Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Giải đáp thắc mắc giáo lý Phật-đà, hỏi nhanh đáp gọn, đi thẳng vào vấn đề.

Điều hành viên: Thanh Tịnh Lưu Ly, binh

Hình đại diện của người dùng
tinhnghia
Bài viết: 694
Ngày: 18/07/10 22:32
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.HCM

Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi tinhnghia »

Hiện tại mình đang tu pháp môn Niệm Phật và trì chú. Nhưng do hằng ngày đi làm buổi tối mới có thời gian tu tập nên công phu vẫn còn nông cạn, vẫn bị chi phối bởi hoàn cảnh (ác duyên , nghịch cảnh..) bên ngoài. Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng vì công việc, tình yêu, gia đình... không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo, người xưa có câu : ''Học thầy không tày học bạn '' Nên mạo muội bày tỏ mong các đạo hữu gần xa chỉ dạy thêm.


nguynlinhtam
Bài viết: 1141
Ngày: 07/06/10 04:08
Giới tính: Nam

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi nguynlinhtam »

QUY TẮC TU HỌC

Lời khai thị của ẤN QUANG ĐẠI SƯ

Bất luận là người tu tại gia hay xuất gia, cần phải trên kính dưới hòa, nhẫn nhục điều người khác khó nhẫn được, làm những việc mà người khác khó làm được, thay người làm những việc cực nhọc, thành toàn cho người là việc tốt đẹp. Khi tĩnh tọa thường nghĩ đến điều lỗi của mình. Lúc nhàn đàm đừng bàn đến điều sai trái của người. Lúc đi đứng nằm ngồi ăn mặc, từ sáng đến tối từ tối đến sáng, chỉ niệm Phật hiệu không để gián đoạn: hoặc niệm nho nhỏ, hoặc niệm thầm.


Ngoài việc niệm Phật, đừng dấy khởi một niệm nào khác. Nếu khởi vọng niệm, phải tức thời bỏ ngay.
Thường có lòng hổ thẹn và tâm sám hối. Nếu đã tu trì, phải tự hiểu là công phu của ta hãy còn nông cạn, chẳng nên tự kiêu căng, khoa trương, chỉ nên chăm sóc việc nhà mình mà đừng nên dính vào việc nhà người. Chỉ nên nhìn đến những hình dạng tốt đẹp mà đừng để mắt tới hình dạng xấu xa bại hoại. Hãy coi mọi người đều là Bồ tát, mà ta chỉ là kẻ phàm phu.

Nếu quả có thể tu hành được như những điều kể trên, thì nhất định được sinh về Tây Phương Cực Lạc Thế Giới.

Cư sĩ Bùi Dư Long dịch
Trích Phát Khởi Bồ Tát Thù Thắng Chí Nhạo Kinh:
(Phật bảo Di Lặc Bồ Tát rằng:

