là một phần lời giảng của Lục Tổ Huệ Năng về Thiền Tông:
Sư dạy chúng rằng: Thiện tri thức, pháp môn này lấy ÐỊNH Huệ làm gốc. Các ngươi chớ lầm rằng ÐỊNH với Huệ có khác; ÐỊNH Huệ vốn nhất thể, chẳng phải là hai. Ðịnh là thể của Huệ, Huệ là dụng của Ðịnh, ngay trong lúc huệ có định, ngay trong lúc định có huệ, thấu được nghiã này tức là định huệ đồng nhau. Các ngươi học đạo chớ cho là trước phát định sau phát huệ, hay trước huệ sau định có khác, kiến giải như vậy thành ra pháp có nhị tướng. Miệng tuy nói lành mà trong tâm chẳng lành, tuy có định huệ mà định huệ chẳng đồng nhau. Nếu tâm miệng đều lành, trong ngoài nhất thể, tức là định huệ đồng nhau. Tự ngộ tu hành, chẳng nên tranh biện, nếu tranh giành trước sau thì đồng với kẻ mê, chẳng dứt hơn thua, lại thêm ngã chấp, chẳng lià được tứ tướng (nhơn, ngã, chúng sanh, thọ giả).

Thiện tri thức, ÐỊNH Huệ ví như cái gì? Như đèn và ánh sáng: có đèn thì sáng, không đèn thì tối; đèn là thể của sáng, sáng là dụng của đèn, tên tuy có hai, thể vốn là một, pháp ÐỊNH Huệ cũng vậy. Sư dạy chúng rằng: Thiện tri thức, nói nhất hạnh tam muội, là ở tất cả mọi nơi đi đứng nằm ngồi thường hành trực tâm. Kinh Duy Ma Cật nói: Trực tâm là đạo tràng, trực tâm là tịnh độ. Chớ nên tâm hạnh quanh co, miệng thì nói trực, nói nhất hạnh tam muội mà chẳng hành trực tâm. Người hành trực tâm, đối với tất cả pháp chẳng nên chấp trước. Kẻ mê chấp pháp tướng, chấp nhất hạnh tam muội, cứ nói ngồi yên chẳng động, vọng chẳng khởi nơi tâm tức là nhất hạnh tam muội; kiến giải như vậy đồng với vô tình, đó là nhân duyên chướng đạo.

Sư dạy chúng rằng: Thiện tri thức, đạo cần phải linh động, chớ nên làm cho ngăn trệ. Tâm chẳng trụ pháp thì đạo được linh động, tâm nếu trụ pháp, gọi là tự trói. Nếu nói ngồi yên chẳng động là đúng, chỉ như Xá Lợi Phất tĩnh tọa trong rừng lại bị Duy Ma Cật quở. Thiện tri thức, lại có kẻ dạy người lấy ngồi làm công phu, khán tâm quán tịnh, chẳng khởi chẳng động, kẻ mê chẳng hiểu, bèn chấp ngồi thành bệnh, nhiều người truyền dạy nhau như vậy, thật là lầm lỗi lớn!

Sư dạy chúng rằng: Thiện tri thức, CHÁNH GIÁO vốn chẳng đốn tiệm, tánh người tự có lợi độn, kẻ mê tiệm tu, người ngộ đốn khế. Ðốn tiệm chỉ là giả danh kiến lập mà thôi, nếu tự nhận được bổn tâm, tự thấy được bổn tánh thì chẳng sai biệt vậy. Thiện tri thức, pháp môn này xưa nay lập VÔ Niệm làm tông, VÔ TƯỚNG làm thể, VÔ Trụ làm gốc.VÔ TƯỚNG là ở nơi tướng mà lià tướng.VÔ Niệm là ở nơi niệm mà chẳng niệm. VÔ Trụ là bản tánh của con người đối với tất cả sự vật, thiện ác, tốt xấu, kẻ thù, người thân trên thế gian, cho đến lúc bị người nói xấu, khi dễ, đều cho là không, chẳng nghĩ trả thù, niệm niệm chẳng nghĩ ngoại cảnh. Nếu niệm trước, niệm sau và đang niệm, niệm niệm theo cảnh chẳng dứt, gọi là trói buộc, đối với tất cả pháp niệm niệm chẳng trụ tức là chẳng trói buộc vậy, đây là lấy VÔ Trụ làm gốc.

