TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Mời mọi người cùng nhau đem đạo vào đời, thảo luận chia sẻ học hỏi kinh nghiệm tu tập và áp dụng Phật pháp vào đời sống hằng ngày

Điều hành viên: Thanh Tịnh Lưu Ly, binh

VANTHIEN
Bài viết: 37
Ngày: 29/06/08 21:07
Giới tính: Nam
Đến từ: VNN

TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi VANTHIEN »

kính gửi các vị đệ tử phật
kính thưa các vị, tôi vốn là một linh mục bên công giáo. nhưng vì nhân duyên nào đó tôi đã là một tu sĩ phật giáo pháp danh của tôi là thích quảng pháp-NGUYEN VAN THIEN.
tôi còn nhớ rất rõ, vào khoảng thời gian hè năm 1997, lúc tôi vừa đỗ thạc sĩ triết học tại mỹ, tôi về việt nam (thời điểm đó tôi đang là tu sĩ dòng tên), tham quan cảnh chùa long sơn nha trang (khách du lịch thường gọi là chùa phật trắng nha trang), lúc đó tôi gặp được hai vị sa môn; thầy thích quảng chánh và hòa thượng trú trì.
qua cuộc gặp gỡ; thầy thích quảng chánh đã cho tôi số dt để tiện liên lạc, còn vị hòa thượng kia để lai cho tôi mây câu nói rất xốc.
khi tôi di dạo chân dã mệt , tôi dang ngồi bên hông chùa, bỗng dưng có tiếng nói của một vị sa môn tuổi đã ngoài bảy mươi “bay trên không có rất nhiều loài, đại bàng, bồ câu ,ruồi mũi tất cả đồng bay được” im lặng một lúc ngài đứng đối diện tôi và nói “cho dù ngài có trí tuệ tài ba, nhưng nếu không khéo, chết thua một con gà. con gà chết còn có thể làm thịt ba bốn người ăn, còn nếu bây giờ ngài chết thì phải tốn tiền còn hôi thối nữa). nghe xong tôi cảm thấy hơi bị xốc và chỉ nói lại một câu “ ngoại trừ tôi không một ai có thể cứu được thế giới này”. nói xong tôi quay lưng đi về.từ đó tôi cứ suy nghĩ hoài
;maphia họ cũng rất tài giỏi. hitle cũng rất tài giỏi, chúa giê su, đức phật, … cũng rất tài giòi còn tôi sẽ là người như thế nào đây, tôi sẽ là một thợ gặt cho nước chúa, sẽ làm cho muôn dân đươc biết chúa, sẽ giúp cho tất cả được lên thiêng đàng, nhưng như thế cũng chưa ổn, bỡi vì nếu giáo lý của chúa có vấn đề thì tôi sẽ là tội nhân thiên cổ, biết bao nhiêu người sẽ lãng phí kiếp nhân sanh vì tôi…suy nghĩ suốt cả tháng, tôi quyết định dùng hết sức trí tuệ tìm lại triết lý nhân sanh cho con người…