- Này Di Lặc! Sơ nghiệp Bồ Tát đã xuất gia rồi, muốn khiến cho huệ lực được tăng trưởng thì hãy nên biết lỗi lầm của lợi dưỡng, phải nên lìa bỏ nó).
(Nếu ưa thích náo nhiệt, ngôn luận thế tục, ham mê ngủ nghê, làm đủ mọi việc, thích các lời giỡn cợt; những lầm lỗi như thế đều phải nên xa lìa).
(Vì thế, phải bỏ lợi dưỡng).
(Tu nơi thiểu dục).
(Bỏ các chỗ náo nhiệt).
(Thích chốn tịch tĩnh)
(Bỏ các lời thế tục, quán sát thật nghĩa)
(Đầu đêm, cuối đêm, xa lìa ngủ nghỉ)
(Quán sát tư duy, tùy hạnh tu tập).
(Bỏ các sự việc và các hý luận)
(Tu đạo xuất thế, nghĩ thương chúng sanh)
(Này Di Lặc! Sơ nghiệp Bồ Tát đã xuất gia rồi, chưa đắc huệ lực mà muốn đắc, phải bỏ những pháp ấy, phải tu những pháp ấy. Vì sao thế? Này Di Lặc! Các Bồ Tát đó đã xuất gia rồi, chưa đắc huệ lực mà muốn được đắc, nhưng nếu chẳng bỏ lợi dưỡng, chẳng tu thiểu dục, lại toan khiến cho huệ lực chưa sanh sẽ được xuất sanh, huệ lực đã sanh sẽ được tăng trưởng thì quyết chẳng có lẽ ấy!)
(Chẳng bỏ náo nhiệt, chẳng trụ tịch tĩnh, lại toan khiến cho huệ lực chưa sanh sẽ được xuất sanh, huệ lực đã sanh sẽ được tăng trưởng thì quyết cũng chẳng có lẽ ấy!)
(Chẳng bỏ lời lẽ thế tục, chẳng quán thật nghĩa)
(Đầu đêm, cuối đêm đắm chấp ngủ nghỉ, chưa từng giác ngộ)
(Vấn vương suy nghĩ, chẳng bỏ các việc).
(Thích các hý luận)
(Đối với đạo xuất thế, chẳng thể tu hành)
(Đối với chúng sanh, chẳng nghĩ thương yêu)
([Muốn cho] huệ lực chưa sanh sẽ được xuất sanh, huệ lực đã sanh sẽ được tăng trưởng thì cũng chẳng có lẽ ấy!)
(Này Di Lặc! Bởi thế Bồ Tát chưa đắc huệ lực mà muốn được đắc)
(Các pháp nên bỏ, phải nên lìa bỏ).
(Các pháp nên tu, phải nên tu tập).
(Vì sao thế? Trí huệ của Bồ Tát sanh từ nhân duyên. Nếu không có nhân duyên, trọn chẳng thể sanh. Nhân duyên hòa hợp mới bèn được sanh)

ĐH nên nghe bài này: 15 phút
http://www.dieuamucchau.com/pstinhkhong ... Week45.mp3
Sửa lần cuối bởi nguynlinhtam vào ngày 18/01/11 22:34 với 1 lần sửa.


Nam Mô A Di Đà Phật
Hình đại diện của người dùng
neo_prog
Bài viết: 61
Ngày: 29/10/10 07:12
Giới tính: Nam

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi neo_prog »

Thực hành luôn với công việc , các mối quan hệ , đồng nghiệp , đồ vật ra làm công cụ thực hành cho bạn . Mình cũng đang làm như vậy và mình cảm thấy không lo ngại khi làm như vậy :) Thời gian thực hành cho bạn sẽ tăng vọt đáng kể :D Lúc đầu có thể bạn sẽ rất ngại ngùng vì làm vậy nhưng dần dần bạn sẽ quen


Nguyện đem cái Ta ngu ngốc này và những cái của Ta ngu ngốc kia làm công cụ thực hành cả 1 đời này :)
Hình đại diện của người dùng
tinhnghia
Bài viết: 694
Ngày: 18/07/10 22:32
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.HCM

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi tinhnghia »

tangbong tangbong cám ơn hai đạo hữu nguylinhtam và neo_prog.

Chúc hai đạo hữu thân tâm an lạc.


vũ ngọc anh
Bài viết: 221
Ngày: 20/12/10 17:39
Giới tính: Nữ
Đến từ: Hà Nội

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi vũ ngọc anh »

Khi bạn đi làm thì bạn chỉ tập trung vào công việc.Thì như vậy là đang tu chứ sao ?..Tập chuyên nhất vào 1 việc,ko bị tán loạn !...Và quên mình trong công việc !.Là TU !

Khi về nhà...thì bạn chỉ niệm Phật !...Niệm tới đâu nghe rõ tới đó !...Các niệm nổi lên nó là điều tự nhiên.Pháp tánh nó sanh rồi diệt!...Đừng bận tâm,_ko chạy theo nó cũng ko chống đối nó.Việc mình mình cứ làm.


Tâm bị chạy ra ngoài thì GIÁC nó và lại niệm Phật tiếp.Ko nên có trạng thái căng thẳng vì vọng tưởng,như vậy thì chỉ khiến vọng tưởng càng nhiều thêm!.Ăn năn có ích chi khi sữa đã đổ tràn !..Cái cần là Nhiếp tâm liên tục.NHưng thư giãn,nhẹ nhàng,ko căng thẳng,bức bách!.

Vậy cái cần nhớ nhất là "Niệm nó khởi lên thì kệ nó.Nó sanh rồi diệt.Mình ko chạy theo.Cứ tiếp tục nhếip tâm niệm Phật"...


