THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Thảo luận tư tưởng thiền tông Việt Nam.

Điều hành viên: binh

Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

208 – THẬN TRỌNG

Vạn Am Nhan hòa thượng (Đông Lâm, Vạn Am, Đạo Nhan thiền sư ở Giang Châu. Ngài họ Tiên Vu ở Đông Xuyên, Ngài nối pháp Đại Tuệ thiền sư) nói:
Diệu Hỷ tiên sư khi mới trụ trì chùa Kính Sơn, nhân một buổi dạ sam đem bàn luận việc các nơi và tôn chỉ Tào Động Tôn (1) . Hôm sau Âm thủ tọa nói với tiên sư “
- Việc ra đời lợi sinh không phải là việc nhỏ. Muốn giúp vào việc chấn hưng tôn giáo, nên tùy thời để cứu tệ bệnh, bất tất phải đem sự vui trước mắt ra mà bàn luận. Hôm qua hòa thượng và các tăng sĩ bàn luận việc các nơi, còn không thể nói càn được, huống là hôm nay lên Bảo Hoa ngọc tọa tuyên dương đại pháp, mà xưng là Thiện tri thức ư ?
Tiên sư nói
- Đêm qua là sự tình cờ, nói chuyện nhất thời mà thôi !
Âm thủ tọa nói
- Cái học của thánh hiền vốn ở thiên tính, há có thể sơ sót được sao ?
Tiên sư cúi đầu tạ lễ, mà thủ tọa vẫn còn nói mãi.

GHI CHÚ
Tào Sơn, Bản Tịch thiền sư ở Phủ Châu, nối pháp Động Sơn Lương Giới thiền sư. Khi ngài Động Sơn vào Tào Khê lễ tháp tổ . về tới Cát Thủy ở Cát Châu, chúng nhân nghe tên ngài, thỉnh ngài khai pháp. Ngài nghĩ đến Tào Khê, nên trong khi cư xử, ngài thường đặt tên Tào ….(như Tào Sơn). Đạo pháp của Động Sơn, đến đời ngài phát triển mạnh, chư phương suy tôn, gọi là tông Tào Động


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

209 – HỌA HOẠN

Ngài Vạn Am nói :
Khi tiên sư (Diệu Hỷ) bị trục xuất ra Hành Dương (1) Liễu Hiền thị giả (nối pháp Đại Tuệ thiền sư) chép lời trục xuất ấy, yết thị ở trước Tăng đường, các Tăng sĩ có cảm tưởng như mất cha mẹ, khóc lóc, sầu than, ăn ở không yên. Âm thủ tọa tới trước phòng chúng nói “ Họa hoạn của kiếp người không thể tránh khỏi. Nhưng nếu bình sinh Diệu Hỷ tiên sư như đàn bà, con gái, lủi thủi ở địa vị dưới, ngậm miệng không nói, thì sẽ không có việc như ngày nay. Huống chi chỗ tiên thánh ưng làm lại không phải ở chỗ ấy. Vậy các vị nghĩ làm gì cho đau khổ, hại mình ! Xưa kia ngài Từ Minh, ngài Lang Da, ngài Cốc Tuyền (2), ngài Đại Ngu(Đại Ngu Sơn, Thủ Chi thiền sư ở Thụy Châu, nối pháp ngài Phần Dương) kết bạn, đi học nơi ngài Phần Dương (3), gặp lúc miền Tây bắc có giặc, triều đình đang dụng binh, các ngài phải thay áo, lẫn vào đám quân đội ấy mà đi đén Phần Dương. Nay từ Kính Sơn đến Hành Dương cách nhau không xa, đường xá không khó khăn, sông núi không hiểm trở, các ngài muốn yết kiến ngài Diệu Hỷ khó gì mà phải buồn phiền “. Cả chúng yên lặng, và hôm sau theo nhau đi tơi nơi ngài Diệu Hỷ.

