SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Thảo luận tư tưởng thiền tông Việt Nam.

Điều hành viên: binh

Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 71:
  • Sơn cư cô quýnh tại cao nhai
    Khiếu nguyệt ngâm phong xứng ngã hoài
    Kham thán thế gian toàn bất tỉnh
    Nhứt luân chân tánh vĩnh trầm mai.

- Nghĩa:
  • Ở núi xa tít tận gành cao
    Ngâm gió gào trăng thỏa chí ta
    Than thở người đời sao chẳng tỉnh
    Một vầng chân tánh mãi chìm xa.
- CHÚ:

Kẻ nào sống được với nội tại rồi thì luôn luôn tươi tỉnh thỏa thích. Trái lại người nào còn nặng nợ rà mò trong nhân ngã, chưa nhận ra thật tại, chưa sống với nội tỉnh, phóng chạy ra ngoài, càng chạy càng xa, càng lăng xăng càng mất mát vô ích. Ở đây nói: "Đáng tiếc người đời sao chẳng tỉnh, một vầng chân tánh mãi chìm xa" là nhắm cho hạng người chạy đua với vọng tưởng, vật lộn với hư vô, cuối cùng rồi mất mình, chôn vùi chân tánh trong hố si mê điên loạn mà thôi.

Đáng tiếc! Cũng là bậc đại trượng phu mà.

- Âm 72:
  • Sơn cư vô sự bất khai môn
    Độc tọa cùng tâm mẫn kiến văn
    Chỉ trướng mai hoa tùng nguyệt chiếu
    Nhơn gian biệt thị nhất càn khôn.
- Nghĩa:
  • Ở núi rãnh việc cửa không gài
    Ngồi lặng im lòng bặt thấy nghe
    Màn giấy tùng mai trăng rọi sáng
    Đất trời cảnh ấy một không hai.
- CHÚ:

Bậc siêu thoát trí hạnh viên dung, thấy nghe không phân biệt, xoay thấy nghe trở về tâm. Đấy là bậc Đại trí, Đại hạnh, đầy đủ cảnh giới của Văn Thù, Phổ Hiền toàn bày. Điền địa này siêu tuyệt, ít người vãng lai lên trên nhị biên, siêu thoát thể nhập. Người đến nơi này thường ngồi trên lưng voi hoặc cởi Sư Tử chúa, dạo khắp đó đây, tùy duyên hóa độ, lợi ích chúng sanh số cả vô lượng.
  • Trên ngọn Diệu Phong rong tự tại
    Xem xét mười phương chúng khổ đau
    Khởi từ phương tiện tùy ứng hóa
    Đưa chúng đồng lên bờ Niết Bàn.
(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 73:
  • Sơn cư thâm viễn lộ điều điều
    Đại đạo vô hình bổn tịch liêu
    Nhật lý thanh phong tần tảo địa
    Dạ lai minh nguyệt quải tùng tiêu.

- Nghĩa:
  • Ở núi thăm thẳm lộ xa trông
    Đạo lớn không hình vốn trống không
    Mặt đất ngày lau cơn gió mát
    Ngọn tùng đêm máng chiếc trăng trong.
- CHÚ:

"Đại Đạo thể khoan", nơi ấy quét sạch mà cũng hiện bày. Ngọn Diệu Phong diệu tuyệt ngút ngàn mây khói là nơi Tỳ kheo Đức Vân an trú. Tuy nhiên người muốn tham kiến Tỳ kheo Đức Vân thì không cách gì tìm gặp ngài trên ngọn Diệu Phong, mà có thể thấy ngài kinh hành trên ngọn Biệt Phong. Chỉ nơi ngọn Biệt Phong, chúng ta mới có thể hội kiến và tham vấn ngài thôi. Thế! Có nghĩa là sao? Làm sao thương lượng việc này? Tỳ kheo Đức Vân ở đâu? Diệu Phong là gì?

Vừa có kiến giải là đầu non thứ hai rồi.

- Âm 74:
  • Sơn cư độc lập thế tài nham
    Minh nguyệt thanh phong nhất đảm đam
    Vấn ngã Tây lai hà Tổ ý?
    Tiền tam tam dữ hậu tam tam.
- Nghĩa:
  • Ở núi chót vót thế riêng mình
    Gió mát trăng trong một gánh xinh
    Ý Tổ Tây lai nào có biết
    Trước sao sau vậy vững niềm tin.