Huệ Hiền
Bài viết: 1447
Ngày: 31/05/10 18:35
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Kiên Giang - Việt Nam

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi Huệ Hiền »

Quán các Pháp vô ngã, đã là vô ngã thì vọng tưởng làm gì có thật!


Cổ thi Phật Tổ để một phong
Dạy khuyên tu miệng lẫn tu lòng
Người đời tu miệng, lòng không sửa
Bần Tăng lòng sửa, miệng thì không.


- Tế Điên Hòa Thượng -
Hình đại diện của người dùng
Thánh_Tri
Điều Hành Viên
Bài viết: 3851
Ngày: 21/12/07 21:02

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi Thánh_Tri »

tinhnghia đã viết:Hiện tại mình đang tu pháp môn Niệm Phật và trì chú. Nhưng do hằng ngày đi làm buổi tối mới có thời gian tu tập nên công phu vẫn còn nông cạn, vẫn bị chi phối bởi hoàn cảnh (ác duyên , nghịch cảnh..) bên ngoài. Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng vì công việc, tình yêu, gia đình... không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo, người xưa có câu : ''Học thầy không tày học bạn '' Nên mạo muội bày tỏ mong các đạo hữu gần xa chỉ dạy thêm.
Trước hết, đối với người tu pháp môn nào trong Phật Pháp cũng phải hiểu rành rẻ và tập quán cho được mấy việc như sau:

Vô Thường
Khổ
Vô ngã


Cao hơn thì Quán:
Duyên Sanh
Không Tánh


Để làm cái gì? Đễ Viễn Ly, để Xã Bỏ. Bởi vì thấy rõ rằng mọi thứ trên đời đều là vô thường khổ vô ngã duyên sanh không tánh, dù đó là vật gì bên ngoài, hay tâm niệm khởi bên trong. Ngoài thì gọi là Sắc Thanh Hương Vị Xúc Trần. Trong gọi là Pháp Trần. Toàn là huyễn hóa. Do chính mình không thấy rõ nên bám chấp vào chúng, không thể xã bỏ, nên cứ bị chúng làm phiền. Nếu biết chúng là duyên sanh, chỉ tạm có mà không thật có, rốt ráo là giai không, thì mình có thể buông xuống chúng. Cho nên bớt phiền não đau khổ.

Khi buông xuống hết rồi thì quay về Niệm Phật, Trì Chú, Tham Thiền, tùy theo pháp môn mình chọn mà tu tập.

Cốt lỗi là mình thấy cái gì cũng thật hết, nên chấp trước mà khổ đau. Do vậy phải tập quán cho được các pháp đều là hư vọng mà buông xuống.

Chữ Ký ông có câu Kinh Kim Cang "Phàm những gì có hình tướng đều là hư vọng". Hiểu được các pháp hữu vi có hình tướng là hư vọng thì ông phải buông xuống!

Cho nên Kinh Kim Cang nói:

Nhứt thiết hữu vi Pháp
Như mộng huyễn bào ảnh
Như lộ diệc như điển
Ưng tác như thị quán


Tất cả pháp hữu vi (pháp có hình tướng) đều như là mộng, là huyễn hóa không thật, như bọt nước, bóng ảnh, như xương mai, như điện chóp, thoạt có thoạt không, sanh diệt vô thường, toàn là hư ảo cả. Phải nên quán xét như thế.

Nói chung một câu, phải luôn Chánh Niệm Tỉnh Giác.

Tâm mình khởi lên cái gì mình phải tỉnh giác mà biết nó ngay rằng à tâm nầy là vọng tưởng hư vọng, ta không nên theo.

Dĩ nhiên đi làm phải dùng đầu óc suy nghĩ, thí dụ nghĩ à hôm nay tôi phải đi đến chỗ nào đó đặc hàng v.v.. thì vẫn phải sử dụng đầu óc suy nghĩ đó. Nhưng xong rồi thôi. Dù có suy nghĩ thêm cũng không có lợi ích gì.

Làm xong rồi thì buông xuống, không có chất chứa trong lòng.

Thường nghĩ nhớ và quán xét Vô Thường, Khổ, Vô Ngã, Duyên Sanh, Không Tánh.