GHI CHÚ
(1) Đời Tống Cao Tôn, năm Thiệu Hưng thứ 7 ngày 11 tháng 7 nhà vua ban sắc chỉ bổ ngài Diệu Hỷ trụ trì chùa Năng Nhân ở Kính Sơn. Đến năm Thiệu Hưng thứ 11 ông Trương Cửu Thành tự Tử Thiều cùng các vị đại phu khác đến yết kiến, bàn về chuyện cách vật. Ngài Diệu Hỷ nói “các ông chỉ biết cách vật mà không biết vật cách”. Các ông kia không hiểu, hỏi lại. Ngài Diệu Hỷ nói “Các ông xem truyện, không thấy nhà Đường có An Lộc Sơn làm phản à ? An Lộc Sơn trước làm quận thú Lương Châu có vẽ một bức tranh vẫn còn lưu lại. Khi vua Đường Minh Hoàng đi sang Thục qua đấy, nhà vua thấy bức tranh đó, giận , sai bày tôi lấy gươm chém cổ bức tranh đó đàu rơi xuống đất, thì tự nhiên An Lộc Sơn, ẩn trong núi lúc ấy đầu cũng rơi xuống đất”. Ông Trương Cửu Thành nghe tới đây tỉnh ngộ, Ngài Diệu Hỷ trọng sự tỉnh ngộ ấy, lại nói thêm chuyện về Thần Tý Cung. Tần Cối nghe được chuyện Thần Tý Cung, nghi ngờ là có ý làm phản, liền tâu lên nhà vua. Nhà vua đầy ngài Diệu Hỷ ra huyện Hành Dương thuộc phủ Hành Châu, và ông Trương Cửu Thành bị biếm chức xuống làm Quận thú Nam Khang.
(2) Đại Đạo Cốc Tuyền thiền sư ở am Ba Tiêu, núi Nam Nhạc, nối pháp Phần Dương Chiểu thiền sư, thuộc đời thứ 10 phái Nam Nhạc
(3) Phần Dương tức Phần Châu, Thái tử viên, Thiện Chiêu thiền sư. Ngài họ Du ở Thái Nguyên, Ngài nối pháp Thủ Sơn Niệm thiền sư, thuộc đời thứ 9 phái Nam Nhạc.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

210 – ĐỊNH NGHIỆP

Ngài Vạn Am nói :
Khi tiên sư rời Mai Dương (1), trong hàng Tăng sĩ có người bàn trộm . Âm thủ tọa nói: phàm bình luận về người nên xét ở trong sự lỗi lầm mà tìm ra chỗ không lỗi lầm mới phải, há lại xét trong chỗ không lỗi lầm mà tìm ra có lỗi lầm là điều không hay. Nay không xét được tâm người lại ngờ cái hình thức của người, như thế thì lấy gì an ủi cho công luận nơi tùng lâm được ! Vả lại đạo đức, tài khí của ngài Diệu Hỷ xuất ở thiên tính, lập thân, hành sự của ngài chỉ theo việc nghĩa. Lượng độ của ngài vẫn hơn người. Nay định nghiệp kềm hãm như vậy, quyết định có đạo lý trong ấy. Như thế há không biết rằng đó là phúc của pháp môn trong đời khác ư ?
Những người được nghe lời của Âm thủ tọa nói trên, từ đấy trở đi không còn nghị luận gì nữa.
GHI CHÚ :
Ngài Diệu Hỷ bị trục xuất ra Hành Dương, ngài làm ba quyển Chánh Pháp Nhãn Tạng, bị người sàm tấu, lại phải trục xuất đến huyện Mai Dương, phủ Triều Châu (Quảng Đông). Không bao lâu ngài được mặc áo đạo lại. Các nơi mời ngài trụ trì, ngài đều không nhận. Niên hiệu Thiệu Hưng thứ 20 nhà vua ra sắc chiếu ngài trụ trì chùa A Dục Vương (ở Minh Châu). Năm thứ 28 nhà vua lại sắc chiếu ngài trở về trụ trì chùa Kính Sơn. Đến ngày 1/8 năm đầu niên hiệu Long Hưng, đời vua Hiếu Tôn, ngài thị tịch.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

211 – TIẾP NGƯỜI

Âm thủ tọa nói với ngài Vạn Am :
Gọi là Thiện tri thức, phải rửa sạch tâm mình , đem pháp độ chí công , chí chính để tiếp độ người bốn phương tới. Trong ấy, có những người giữ đạo đức, nhân nghĩa, dù có chút hiềm thù đi nữa, quyết định cũng phải tiến cử người ấy. Nhưng đối với những người gian tà, hiểm bạc, dù có ơn riêng cũng phải xa tránh. Như vậy khiến cho những người tới học, đều biết những chỗ mình cần học, cần giữ, cùng một lòng , cùng tu đức hạnh, thì tùng lâm an ổn vậy