- CHÚ:

Tổ sư Tây lai ý là một thứ tiền đề đầu môi chót lưỡi của người tu Thiền. Với sãi núi này chả cần biết ý Tổ gì gì, chỉ trước sao sau vậy vững niềm tin thế thôi. Nhờ đó mà cũng bớt đi một hồi chạy loạn tìm kiếm bên ngoài. Quay lại và chấn chỉnh niềm tin chính mình, súc tích công phu, an nhàn với nội tại. Này trăng trong gió mát. Với thế chót vót nham đỉnh hùng vĩ của tự mình đã thiếu gì đâu mà bôn ba cầu cạnh? Tổ sư bảo: "Quy nguyên đắc chỉ. Tùy chiếu thất Tông" là đấy.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 75:
  • Sơn cư thường bả chánh môn khai
    Đại đạo đương cơ nhậm khách lai
    Nhược đắc lão Tăng thân khám quá
    Nhơn nhơn khả tác đống lương tài.

- Nghĩa:
  • Ở núi cửa lớn chẳng từng gài
    Đạo cả nhằm cơ mặc khách lai
    Nếu được lão Tăng thân xét đến
    Người người rường cột khá nên tài.
- CHÚ:

Thiện tri thức luôn luôn sẵn sàng vì các ông nhổ đinh tháo chốt chỉ tại các ông còn áy náy chưa chịu buông đấy thôi. Một khi thực sự buông rồi thì ba đại kỳ kiếp an ổn chẳng bị lão Diêm La quấy rầy. Tuy nhiên như thế, mọi việc phải đợi Thầy già (bậc tác gia) này xét nghiệm qua mới được. Các người chớ nên thô xuất làm mất thời tiết tốt của người dụng công tu hành. Phải nhìn sững, đứng tròng mắt, đây này ! Tổ sư nói: "Một tâm chẳng sanh, muôn pháp đều dứt". Há là lời nói suông ư? Dè dặt chớ chạy trên ngôn cú. Nếu còn một chút kiến giải bất chánh phải ngàn muôn kiếp chịu tai ương!

- Âm 76:
  • Sơn cư dục nhập mích thiên chân
    Tiên độc khai mông thượng đại nhân
    Độc đáo lao quan tri lễ xứ
    Thập phương thế giới hiện toàn thân.

- Nghĩa:
  • Ở núi muốn đến kiếm thiên chân
    Trước đọc vỡ lòng, thượng đại nhân
    Đọc đến "cửa lao" nơi biết lễ
    Mười phương thế giới hiện toàn thân.

- CHÚ:

Người hạ thủ công phu, trước hết là phải biết chủ và dụng công đến chỗ "Lao quan" cũng phải biết cách chuyển mình công phu miên mật, chu đáo chuyển thân nhịp nhàng, không đánh mất thời tiết tốt thì tự nhiên mười phương thế giới hiện tiền. Ngay đây và bây giờ chẳng chút do dự, chuyển Phân biệt ý thành Diệu quán sát, chuyển Mạt Na ngã thành Bình Đẳng tánh, chuyển A Lại Da tàng thành Đại Viên cảnh, cuối cùng chuyển cả năm thức: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân ra Thành sở tác, đồng thời hoàn toàn thể nhập chân như gọi là pháp giới thể tánh viên mãn.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 77:
  • Sơn cư thâm ẩn bạch vân ôi
    Phong nhập tòng lâm chấn pháp lôi
    Kinh động thế gian hôn thụy hán
    Tốc khai lưỡng nhãn mạc bồi hồi.

- Nghĩa:
  • Ở núi mây trắng ẩn bên gành
    Gió nhập rừng tùng sấm pháp sanh
    Dục tỉnh thế gian người ngáy ngủ
    Mở bừng đôi mắt chớ loanh quanh.
- CHÚ:

Bởi si mê nên chìm đắm trong lưới sinh tử loanh quanh chưa phút giây tỉnh dứt. Muốn hết si mê thì tự mình phải tỉnh táo, phát huy trí tuệ của mình. Trí tuệ sanh thì tự nhiên mọi u mê, chướng động đều lắng dịu, vỡ tung. Chính đấy là đường thẳng tắt đưa người đến chỗ thật sự an ổn một cách nhanh chóng. Nên nói: "Mở bừng đôi mắt chớ loanh quanh". Mắt huệ đã mở thì ngàn kiếp tai ương nhất thời tiêu diệt, cũng như sấm pháp nổ vang thì mọi người ngáy ngủ tỉnh ngay.