Thiện tri thức, ngoài lià tất cả tướng gọi là VÔ TƯỚNG, lià tướng thì pháp thể thanh tịnh, đây là lấy VÔ TƯỚNG làm thể. Thiện tri thức, đối với mọi cảnh tâm chẳng nhiễm, trong niệm thường tự lià mọi cảnh, chẳng ở trên cảnh sanh tâm gọi là VÔ Niệm Nếu là trăm điều chẳng nghĩ, làm cho niệm tuyệt, một niệm tuyệt liền chết, thọ sanh nơi khác, ấy là cái lỗi lầm lớn, người học đạo nên xét kỹ! Nếu chẳng hiểu ý Chánh Pháp, tự lầm còn đỡ, lại khuyên người khác học theo, tự mê chẳng thấy, lại thêm tội phỉ báng Kinh Phật, vì vậy nên lập VÔ Niệm làm tông.

Thiện tri thức, tại sao lập VÔ Niệm làm tông? Chỉ vì kẻ mê miệng nói kiến tánh mà khởi niệm trên cảnh, nơi niệm liền lọt vào tà kiến, tất cả trần lao vọng tưởng theo đó mà sanh. Tự tánh vốn chẳng một pháp có thể đắc, nếu có sở đắc, vọng nói tội phước, tức là trần lao tà kiến, nên pháp môn này lập VÔ Niệm làm tông.

Thiện tri thức, VÔ là Vô việc gì? Niệm là Niệm vật gì? VÔ là VÔ NHỊ TƯỚNG (Pháp đối đãi), VÔ tất cả tâm trần lao. Niệm là Niệm CHƠN NHƯ BẢN TÁNH. CHƠN NHƯ là thể của Niệm , Niệm là dụng của CHƠN NHƯ. Chơn như tự tánh khởi niệm, chẳng do nhãn nhĩ tỷ thiệt năng niệm, chơn như có tánh cho nên khởi niệm, nếu chơn như không tánh thì nhãn nhĩ sắc thanh ngay đó liền hoại. Thiện tri thức, chơn như tự tánh khởi niệm, lục căn dù có kiến văn giác tri mà chẳng nhiễm muôn cảnh, chơn tánh thường tự tại. Nên Kinh nói: Khéo phân biệt được các pháp tướng mà nơi đệ nhất nghiã thường chẳng động là vậy.


Hình đại diện của người dùng
VO_HUU_BAT_KHONG606
Bài viết: 2587
Ngày: 08/04/08 22:33
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: ...
Đã cảm ơn: 1 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi VO_HUU_BAT_KHONG606 »

Tễu đã viết:tangbong
Kính các Đạo Hữu.
Đạo Hữu tietphuochung có viết:
... vì Thiền Tông lấy VÔ NIỆM ,VÔ TƯỚNG , VÔ TRỤ làm yếu chỉ cho Thiền sinh TU và HỌC
Và trong Giáo lý Phật học Chúng ta thường gặp chữ : ! Vậy để làm rõ NGHĨA Tễu đề nghị cùng thảo luận vấn đề này từ : VÔ TRỤ
-Thế nào là VÔ TRỤ ???!!!
Xin được các kiến giải của và sự thảo luận của Chư Đạo Hữu.

Tễu: Kinh tangbong
1) Đạo giải thoát luân hồi sanh tử có ba pháp ấn: KHỔ, VÔ THƯỜNG, VÔ NGÃ.

VÔ THƯỜNG phá chấp THƯỜNG TỒN- ĐOẠN DIỆT của ngũ uẩn.
VÔ NGÃ phá chấp ngũ uẩn có NGÃ-chủ thể.
KHỔ phá chấp vào niềm vui tạm bợ của ngũ uẩn.

2)Đạo Tâm (Vô Thượng Bồ Đề) thì có ba pháp ấn: VÔ TRỤ, VÔ TƯỚNG, VÔ NIỆM.

VÔ TRỤ phá chấp TRỤ vào sự vật hiện tượng.
VÔ TƯỚNG phá chấp TƯỚNG TRẠNG sự vật hiện tượng.
VÔ NIỆM phá chấp khởi tâm niệm chia chẻ sự vật hiện tượng, chạy theo lý luận và phân biệt.

Có chư vị đã giải thoát luân hồi nhưng chưa vào Đạo Vô Thượng Bồ Đề như các chư vị trụ quả A LA HÁN, DUYÊN GIÁC.