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

212 – THIỆN HÀNH

Âm thủ tọa nói :
Phàm trụ trì, ai không muốn xây dựng tùng lâm, nhưng ít người chất hưng được đạo pháp. Vì các vị ấy quên đạo đức, bỏ nhân nghĩa, hủy pháp độ mà dùng tư tình nên như vậy !
Thành thực nghĩ đến sự suy tàn của pháp môn , nên chính mình, nhường người , chọn người hiền giúp đỡ, khen ngợi bậc túc đức, xa tránh kẻ tiểu nhân, tiết kiệm nơi mình và sau đó ra ân đức cho người, dùng người trông coi công việc hay hầu hạ, phải là những người đã gần các bậc lão thành và xa tránh kẻ nịnh hót. Hơn thế nữa, biết quí lời sàm báng không xấu xa, để tránh sự làm loạn của đám thiên tà không tốt. được như vậy có thể sánh bằng ngài Mã Tổ, Bách Trượng, có thể theo kịp ngài Lâm Tế, Đức Sơn vậy.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

213 – HẠNH PHÚC

Âm thủ tọa nói :
“Thánh nhân xưa sợ không có tai nạn”. Nói tới đây ngài tự thẹn và nói “Thiên đạo vô tư, há lại bỏ kẻ bất thiện này ư ?”
Ông Phạm văn Tử có nói :”Chỉ có thánh nhân, có thể là cả trong tâm và ngoài thân không có tai hoạn. Mình không phải thánh nhân, ngoài thì yên mà trong thì lo. Người hiền đạt xưa nay biết chỗ mình không thể tránh khỏi được, nên thường cẩn thận mình trước và làm việc tự phòng. Cho nên trong kiếp sống của con người có chút lo lắng, mệt nhọc chưa hẳn là không phải hạnh phúc trọn đời ! Vì hoạ hoạn, báng nhục, dù vua Nghiêu, vua Thuấn cũng không thể tránh được, huống là người khác”.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

GHI CHÚ
(1) Thủy lạo hạc: con hạc lội trong vùng nước lụt .
Sau khi Đức Phật nhập Niết Bàn, Đại đức A Nan tới thăm Trúc Lâm tịnh xá . Ngài nghe thấy một vị tỳ kheo tụng bài kệ

Nếu như người sống lâu trăm tuổi,
không được thấy thủy lạo hạc,
không bằng sống một ngày
mà được trông thấy nó.

Đại đức A Nan nghe rồi, buồn than
- Mắt thế gian diệt làm sao chóng vậy ! Chư ác phiền náo sao sinh khởi vậy ? Trái với thánh giáo, tự sinh vọng diệt, không có tuệ minh, thường trong si ám, lưu chuyển sinh tử, mãi mãi không thôi.
Than rồi ngài bảo vị tỳ khưu kia rằng :
- Bài kệ ấy không phải là lời Phật nói, không nên tu hành theo. Ông nên biết có 2 loại người báng Phật :
Một là loại người nghe nhiều, nhưng sinh tà kiến.
Hai là loại người hiểu nghĩa sâu nhưng điên đảo nói càn.
Người thuộc hai loại người trên không những hủy hoại mình, mà còn khiến co người ta không ra khỏi ba đường ác. Ông nên nghe tôi nói lại bài kệ của đức Phật như sau :

Nếu người sống trăm tuổi
Không biết pháp sinh diệt,
Không bằng sống một ngày
Mà hiểu được pháp ấy.

Vị tỳ kheo kia về trình lại với thày. Thày vị kia nói :
- Ngài A Nan già yếu, nói năng sai lầm, không nên tin, cứ tụng như cũ.
Lần sao đại đức A Nan lại nghe thấy vị tỳ kheo kia tụng như trước, ngài hỏi duyên cớ, vị tỳ kheo kia trình bày các việc như trên. Đại đức A Nan chỉ còn biết than thở.
(trích truyện A Dục Vương)