Chỉ chớ loanh quanh.

- Âm 78:
  • Sơn cư cao chiếu nhật quang lai
    Trực hạ thừa đương nhãn tiện khai
    Minh liễu nhất thừa viên đốn chỉ
    Hà lao hựu khứ phỏng thiên thai.

- Nghĩa:
  • Ở núi ánh nắng rọi đầu tiên
    Chính đó thừa đương mắt mở liền
    Nhận rõ nhất thừa đường thẳng tắt
    Cần gì phải nhọc đến non thiên.
- CHÚ:

Hãy nhìn dưới gót chân mà đi, các ông chớ chạy loạn vô ích. Phải ngay đó thừa đương, chớ lầm bỏ qua, làm mất cơ hội tốt. Người dụng công tu hành đã nhận rõ giáo viên đốn nhất thừa thì cần chi nhọc nhằn lặn suối trèo non tìm Phật. Phật ngay trước mắt các ông, phải ngay đó mà nhận. Tuy nhiên cũng chớ lầm nhận trên ngôn cú chết, phải là trang hảo hán, người đại lực lượng, mới kham gánh vác việc này.
  • - Gánh vác cái gì?
    - Tiền trao cháo múc!


(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 79:
  • Sơn cư tứ bạn khởi yên hà
    Thạch đảnh phần hương tụng Pháp Hoa
    Tam giới vô an như hỏa trạch
    Lão tăng trường giá bạch ngưu xa.
- Nghĩa:
  • Ở núi bốn phía dậy yên hà,
    Đảnh đá phần hương tụng Pháp Hoa
    Ba cõi không yên như lửa đốt
    Gác xe trâu trắng lão tăng ra.
- CHÚ:

Ba cõi không yên như trong nhà lửa. Vì thương những chúng sanh còn ngáy ngủ. Đức Như Lai gọi khuyên phải mau tỉnh thức mà vượt thoát ngục tù ba cõi. Bởi mê nên tham đắm, do tham đắm mà bị ba cõi bao vây, gây nhân bất thiện rồi đọa tam đồ, chịu khổ vô lượng. Biết thế chúng ta phải tức khắc mãnh tỉnh, phấn đấu tu tạo nhân lành, phát huy trí huệ, diệt phá si mê, thoát vòng tham đắm và được vậy chắc chắn người này đời đời bước đi trên nẻo chánh, mộng mê nhiều kiếp thảy tiêu tan. Gắng lên. Kinh nói: "Chỉ cho thuần một thứ xe trâu trắng mà thôi".

- Âm 80:
  • Sơn cư dạ bán tử qui đề
    Bộc bố nham tiền tả bích khê
    Vị đáo tận kinh sơn hiểm tuấn
    Tằng lai phương thức lộ cao đê.

- Nghĩa:
  • Ở núi tiếng quốc nửa đêm kêu
    Gành trước khe xanh thác đẹp kề
    Chưa đến phập phồng non hiểm trở
    Qua rồi mới biết lối cao đê.
- CHÚ:

Đêm đêm tha thiết Tử qui kêu, gành thác khe xanh đẹp như thêu. Chưa đến ngại ngùng non hiểm ngặt. Đến rồi mới rõ lối đều đều… (ấy thôi). Núi non hùng vĩ thiên nhiên gấm vóc. Ai người dám đột nhập? Có đột nhập mới khám phá nổi ngặt nghèo, nguy khốn, mới đánh giá đúng hiểm trở gian lao. Vì thế ấy mới quán triệt trọn vẹn hành trình, uống cạn suối nguồn cuộc lữ. Vừa nói gì?
  • - Một tâm vừa sanh, đất trời ngăn cách.
    - Phải làm thế nào?
    - Chết lặng đi! Bỏ con khỉ đi!

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 81:
  • Sơn cư hưu bả tự tâm man
    Thỉ thức đăng cao nhãn giới khoan
    Phóng khứ đại thiên già bất trụ
    Thâu lai chỉ tại nhất hào đoan.