dường như tất cả mọi sự hữu đều hiện hữu trên một quy luật vận động nào đó, quy luật đó chi phối khởi điểm và cùng đích của mọi sự vật…thế là tôi bắt đầu công cuộc nghiên cứu của mình…. đến tháng chín năm đó tôi quay về mỹ tiếp tục công việc học tập và nghiên cứu của mình.
hè năm 1998 tôi di du lịch ở vùng hy-mã-lạp-sơn ngày nào tôi cũng di leo núi, một bữa nọ tôi gặp một người đang ngôi dưới một gốc cây to, tóc dài hơn vai, tôi biết người đó đang ngôi thiền, thế là tôi ngồi cạnh bên, hòng chờ người đó xả thiền nói chuyện cho vui. chờ mãi chờ mãi đến gần chiều tối người đó vẫn chứa xả thiền, tôi quay về và sáng sớm hôm sau trở lại, người đàn ông kia vẫn còn ngồi bất động ở chỗ cũ, lúc này trong lòng tôi nghi vấn; chẳng lẽ người này đã ngồi đây từ hôm qua đến giờ..nghĩ một lát tôi quyết định; tôi sẽ ở đây xem thử người này ngồi được bao lâu… lương thực của tôi dủ dùng trong vòng mười ngày. đến một hôm nọ, lương thực đã dùng hết sạch còn ngưới kia vẫn còn ngôi đó. mãi đến ngày hôm sau mới xả thiền. như tôi tận mắt chứng kiến; người đàn ông kia đã ngồi bất động 12 hai ngày đêm. người đàn ông đó cùng với tôi ngồi im lặng thật lâu, tôi không biết chuyện gì để nói, mãi đến gần chiều người đàn ông đó mới hỏi tôi.
-ngài kiếm gì ở đây ?. (điều làm tôi bất ngờ nhất đó là người đàn ông này biết nói tiếng việt)
-tôi không kiếm gì cả, tôi là khách du lịch.
-ngài đến từ đâu?
-tôi đến từ mỹ
-trước khi đến mỹ ngài ở đâu. ?
-tôi ở việt nam.
-trước khi đến việt nam ngài ở đâu ?
-tôi sanh ra ở việt nam.
-trước khi sanh ra ngài ở đâu ?
- tôi ở trong bụng mẹ.
-trước khi đến trong bụng mẹ ngài ở đâu ?
-tôi không biết. nhưng tôi nghĩ NGÀI cũng từ cha mẹ sanh ra, vậy trước khi ngài đến trong bụng mẹ, ngài ở đâu tôi cũng ở từ đó.
- tôi không đến từ bụng mẹ.
-vậy ngài là kết quả của việc nhân bản vô tính.?
-không !
-vậy ngày đến từ đâu ?
-tôi đến từ nhân quả.
-tôi không hiểu.?
-ngài chưa đủ trí tuệ
-tôi sẽ nghiên cứu.
nói chuyện đến đây tôi cảm thấy mình không muốn nói chuyện nữa, thế là tôi xin phép ra về. ngày hôm sau tôi lại đến, cứ như thế cuộc gặp gỡ giữa hai chúng tôi kéo dài suốt hơn hai tháng.
lần cuối khi chào tam biệt. vị thiền sư đã tặng cho tôi bồn câu, nghe xong tôi chẳng hiểu, cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rất rõ.