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

214 – LOẠN QUẦN

Vạn Am Nhan hòa thượng nói :
Gần đây thấy các tùng lâm tuyệt nhiên không có bậc lão thành. Có nơi đến ba trăm, năm trăm vị mà chỉ đặt một người lên làm chủ, còn nhiều người làm bạn. Người làm chủ không có chính kiến, chiếm cứ ngôi vị pháp vương, rồi người đánh trùy, người vẫy phất, dối trá lẫn nhau mà thôi. Và nếu có nói bàn gì thì không bén vào sách vở. Đó là bởi không có bậc lão thành.
Người ra đời lợi sinh, thay Phật tuyên dương giáo hóa, nếu không phải là những vị rõ tâm, suốt gốc, hiểu và làm hợp nhau, há dám làm việc ấy. Ví như có người xưng càn là đế vương thỉ chỉ vời lấy tội tru diệt mà thôi., huống là ngôi vị pháp vương, dám lạm trộm sao ?
Ôi cách thời thánh nhân càng xa, những người thuộc vào Thủy lạo hạc (1) lại càng tung hoành, khiến cho nơi hoằng pháp của tiên thánh ngày càng chìm đắm. Tôi muốn không nói có được không ? Gặp lúc Vạn Am Nhan này ở yên vô sụ, xin điều trần một vài việc thương phong, bại giáo, làm hại rất nhiều cho Phật pháp, lưu bá trong tùng lâm để cho ững người tới sau, tiến muộn biết rằng bậc tiền bối luôn luôn lo lắng, run sợ, đem tâm giữ gìn và truyền bá đại pháp như người đi trên băng tuyết, gươm giáo, cứ không phải để tạm cầu danh lợi ! Ai biết tôi hay chê tôi, tôi không dám từ chối !


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

215 – LOẠN PHÁP

Ngài Vạn Am nói :
Cổ nhân lên pháp đường trước tiên đề ra cương yếu đại pháp, để thẩm vấn đại chúng. Học giả lui tới thỉnh cầu pháp ích, thì cổ nhân hay dùng hình thức vấn đáp. Người đời nay không thông hiểu đại pháp , trá soạn bốn câu thơ lạc vận gọi là điếu thoại (lời nói giả trá để nhử người), và một người bỗng nhiên ra trước chúng nhân, cao ngâm một bài cổ thi, gọi là mạ trận (trận thế mắng nhau, cãi nhau). Thực là thô tục, xấu xa, đáng thương xót thay !
Tiền bối nghĩ đến đại sự sinh tử, đối trước chúng nhân quyết đoán ngờ vực. Hết ngờ vực về lẽ sinh tử tất nhiên chân lý phát minh, thì không còn khởi tâm sinh diệt nữa


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

216 – THÙ TẠC

Ngài Vạn Am nói :
Khi có bậc tôn túc đầy đủ đức hạnh, danh vọng tới thăm tu viện, chủ nhân lên tòa giới thiệu, dùng những lời nói khiêm cung trình bày, cảm tạ, quên sự tự tôn, nhất mực nhún nhường và tăng phần trang trọng. Giới thiệu xong xuống tòa , chủ nhân cùng thủ tọa và đại chúng ra lễ thỉnh vị tôn túc ấy lên tòa thuyết pháp, ngõ hầu được nghe những lời pháp yếu.
Cận đại, thấy nhiều nơi cũng làm ra vẻ ham chuộng cổ pháp bằng cách đem những bài công án của cổ nhân ra để chúng nhân phê phán, gọi là khám nghiệm kiến thức người. Tôi tha thiết xin đừng manh nha tâm hơn thua ấy, có hại cho phong hóa rất nhiều ! Tiên Thánh vì pháp quên tình, đồng xây dựng pháp hóa, mà có ra sự thù xướng lẫn nhau, mong cho giáo pháp được lâu dài, chứ không phải dung dưỡng tâm sinh diệt, hưng khởi ác niệm.
Lễ, cần lấy sự nhún nhường làm chủ đích, nên cần phải suy nghĩ kỹ !