- Nghĩa:
  • Ở núi chớ gạt cõi lòng ta
    Mới biết lên cao mắt thấy xa
    Buông đó cõi trời che chẳng khắp
    Gom về chỉ gọn mảy lông mà.
- CHÚ:

Dụng công miên mật đến chỗ công phu thành khối rồi thì tinh tường tất cả, quán xuyến cùng khắp. Cũng như kẻ lên cao, càng lên cao nhãn giới càng mở rộng nhìn khắp bao la, không bị hạn cuộc và chướng ngăn. Đến chỗ này rồi, thì phải khéo léo, đã miên mật cần liên tục miên mật hơn nữa. Đã nỗ lực lại càng nỗ lực miên miên mật mật gấp bội. Thời tiết nhân duyên đến một tiếng nổ thôi, bình minh ló dạng. Mọi thứ vỡ toang rồi thì bình thường an lạc trở về. Khi này tạm thốt câu: "Đất nước tôi thanh bình" cũng không sao!

- Âm 82:
  • Sơn cư tri thức dị thường luân
    Minh cảnh đương đài biện nghiệm nhân
    Nghiêm xú nan man đô chiếu xuất
    Bản lai minh cảnh tuyệt sơ thân.

- Nghĩa:
  • Ở núi quen biết chẳng ngại ngần
    Gương sáng đài cao nghiệm lựa nhân
    Tốt xấu khó che đều rọi suốt
    Xưa nay gương sáng chẳng sơ thân.
- CHÚ:

Chỗ vì người của người tu có khác không như thường tình qua lại với nhau. Tình hình này cũng như gương trên đài cao chiếu nghiệm đường tơ kẻ tóc chẳng lầm chẳng sót. Vừa có chút tình niệm xen vào tức nhiên gương mờ bụi phủ, lăng xăng mất tâm. Thế ấy, làm sao thấu suốt mọi lẽ xưa nay? Nên nói: "Xưa nay gương sáng chẳng sơ thân". Tóm lại còn vọng khởi là còn dụng công, còn dụng công là chưa suốt tột. Bao giờ thể nhập tâm cảnh đều bặt lặng lẽ như như mới hoàn toàn thấu triệt và suốt xưa suốt nay, không vật ngăn ngại là gì?

Trên cao mưa ít, gió nhiều.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 83:
  • Sơn cư tiểu bích cảm nhiên hàn
    Bảo kiếm đương hiên thục cảm khan
    Ngoại đạo tà ma câu não liệt
    Lão tăng thiền định chánh khinh an.

- Nghĩa:
  • Ở núi đá dựng lạnh vô vàn
    Kiếm báu treo hiên loé nhãn quang
    Chẻ óc tà ma phường ngoại đạo
    Thầy già thiền định vẫn vui an.
- CHÚ:

Hàng ma kiếm là kiếm báu dùng để hàng phục quân ma ngoại đạo. Người xử dụng phải là trang hảo hán, bọn thường nhân nghe hỏi lạnh kiếm quang cũng đã khiếp đảm kinh tâm rồi nói gì xử dụng với không xử dụng. Hành giả trong Tông môn với hai thứ thiền định và trí huệ là dũng cảm và gươm báu hay đánh dẹp tà ngoại, tạo thế thăng bằng cho hành giả trong khi hạ thủ công phu. Định huệ là bất động và kiếm báu với lại người tu nó là thứ vũ khí tối cần, dùng để hộ thân là Thiện tri thức bậc nhất không thể thiếu của người tu.

- Âm 84:
  • Sơn cư biệt thị nhất gia phong
    Bất dữ nhân gian thú vị đồng
    Mộc mã bôn tê thiên ngoại khứ
    Yểu vô âm tín tuyệt hành tung.

- Nghĩa:
  • Ở núi riêng dựng một gia phong
    Chẳng với người đời thú vị đồng
    Ngựa gỗ trông mây dong ruỗi hí
    Bặt không âm tín dứt hành tung.

- CHÚ:

Niềm an lạc thiền tịch của hành giả ngoại nhân không thể sánh kể. Tùy sức dụng công của đương sự mà hưởng được tịch lạc khác nhau. Đây là chỗ "Riêng tạo một gia phong". Các hành giả khi công phu đã thuần lặng rồi thì duyên cảnh trước mắt không là trở lực nữa mà đều biến thành biển trí an nhiên giải thoát, ngay trong cõi an vui đó cũng không lộ bày dấu vết, bặt dứt âm tín, một trời thênh thang. Bấy giờ "Ngựa gỗ mặc tình dong ruỗi hí".

