Hư Danh đã viết:Một người chuyên
làm phước, nhưng tâm đã hết "Dấy Niệm Phân Biệt Vọng Tưởng Thiện Ác Vô Ký" thì họ
có đắc đạo thành bậc A La Hán, Duyên Giác, Bồ Tát, Phật
Theo đạo hữu, Tại sao?
Một người chuyên
làm ác, nhưng tâm đã hết "Dấy Niệm Phân Biệt Vọng Tưởng Thiện Ác Vô Ký" thì họ
không thể đắc đạo thành bậc A La Hán, Duyên Giác, Bồ Tát, Phật
====>>>Phải chăng đạo hữu kimcang vẫn còn dãy niệm phân biệt vọng tưởng thiện ác vô ký.?
Đạo hữu kimcang vẫn còn phân biệt việc làm phước và việc làm ác, xem trọng việc làm phước, xem nhẹ việc làm ác
Vậy một người cảnh sát tử hình một tử tù===>>>là việc làm ác, nên không thể đắc đạo chăng?
Giết một tử tù không phải bắt nguồn từ tham sân si, mà chỉ hành động theo pháp luật, nếu tâm của vị cảnh sát này đã hết "Dấy Niệm Phân Biệt Vọng Tưởng Thiện Ác Vô Ký", vậy có thể đắc đạo không?
Vì đâu tạo nghiệp ác? Có phải vì
tham-sân-si nên khởi tâm tạo ác? người tạo ác nghiệp do tham-sân-si thì còn
vô minh nên vọng tưởng động loạn, cho nên mới nói là
"dấy niệm phân biệt vọng tưởng thiện ác vô ký". Vậy người này có tâm thanh tịnh không? Nên nhớ những người tạo ác nghiệp họ không tin vào nhân-quả, hoặc có biết nhân- quả nhưng vẫn bất chấp tạo ác nghiệp vì lòng tham nổi lên tạo ác để đổi lấy tiền tài danh vọng, ái dục.
Vì đâu tạo nghiệp thiện? Có người tin vào nhân-quả hiểu rõ biết vì đâu đọa địa ngục cho nên tránh việc dữ làm việc lành, có nhiều người biết rõ nhân-quả nên cố làm thiện để hưởng phước đức hữu lậu, còn tạo phước thì vẫn còn trong luân hồi dù phước báu đó to lớn như Trời Đế Thích. Nhưng nếu chúng sanh căn cơ thấp, giữa 2 việc tạo ác nghiệp dẫn đến đọa địa ngục và tạo thiện nghiệp (giữ ngũ giới, tu thập thiện) dẫn đến quả tuy còn luân hồi nhưng không đọa địa ngục, có thể tái sanh làm người trở lại để tu học hoặc có thể sanh về thiên giới.
Như vậy nên lựa chọn giải pháp nào là tối ưu cho chúng sanh căn cơ thấp chưa từng biết tạo duyên gieo nhân với Phật pháp? Nên biết rõ người ít phước sinh ra trong nghèo khó, bệnh tật, ngu dốt, không được thuận duyên trong cuộc sống thì đọa vào khổ rồi còn gì gọi là an lạc tại ngay cỏi trần thế. Nên nhớ sanh ra làm người rất khó, tất cả các nên tảng tu học bất cứ đạo giáo nào cũng lấy nền tảng đạo đức làm gốc.
Tạo thiện nghiệp để làm đối trọng lại với các ác nghiệp đã tạo tác từ nhiều kiếp, vì trên đường tu hành nếu chưa có kết quả chưa được thành tựu nhưng lỡ vì nghiệp quả phải trả xảy đến đường đột mà phải bỏ mạng như vậy có tốt hay không?
Công đức và Phước Đức khác nhau như thế nào?
Là một người phụng sự đạo Phật, Lương Vũ Đế đã cho xây trong nước mình nhiều chùa chiền, bảo tháp. Vũ Đế hỏi nhà sư Ấn Độ: "Trẫm từ lên ngôi đến nay, xây chùa, chép kinh, độ tăng không biết bao nhiêu mà kể. Vậy có công đức gì không?"
Đạt Ma đáp: "Không có công đức."
- "Tại sao không công đức."
- "Bởi vì những việc vua làm là nhân "hữu lậu", chỉ có những quả nhỏ trong vòng nhân thiên, như ảnh tùy hình, tuy có nhưng không phải thật."
- "Vậy công đức chân thật là gì?"
Sư đáp: "Trí phải được thanh tịnh hoàn toàn. Thể phải được trống không vắng lặng, như vậy mới là công đức, và công đức này không thể lấy việc thế gian (như xây chùa, chép kinh, độ tăng) mà cầu được."
Vua lại hỏi: "Nghĩa tối cao của thánh đế là gì?"
- "Một khi tỉnh rõ, thông suốt rồi thì không có gì là thánh."
- "Ai đang đối diện với trẫm đây?"
- "Tôi không biết."
Giáo Pháp phổ biến trong Phật giáo là
ngũ thừa, đây là con đường tu hành đưa đến năm cảnh giới khác nhau:
Nhân thừa: tu hành theo Tam quy y ngũ giới
Thiên thừa: tu hành theo 10 điều thiện.
Thanh văn thừa: tu hành theo Tứ Đế.
Duyên giác thừa: tu hành theo Thập Nhị Nhân Duyên.
Bồ Tát Thừa: tu hành theo Lục độ Ba-la-mật.
theo thứ lớp như vậy, cho nên đứng trên phương diện nào để luận về chủ đề này? nếu không rõ ràng thì sẽ gây nhầm lẫn cho nhưng người sơ cơ, dẫn đến luận bàn một cách phiến diện. Như vậy chẳng khác nào @Hư Danh chủ trương lấy Niết bàn ra làm phương tiên tu hành cho chúng sanh? Cũng như chỉ là tên gọi "Hư Danh" nghĩa là phủ nhận sự tồn tại tự ngã và không có tên gọi, nhưng nói thì nói vậy nhưng vẫn có đó một cái tên để gọi là "Hư Danh", như thế có thực là "hư" hay vẫn đang tồn tại "hữu danh"???
Không có nền tảng căn cơ mà đi phủ nhận mọi thứ đó là hoang tưởng. Hoặc lấy một đường hướng , một chủ trương tu học phản biện lại các đường hướng phương pháp tu hành khác là phiến diện.
Namo Amitabha.
Namo Gautama buddha.