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

217 – TIẾP ĐÃI

Ngài Vạn Am nói :
Gần đây thấy các vị : sĩ, đại phu, giám ty, quận thú v.v… có phận sự vào núi, vị tri sự hay thủ tọa sai thị giả thưa lại với vị trưởng lão rằng :”Ngày nay đặc biệt có vị ấy tới, mong ngài thăng tòa nghênh tiếp. Và đây là một tiết mục quan trọng, mong ngài cần phải lưu ý và phải suy nghĩ kỹ !”
Trong các sách vở xưa nay tuy có chép về việc các quan chức tới tùng lâm, nhưng đều là các hàng sĩ, đại phu tới đây với mục đích là thăm tìm bậc tri thức mà thôi. Và nhân khi tham cứu xong, vị trụ trì sẽ trình bày về việc ngoại hộ Phật giáo với ý niệm là làm rực rõ chốn thiền lâm. Nếu vị quan chức nào đã là người trong Phật giáo thì nói vài ba câu chuyện thông thường như trong nhà, để họ sinh tâm kính tín, như ông Quách Công Phụ, ông Dương Thứ Công (1) phỏng vấn ngài Bạch Vân, ông Tô Đông Pha (2) ông Hoàng Thái Sử (3) yết kiến ngài Phật Ấn. Các vị quan chức trên đều coi như người trong nhà tìm tới cầu đạo pháp, há phải là những người cậy có địa vị đặc biệt, vô cớ đến đây, làm những việc hư vọng để cho hàng thức giả cười chê đâu !

GHI CHÚ
(1) Ông Dương Thứ Công làm quan đến Lễ bộ. Ông thích Phật giáo, Ông tham học qua 12 vị Thiện tri thức, nưng không rõ được ý chỉ. Sau nghe đạo phong ngài Bạch Vân, ông đến xin tham thiền, hỏi đạo và về sau liễu ngộ.
(2) Ông Tô Đông Pha đến Kim Sơn gặp lúc ngài Phật Ấn và học chúng nhập thất. Ngài Phật Ấn nói “Ở đây không có giường chõng gì cả” Ông Tô Đông Pha nói “ Tạm mượn tứ đại của ngài làm giường ngồi “. Ngài Phật Ấn nói “Sơn tăng này hỏi một câu, nếu đáp được xin mời ngồi. Nếu không đáp được, ông phải cởi boe cái đai để lại đây”. Ông Tô Đông Pha vui vẻ nhận lời. Ngài Phật Ấn hỏi “Ông bảo mượn tạm tứ đại của sơn tăng làm giường ngồi, giả như, tứ đại của sơn tăng vốn không, ngũ uẩn không phải có, thì ông ngồi vào chỗ nào ?” Ông Tô Đông Pha không đáp được. Ngài Phật Ấn sai thị giả cởi lấy đai ngọc của ông Tô Đông Pha để lại, và tặng ông một cái áo đụp. Ông Tô Đông Pha tỉnh ngộ và trình một bài kệ :

Bênh cốt nan kham ngọc đái y
Độn căn nhưng lạc tiễn phong ky
Dục giao khất thực cơ ca viện
Cố dữ vân sơn cựu nạp y

Dịch
Đai ngọc mang sao mắc bệnh xương.
Căn cùn nhưng lạc máy tên buông
Cơ ca viện nọ xin ăn nhỉ
Mây núi thênh thang áo đụp quàng.

(3) Ông Hoàn Thái Sử thấy ngài Phật Ấn ngồi trên thiền sàng liền hỏi : “Sau khi đức Phật nhập diệt ở Song Lâm rồi thì ai làm Phật ? Hải Ấn phát quang minh thì ấn ấy là ai ? “. Ngài Phật Ấn đáp “ Trái dưa Đông ở Giang Nam là giống ở Giang Bác, Trái dưa Tây ở Giang Bắc là trồng ở Giang Bắc “. Ông Hoàng Thái Sử không nói gì.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: THIỀN LÂM BẢO HUẤN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

218 – TỰ NHIÊN HƯƠNG

Ngài Vạn Am nói :
Cổ nhân nhập thất , trước tiên sai thị giả treo bảng, báo cho đại chúng biết. Treo bảng rồi, những người vì đại sự sinh tử mà tham học thì vui mừng hớn hở, xô trới để mong cầu quyết trạch.
Cận đại nhiều nơi không cứ các vị già, bệnh, đều mong tăng sĩ các nơi tới đông với mục đích biểu dương sự tận thành kính của chư phương mà thôi. Nếu ai không tới thì cho là bất kính. Sao các nơi trên không biết rằng “Hữu xạ tự nhiên hương”, hà tất phải dùng đến giới hạn, danh nghĩa chung để khu xử chúng ? Nhân đó vọng sinh ra tiết mục, chủ khách bất an. Người chủ pháp nên nghĩ kỹ về vấn đề này.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Bing [Bot]35 khách