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 85:
  • Sơn cư lộ hiểm tín nan thông
    Hạt hán yên năng đạt thử tông
    Chỉ hứa tác gia thi thủ đoạn
    Tương phùng tận tại bất ngôn trung.

- Nghĩa:
  • Ở núi đường hiểm khó thông nơi
    Mù mắt làm sao đến thảnh thơi
    Chỉ bậc tác gia tung thủ đoạn
    Gặp nhau ngay chỗ trọn không lời.
- CHÚ:

Chỗ đã dứt bặt thì khó thông tin tức. Vì thế người mê tối kém yếu, không làm sao vào nổi tông này. Nên nói: "Mù mắt làm sao đến chốn này". Chỉ các bậc tác gia thi thố thủ đoạn, chúng ta có thể từ cửa này mà vào, nếu là người có chút hơi hám. Trái lại thì mù mờ suốt kiếp trôi giạt mênh mang. Tuy nhiên chỗ thương lượng của cửa này cũng không nhiều lời lải nhải. Người xưa nói: "Ta vì ông nhổ đinh tháo chốt" khiến ông được tự tại, lại nói không có một chút pháp gì là cố định là thật cả. Ở đây bảo "Gặp nhau ngay chỗ hoàn toàn vô ngôn". Là chỗ nào? Chớ lầm!

- Âm 86:
  • Sơn cư khách đáo vấn thiền tông
    Thủy giác tùng tiền thác dụng công
    Khai khẩu dĩ tri lai lịch sử
    Khả lân bất thức ngộ chân không.

- Nghĩa:
  • Ở núi khách đến hỏi thiền tông
    Mới biết từ xưa lỗi dụng công
    Mở miệng đã thông nơi gốc rễ
    Thương thay chẳng biết rõ chân không.
- CHÚ:

Người tu chúng ta phần nhiều bị lỗi tạp dụng công, do tạp dụng công nên lăng xăng, công phu không thuần nhất. Bởi công phu không thuần nhất nên khó kết thành khối. Kẻ hở này, đưa đến tình trạng dù hành giả có khó khổ dụng công đến đâu, vẫn chưa hiện tiền. Đã vậy làm sao phá nổi khối si mê nhiều kiếp, lấy lại tư thế an bình tỉnh sáng cho chính mình ? Thế nên ở đây nói: "Thương thay chẳng biết rõ chân không". Ấy cũng bởi "từ xưa lỗi tại chỗ tạp dụng công" là vậy.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 87:
  • Sơn cư ngộ đắc nhứt chân không
    Na vấn Nam tông dữ Bắc tông
    Như ý Bửu Châu trì tại thủ
    Quang minh hà xứ bất viên thông.

- Nghĩa:
  • Ở núi rõ được lẽ chân không
    Sao hỏi Nam tông với Bắc tông
    Như ý Bửu Châu tay nắm giữ
    Chốn nào soi sáng chẳng tròn thông.

- CHÚ:

Đã nhận lẽ chân không, cần gì hỏi Nam tông với Bắc tông. Người đã qua cổng đâu cần hỏi kẻ giữ cổng. Khi này mặc tình mà dùng du hí tam muội dạo khắp đó đây; "cướp của kẻ đói", cho cơm người cày, buông một cái nữa cái, giúp người qua cơn ngặt. Ngày ngày sống lý thú bởi trong ta có sẵn hạt Như ý Bửu Châu. Chỗ nào ta lại thiếu thốn? Nơi đâu ánh sáng Bảo Châu lại không soi đến? Chạy loạn làm gì vô ích? Hãy dừng.
  • - Dừng! Dừng!

- Âm 88:
  • Sơn cư học đạo vị vi gian
    Duy hữu an tâm thủ đạo nan
    Bách xích can đầu trùng tấn bộ
    Nhứt chùy đả toái Tổ sư quan.
- Nghĩa:
  • Ở núi học đạo chửa gian nan
    Chỉ khó gìn sao đạo vẹn toàn
    Trăm thước đầu sào thêm bước tiến
    Một chùy cửa Tổ đập tan hoang.