A LA HÁN, DUYÊN GIÁC chỉ là VÔ TRỤ đối với ngũ uẩn, TRỤ đắc nơi an lạc giải thoát khỏi ngũ uẩn, chớ chẳng phải VÔ TRỤ của Thiền Tông.


khach tran
Bài viết: 234
Ngày: 04/04/10 21:27
Giới tính: Nam
Đến từ: vietnam
Đã cảm ơn: 13 time

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi khach tran »

Kinh chư đ/h: đ/h tietphuochung đã viết:'
"Còn bài viết của chủ đề Thiền học căn bản của khachtran là không liên quan đến Thiền Tông " _ Kinh đ/h _ tui cũng biết đ/h nói vậy có chính xác !? _ nhưng tui thấy trong trong Pháp Bảo Đàn Kinh có một đoạn đại ý như sau:
" Khi Lục Tổ lần đầu thuyết pháp độ sanh , thì có kẻ dữ tìm đến, Tổ lúc đó đã ra rừng và Ngồi kiết già trên một phiến đá , kẻ dữ đã tìm không ra và quyết định đốt rừng để thiêu chết Tổ ! _chỗ ngồi ấy đến ngày nay vẫn còn in dấu ngồi kiết già của Tổ" _ Xin hỏi đ/h như vậy có thể nói là Tổ TỌA THIỀN hay không ?
thứ đến Đ/h có hứa là sau 3 ngày kể từ ngày 19 sẽ có bài viết về VÔ TRỤ _ đến nay đã 24 rồi đó ! chúc an lạc
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.


tietphuochung
Bài viết: 378
Ngày: 07/03/10 01:27
Giới tính: Nam
Đến từ: tiengiang vietnam

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi tietphuochung »

>:D< >:D< >:D<


Xin chào bạn khachtran đã mong đợi ,xin bạn thông cãm ! vì Tôi thấy bài viết của vohuubatkhong đúng như Tôi định viết , Nơi đây cũng cám ơn bạn vohuubatkhong đã có công sức đóng góp bài viết thay Tôi ( bài viết đầu ) . thật vậy Tôi được mỡ mắt Huệ và soi sáng bổn Tâm cũng nhờ vào Tông Chỉ quyển PHÁP BỬU ĐÀN KINH Y theo đó mà TU HÀNH thì chắc chắn có ngày Kiến Tánh ngay trong đời hiện nay chứ không cần chờ đến đời sau và Bạn nên lưu Ý tìm mua cho được bản dịch của MINH TRỰC THIÊN SƯ vì quyển Pháp Bửu Đàn Kinh nầy có rất nhiều người dịch còn có ý riêng của người dịch ( Kiến Giải của họ chưa Thông suốt ) gây nhầm lẫn cho người đọc tuy Kinh sách bây giờ rất nhiều ,nhưng tìm được quyển đúng theo bản gốc thì rất khó ngay cả bản tiếng Hán cũng vậy huốn chi là bản tiếng Việt ,chúc bạn sớm có ngày mở sáng Tâm của bạn ( Kiến Tánh )

Với bài viết sau của bạn vohuubatkhong quả thật không tốt , chứng tỏ bạn đã bị văn tự chuyển do xem quá nhiều Kinh mà không hiểu NGHĨA Kinh ,thật đáng tôi nghiệp. >:D<


TÂM THẤY THẬT TƯỚNG
MINH CHÂU HIỆN NHÃN TIỀN
THẤY NGHE VÔ NGẠI
VÔ NGẠI ĐẠI THẦN THÔNG
TUỲ DUYÊN DIỄN PHÁP
PHỔ ĐỘ CHÚNG HỮU TÌNH
Hình đại diện của người dùng
nhampl
Bài viết: 611
Ngày: 25/03/08 17:51
Giới tính: Nam
Đến từ: dalat

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi nhampl »

Đó là lời giảng của Lục tổ ! đ/h tietphuochung mà trong bài đó chưa nói tới "vô trụ" mà đ/h Tễu đề nghị và đ/h thì hứa !
Ý kiến của đ/h Tễu thế nào !


tietphuochung
Bài viết: 378
Ngày: 07/03/10 01:27
Giới tính: Nam
Đến từ: tiengiang vietnam

Re: THIỀN HỌC CĂN BẢN

Bài viết chưa xem gửi bởi tietphuochung »

>:D< >:D< >:D<


mong bạn chấp nhận ý tốt của Tôi khi giới thiệu với Bạn về PHÁP BỬU ĐÀN KINH ,còn về Kiến Giải của TỐI thì làm sao hơn LỤC TỔ
phải không Bạn ,tất cả bài viết của Tôi cũng là Kiến Giải ,cám ơn Bạn đã quan tâm theo dõi các bài viết của Tôi . >:D<


TÂM THẤY THẬT TƯỚNG
MINH CHÂU HIỆN NHÃN TIỀN
THẤY NGHE VÔ NGẠI
VÔ NGẠI ĐẠI THẦN THÔNG
TUỲ DUYÊN DIỄN PHÁP
PHỔ ĐỘ CHÚNG HỮU TÌNH
Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.19 khách