Không có việc gì quan trọng hơn CHẾT! Cuộc đời mấy chục năm có còn gì đâu, thấm thoát đã qua, hơn thua tranh giành để làm gì.

Ai có tranh giành hơn thua đua đòi thì mình cứ để họ làm, mình không theo là được rồi. Làm tròn bổn phận của mình là được rồi, xong thì buông xuống tìm về Phật pháp mà tu tập giải thoát.

Làm mọi việc gì đều phải thuận theo chánh Pháp của Phật. Không lừa dối như buôn bán phải chân thật. Lời nói phải ngay thẳng, không làm tổn hại người khác. Bạn bè vẫn phái tiếp lễ lẫn nhau, vui vẻ khi gặp mọi người, mở lòng độ lượng, thương người, trưởng dưỡng bi Tâm.

Ai có giận, đến mình chửi rủa, mình phải bình tâm, mời người đó ngồi xuống nói chuyện. Nói lời đềm ấm, Tìm hiểu cặn kẻ lý do, phân tích rõ ràng, tìm cách hóa giải lòng giận hờn của người đó. Hòa giải được thì tốt, hòa giải không được thì thôi, không có tâm hận thù người đó, gặp nhau vẫn cười chào, họ có nhờ gì mình cũng tận khả năng làm nếu được. Phải suy nghĩ rộng ra, tâm rộng lượng ra mới bao dung được. Đừng nghĩ hẹp hòi.

Phải nghĩ rằng tất cả trên đời đều là huyễn hóa thôi, khi chết rồi mới hiểu mọi việc như mộng vậy, thế thì sao ta lại hơn thua với người nầy làm gì, hận thù người nầy làm gì, cuộc đời ngắn ngủi ta không nên vì việc nhỏ nầy mà đau khổ phiền não. Ta phải thương sót họ vì họ không có tỉnh táo còn mê, khi hiểu vậy thì sẽ khoan dung độ lượng. Khi xong việc, bước ra khỏi sở làm, nhìn trời xanh thẩm, xe người qua lại như chơi, ngay nơi đó việc đời thật rỗng rang vô sự. Ta thảnh thơi đi trong cuộc đời. Mọi người đáng thương quá, sống trong ảo mộng mà chẳng hay biết. Ta cũng đang sống trong ảo mộng, tự buồn cười mộng với mộng có gì đáng chấp trước đâu, buông xuống thở phè, nhẹ nhỏm, thong thả ra về.

Thường nên đi dọc ngoài đường phố, đi trong chợ đông người, hoặc đi trong công viên, từng bước nhẹ thảnh thơi nhìn mọi vật xung quanh. Lúc đó mới thấy thảnh thơi vô cùng, xem mọi người đi đứng qua lại, nói cười khóc buồn mua bán như là mình đang xem phim vậy. Tất cả thế sự như phim ảnh, như trò đùa, tại sao mọi người sống lại chấp trước vào mấy việc nhỏ nhặt, không đáng vào đâu, theo cảnh mà buồn vui, như thấy đứa bé đòi mẹ mua kẹo, kẹo có gì mà phải đòi cho bằng được, thì cũng giống người lớn thấy tiền là ham, thấy tâm chấp trước chỉ biết mỗi việc kẹo, tiền thôi, mình mới quay lại chính đời sống của mình, phản ảnh lại chính mình, thì mình sẽ xem nhẹ việc đó, buông xuống, an vui vô cùng.


"Tri Kiến Lập Tri Tức Vô Minh Bổn
Tri Kiến Vô Kiến Tư Tức Niết Bàn"

- Kinh Thủ Lăng Nghiêm
MinhDao
Bài viết: 65
Ngày: 11/01/08 16:16

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi MinhDao »

tinhnghia đã viết:Hiện tại mình đang tu pháp môn Niệm Phật và trì chú. Nhưng do hằng ngày đi làm buổi tối mới có thời gian tu tập nên công phu vẫn còn nông cạn, vẫn bị chi phối bởi hoàn cảnh (ác duyên , nghịch cảnh..) bên ngoài. Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng vì công việc, tình yêu, gia đình... không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo, người xưa có câu : ''Học thầy không tày học bạn '' Nên mạo muội bày tỏ mong các đạo hữu gần xa chỉ dạy thêm.
Câu trả lời đã nằm trong câu tô màu đậm. Khó hay dể cũng tuy theo bạn. Nếu bạn có quyết tâm thì sẽ thành công.