- CHÚ:

Việc mình đã sáng, hướng dẫn người cũng xong là một điều rất khó. Đây là chỗ tình lý phải hợp, cơ duyên hội đủ, mới hoàn thành công việc được. Kinh nói: "Khế cơ, khế lý", là điểm ta phải hoàn chỉnh trong công tác tự tu và bố giáo. Hai điều kiện này kém một coi như bất thành. Nhiều khi ta cứ cưỡng làm bất chấp nhân duyên thời tiết, sự kiện này tai hại vô cùng. Lại, chúng ta càng dè dặt hơn đối với công phu tu hành, trong lòng không nên bám giữ bất cứ gì, mà ta phải dũng mãnh một bề tiến bước. Tổ sư bảo: "Đầu sào trăm trượng nên tiến bước". Được vậy thì "Một chùy đập nát cửa Tổ sư".

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

- Âm 89:
  • Sơn cư hồi thủ thán qui dư?
    Thức phá nguyên lai tổng thị hư
    Mạc khứ duyên môn cùng khất thực
    Tự gia y lý hữu minh châu.

- Nghĩa:
  • Ở núi quay lại muốn về ư?
    Biết rõ nguyên lai cả thảy hư
    Lần cửa xin ăn đừng thế ấy
    Minh châu trong áo giàu có dư.
- CHÚ:

Khi chúng ta nhìn thấu, thấy rõ nguyên lai các pháp thì trước mắt chúng ta mọi thứ mọi cái, muôn hình vạn trạng đều là giả huyễn không thật và chúng ta đã khám phá biết các pháp là hư huyễn không thật rồi thì cái tình đắm mến đối với các pháp trong mỗi người chúng ta nhẹ dần. Từ đó thăng hoa, cứ chiều hướng ấy phát triển hơn lên, tức nhiên chúng ta cũng sẽ vững niềm tin nơi lời Phật dạy là: "Mỗi người chúng ta đều có sẵn hạt châu quí báu trong chéo áo". Thế thì tại sao chúng ta chưa chịu nhận lại hạt châu của mình mà cam nghèo khó xin xỏ các nơi.

Âm 90:
  • Sơn cư thanh khổ bất xa hoa
    Khách đáo cao thang tiện đáng trà
    Cụ nhãn thiệt đầu tri vị hảo
    Thông thân sái lạc tảo qui gia.

- Nghĩa:
  • Ở núi nghèo sạch chẳng xa hoa
    Nước lá thay trà đãi khách xa
    Mắt sáng lưỡi kề biết vị tốt
    Toàn thân nhẹ nhỏm sớm về nhà.
- CHÚ:

Cảnh đạm bạc của sơn môn, lá rừng thay trà đãi khách khi cần. Từ kiếp xa xưa chúng ta đã lăn lóc trong lục đạo, đã nếm trải đủ mùi cay đắng. Giờ đây những thứ đó không còn làm lầm chúng ta được nữa, nó không đủ sức hấp dẫn chúng ta vào đường đam mê chìm đắm được nữa. Dù vậy chúng ta phải luôn luôn mãnh tỉnh, phải sống thực với ông chủ thật của mình. Được thế chúng ta mới nhẹ mình đủng đỉnh sớm về nhà. Phải tỉnh tỉnh chớ lầm vọng tưởng. Phải luôn luôn khắc phục bản năng của mình.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

Âm 91:
  • Sơn cư thường ẩn bạch vân gian
    Đạo tại kỳ trung ý tự nhàn
    Công án hiện thành nhơn bất thức
    Ngoại tuần chi diệp cưỡng truy phan.

- Nghĩa:
  • Ở núi mây trắng ẩn trong đây
    Đạo ở bên trong ý tự hay
    Công án hiện thành người chẳng biết
    Tìm ngoài cành lá để leo cây.
- CHÚ:

Chủ lực của công phu hành trì là ở bên trong, tự ta ta nhận ta hưởng mà thôi. Đối với công phu tham cứu cũng như thế, phải là bậc tác gia, là người sáng mắt mới nhận ra công phu có đắc lực hay không đắc lực, công phu tham cứu công án có hiện thành hay không hiện thành. Nếu chỉ căn cứ bên ngoài mà đánh giá thì, chẳng khác người muốn leo cây, mà chỉ tìm đường bên ngoài cành lá mà leo. Như thế chắc chắn người đó không thể leo được, trái lại còn nguy hiểm tánh mạng là khác.

- Âm 92:
  • Sơn cư hoàng diệp trục phong phiêu
    Thủ ác không quyền diệc bất tiêu
    Phật Tổ chỉ truyền gia lý sự
    Phùng nhơn lại đắc khẩu lao thao.

- Nghĩa:
  • Ở núi phất phới lá vàng rơi
    Một nắm tay không thông khắp nơi
    Phật Tổ chỉ truyền trong việc Đạo
    Gặp người trễ biếng miệng nhiều lời.
- CHÚ:

Tay không dỗ con nít khóc hay nắm lá vàng trong tay để dỗ con nít là nói lên phương tiện của người xưa tạm thời mượn một việc gì đó, để chỉ cái quan trọng muốn chỉ. Đây cũng bởi người tin chưa đến nên mới bày ra tạm mượn thôi, cũng như ngón tay không phải mặt trăng, người có trí rõ nhơn ngón tay chỉ mặt trăng mà thấy được mặt trăng thật. Chính thế đức Thế Tôn đâu không từng tuyên bố: "Giáo pháp của ta cũng như ngón tay chỉ mặt trăng, khác nào nắm lá vàng dỗ con nít khóc". Chúng ta hãy nhơn sự kiện này mà nhận ra cái thật trước mắt.

- Làm sao nhận? Thôi chớ chạy.

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Nguyenthu
Bài viết: 667
Ngày: 19/03/20 05:08
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hoa Kỳ
Được cảm ơn: 15 time

Re: SƠN CƯ BÁCH VỊNH

Bài viết chưa xem gửi bởi Nguyenthu »

Âm 93:
  • Sơn cư diệp lạc tất qui căn
    Độc lộ chân thường hiển pháp thân
    Thử sự bất minh đa phí lực
    Bá thành yên thủy diểu vô ngân.

- Nghĩa:
  • Ở núi lá rụng thảy về căn
    Bày hiện chân thường tỏ pháp thân
    Việc đó chẳng rành hao sức lắm
    Trăm thành nước lửa rộng không ngần.
- CHÚ:

Tất cả mọi phương tiện đều trở về một mục đích duy nhất là: Tỏ ngộ Phật thừa, bày hiện chân thường, thể nhập pháp thân. Đấy là chỗ: "Đồng quy nhi thù đồ". Người hạ thủ công phu nắm vững yếu chỉ này đồng thời phải tập trung chủ lực ý chí vào mục đích chánh, tránh chạy lăng xăng chung quanh mất công vô ích. Chúng ta hãy nêu cao khẩu hiệu: "Hành động cho Phật đạo, tất cả cho giải thoát". Dồn mọi năng lực vào một điểm duy nhất là "trở về nguồn".
  • - Lải nhải gì?
    - Cũng không ngoài nhắc nhau việc bổn phận.
    - Khéo giữ chút hơi hám.
- Âm 94:
  • Sơn cư đạo giả hữu hà năng
    Pháp pháp toàn chương tối thượng thừa
    Thuấn mục giương my giai Tổ ý
    Niêm thùy thụ phất diệc chân tình.

- Nghĩa:
  • Ở núi nhà đạo tài chi hơn
    Mỗi pháp toàn bày tối thượng thừa
    Chớp mắt nhướng mày đều ý Tổ
    Niêm chùy dựng phất cũng tình chân.
- CHÚ:

Chỉ có một Phật thừa, hay mỗi pháp toàn bày thượng thượng tối thượng thừa, bởi lẽ chớp mắt nhướng mày đều ý Tổ, niêm chùy dựng phất thảy toàn chơn. Đó cũng là những chiêu thuật sở trường của sãi núi này và là chỗ lịch đại Tổ sư, mười phương thiện tri thức, các ngài nêu biểu cho nhau, truyền thụ cho nhau, các bậc tác gia, sử dụng diệu thuật vì người thì các ngài nắm cát thành vàng, với cuộc đời vô sở trú, nhưng có trú chỗ nào thì cũng đều là Tịnh Độ, là đạo tràng, đều thụ dụng an lạc. Kẻ thiểu trí si mê khởi kiến giải phàm thánh, liền bị phàm thánh buộc, đời nào ra khỏi.
  • - Thật đáng thương!

(Còn tiếp)
kinhle NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT kinhle
Vào đời đi theo nghiệp duyên,
Củi hết lửa tắt, về miền Tây Phương.


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.31 khách