Những lúc "Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng". Sao những lúc nầy bạn không ráng nhớ nghỉ Niệm Phật?

" không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo"

Thì cứ làm tròn trách nhiệm bổn phận của mình là được rồi. Còn những lúc xong việc đừng để "Tâm nghĩ vọng tưởng" mà nên ráng nhớ nghĩ Niệm Phật. Cái nầy cần phải huân tập một thời gian sẽ quen.
Bạn mới có tình cảm chưa có vợ con mai nầy khi bạn có vợ con rồi chắc phiền não càng nhiều thêm :D .
Bây giờ huân tập buông bỏ từ từ cho quen thì sau nầy sẽ có giúp ít.

Xin chúc bạn Bồ Đề Tâm Kiên cố. Phật Bồ Tát sẽ gia hộ cho bạn nếu thường để tâm nhớ Niệm Phật lúc rảnh rổi hoặc có thể Niệm Phật trong những lúc bận rộn.


Không biết
Bài viết: 429
Ngày: 23/11/10 22:04
Giới tính: Nam
Đến từ: Việt Nam
Được cảm ơn: 2 time

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi Không biết »

tinhnghia đã viết:Hiện tại mình đang tu pháp môn Niệm Phật và trì chú. Nhưng do hằng ngày đi làm buổi tối mới có thời gian tu tập nên công phu vẫn còn nông cạn, vẫn bị chi phối bởi hoàn cảnh (ác duyên , nghịch cảnh..) bên ngoài. Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng vì công việc, tình yêu, gia đình... không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo, người xưa có câu : ''Học thầy không tày học bạn '' Nên mạo muội bày tỏ mong các đạo hữu gần xa chỉ dạy thêm.
tangbong tangbong tangbong
Thiện tai...Thiện tai... kinhle kinhle

Các Sư Thầy, Sư Cô...đã có những lời dạy thật hữu ích. Thầy MinhDao đã chỉ rõ câu trả lời trong câu hỏi của Thầy.

"Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng".
Tâm vọng tưởng đã tạo ra căng thẳng, vậy chẳng phải căng thẳng đó cũng chính là vọng tưởng hay sao ? Có gì đâu mà hoang mang lo nghĩ.

Thầy lại nói : "không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo"
Chẳng phải bây giờ Thầy đang có được an vui trong Thiện pháp, có được Thầy lành bạn tốt nơi diễn đàn, há chẳng phải là tốt lắm sao ? Có bao nhiêu người trên thế gian đang còn cuồng vọng, đảo điên,...chạy theo tham sân, ái dục...; họ sống trong "vọng tưởng" mà chẳng hề biết mình đang "vọng tưởng", nên chẳng thể hỏi được những câu hỏi như Thầy. Vua Trần Nhân Tông đã nói lên bài kệ rất hay :

Cư Trần lạc Đạo thả tùy duyên
Cơ tắc thực hề khốn tắc miên
Gia trung hữu bảo, hưu tầm mích
Đối cảnh vô tâm, mạc vấn Thiền.
(Ở Đời vui Đạo hãy tùy duyên
Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền
Trong nhà có báu thôi tìm kiếm
Đối cảnh Vô tâm chớ hỏi Thiền.)


Chúc các Sư thầy, Sư Cô...thân tâm thường an lạc, giác tuệ luôn sáng ngời.
Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật !!! kinhle kinhle kinhle


Hình đại diện của người dùng
Thánh_Tri
Điều Hành Viên
Bài viết: 3851
Ngày: 21/12/07 21:02

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi Thánh_Tri »

"Không biết"]
Tâm vọng tưởng đã tạo ra căng thẳng, vậy chẳng phải căng thẳng đó cũng chính là vọng tưởng hay sao ? Có gì đâu mà hoang mang lo nghĩ.
Củng không hẳng thế.
Thầy lại nói : "không biết phải làm sao? để Tốt Đời, Đẹp Đạo"
Làm tròn bổn phận của chính mình cả đời lẫn đạo thì hay cái tự nhiên tốt đẹp thôi.

Sống đúng với tinh thần của người đệ tử Phật tại gia, sống đúng với bổn phận của mình trong xã hội.

Căn bản của người tại gia là Quy Y Tam Bảo, Giữ Năm Giới, Hộ trì Tam Bảo, và theo giáo pháp của Phật tu hành, như dành thời giờ niệm Phật, hành thiền, tu bố thí.

Bổn Phận mình trong gia đình xã hội phải làm tròn, ở nhà phải hiếu thảo cha mẹ, có vợ con thì phải có trách nhiệm lo cho vợ con, còn xã hội thì như đi làm việc ở công ty, sở làm thì mình có bổn phận gì phải làm tròn, chân thật không gian dối nương theo "Bát Chánh Đạo" như Chánh Mạng mà làm, không làm nghề sát sanh đồ tể, không làm nghề bán rượu thuốc lá, không làm nghề trộm cướp băng đảng, không làm nghề ca kỹ viện, và sồng cờ bạc.

Từ từ tùy duyên mà khuyên ba mẹ, vợ con đồng quy y Tam Bảo tu hành Phật Pháp.


"Tri Kiến Lập Tri Tức Vô Minh Bổn
Tri Kiến Vô Kiến Tư Tức Niết Bàn"

- Kinh Thủ Lăng Nghiêm
Hình đại diện của người dùng
dct87
Bài viết: 702
Ngày: 16/03/08 01:42
Giới tính: Nam

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi dct87 »

Lời Tổ khuyên thật rất hữu ích... , vì thời nay căn tính chúng sanh "Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng", nên Tổ sư Ấn Quang chẳng dạy Quán gì cả...

Tổ cũng nói một câu rất hay

"DUY CHỈ TRÌ DANH MÀ CHỨNG THỰC TƯỚNG
KHÔNG CẦN QUÁN TƯỞNG CŨNG THẤY TÂY PHƯƠNG".

Nay mình tâm vọng tưởng nhiều thì không nên vừa niệm Phật vừa quán tùm lum...v.v.v.v.v......

NGƯỜI KHÔNG CÓ TÍN TÂM, NÊN MỚI TU NHIỀU THỨ CÙNG MỘT LÚC.
NGƯỜI ĐÃ CÓ TÍN TÂM THÌ CHỈ MỘT CÂU PHẬT HIỆU MÀ NIỆM CHO TỚI CÙNG LUÔN....

Tổ Ấn Quang cũng có một câu hay:

"Nhất cú Di Đà VÔ BIỆT NIỆM
Bất lao đàn chỉ đáo Tây Phương"

Vô Biệt Niệm: đừng có thêm niệm nào khác, đừng có khởi tâm tu thêm pháp nào nữa, đừng để tâm tu nhiều pháp môn cùng lúc...

Nam Mô A Di Đà Phật.


Hình ảnh
MinhDao
Bài viết: 65
Ngày: 11/01/08 16:16

Re: Làm sao xả bỏ tâm vọng tưởng?

Bài viết chưa xem gửi bởi MinhDao »

Không biết đã viết:
"Tâm nghĩ vọng tưởng khiến mình đôi lúc bi căng thẳng".
Tâm vọng tưởng đã tạo ra căng thẳng, vậy chẳng phải căng thẳng đó cũng chính là vọng tưởng hay sao ? Có gì đâu mà hoang mang lo nghĩ.
Xin DH đừng kêu tôi bằng Thầy. Tôi là người PT tại gia mới học Phật muốn chia sẽ góp ý và kinh nghiệm hiểu biết cỏn con thôi.


Không hẳng thế.
Căng thẳng là do Vọng Tưởng mà đưa đến. Nếu tâm không Vọng Tưởng thì Căng Thẳng do đâu mà ra, vì vậy không thể nói "vậy chẳng phải căng thẳng đó cũng chính là vọng tưởng hay sao ? Có gì đâu mà hoang mang lo nghĩ. ".

Nếu không tìm cho mình một phương pháp thích hợp để đối trị thì Căng Thẳng lầu ngày sẽ dẩn đến bịnh tâm thần.

Người tu Tịnh Độ thì dùng câu Phật Hiệu để đối trị Vọng Tưởng.



Nam Mô A Di Đà Phật kinhle


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.53 khách