“đại duyên phục túc trụ
thụ pháp bảo tạng khai
ứng hoằng châu địa khổ
danh tác tuệ chiếu danh”

Tôi lại quay về mỹ, tiếp tục công việc học tập và nghiên cứu của mình. đến năm 2001 (năm tôi 23 tuổi) tôi đã đỗ tiến sĩ triết học…cùng năm tôi quyết định trở về việt nam, bắt đầu dấn thân vào công việc nghiên cứu với mục đích hoàn thành chí nguyện giúp đời của mình, chí nguyện mà tôi đã ôm ấp từ nhỏ . mãi đến tháng tư năm 2003. tôi đã hoàn thành rất nhiều công trình nghiên cứu; lúc đó tôi đã sáng lập ra nhiều bộ môn khoa học;
1- tổng luận 72 luận đề triết học alpha- omega.
khả thể học phân vị(bộ môn khoa học nghiên cứu về quá trình dẫn đến sự hiện hữu )
2-khả thể học viễn đích(bộ môn khoa học nghiên cứu về quá trình hướng đến tương lai của sự hữu)
3-tân lý luận học
4-giáo dục nhân luân chính bản
+thẩm định chân giá trị các học thuyết triết học kim cổ
+ viễn cảnh viễn đích của các nền giáo dục trên thế giới.
+ nguyên nhân thâm sâu dẫn đến những biến chứng trong xã hội.
+các đường lối chính trị qua cái nhìn của khả thể học viễn đích.
+ tương lai nhân loại với những yếu tố cơ bản.
+ nhận thức nhân quả là nhận thức tối thiểu và tất yếu của kiếp nhân sanh
vào tháng 04/2003 tôi đã hoàn thành tất cả, sau khi gưi tặng cho các cơ quan nghiên cứu khoa học trong và ngoài nước. tôi thấy mình thật hạnh phúc. trong khoảng thời gian này chợt tôi lại nghĩ; nếu như tất cả những nghiên cứu của tôi được mọi người đón nhận và áp dụng. thì xã hội sẽ thái bình an lạc. thái bình an lạc rồi sao nữa, con người cũng phải chết. khi chết họ sẽ về đâu ? nghĩ đến đây tôi bị bí lối. nghĩ hoài nghĩ hoài, tuy tôi đã tìm ra được câu trả lời thích đáng. nhưng tôi biết chắc rằng nếu tôi không chứng minh được thì lời nói của tôi sẽ không được đón nhận một cách thuyết phục. chính vì vậy đến đầu năm 2004 tôi đã quyết định xin vào chùa xuất gia.
thật là khó khăn tứ bề. một mặt là gia đình dòng họ. bởi vì, tôi vốn là tu sĩ dòng tên, gia đình công giáo nòi. trong dòng họ mang chức sắc rất nhiều.. tôi phải trốn cha mẹ để đi xuất gia.
làm con không cứu nỗi cha mẹ thoát khỏi bể khổ trầm luân là bất hiếu. không nỗ lực cứu anh, chị, em… là bất nghĩa, không nổ lục cứu đồng loại là bất nhân. tôi không cứu nổi tôi vậy tôi là kẻ đại vô minh. làm sao tôi có thể chọn con đường bất hiếu,bất nghĩa, bất nhân được… mặc khác, nói về việc vào chùa tôi thật sư không quen biết ai hết. ngoại trù thầy thích quảng chánh mà tôi đã gặp ở chùa long sơn nha trang vào năm 1997. lục lại sổ điện thoại, rất may là số dt vẫn còn. tôi liền điện cho thầy. sau khi nghe tôi trình bày, thầy chấp nhận dẫn tôi đi xuất gia. thầy còn hỏi tôi rằng;
anh thích chùa núi hay chùa quê ?
tôi thích chùa núi, càng hoang vu càng tốt
được rồi, anh coi thu xếp công việc, ngày mai ra chùa linh ứng, ở đèo rọ tượng ,nha trang rồi tui dẫn anh đi xuất gia. cuộc đời tu hành của tôi cũng bắt đầu từ đó.

các vị đệ tử phật kính mến !
nếu đem mạng sống của một mình bản thân ta đổi lấy sự sống của hai người, hai người này sẽ được giải thoát, không phải bị đọa lạc, các vị có chịu đổi hay không ?
không biết các vị suy nghĩ như thế nào, riêng tôi tôi chấp nhận đổi, cho dù xuống 12 tầng địa ngục tôi cũng chấp nhận đổi. bời cả cuộc đời tôi chắc gì cứu được hai người.
nếu các vị và tôi tu hành đắc đạo, thì chắc chắn chúng ta sẽ cứu được vô số người, vô số chúng sanh.. vậy thì mình còn ngại gì nữa,
vì bản nguyện cầu giác ngộ và tận độ chúng sanh, quyết chí hạ thủ công phu, tinh tấn, miên mật, dẫu có bỏ thân giữa đường vẫn hơn là sống mà không giác ngộ.
chư phật thập phương, long thần hộ pháp, gia hộ cho mình được bình an, có sức khỏe có trí tuệ. là để chúng ta giải đãi làm kẻ đại vô minh, bất hiếu , bất nghĩa, bất nhân sao?
ai cam tâm làm người như thế?
tuy là thời mạc pháp, nhưng pháp không thể mạc nơi bản thân ta. mỗi người đệ tử phật hãy làm cho phật pháp luôn được trường thăng nơi chính bản thân mình. một người như thế, hai người như thế, ba người như thế… nếu tất cả mọi người trên thế giới này đồng như thế thì tức khắc thời mạc pháp sẽ trở thành thời tượng pháp.
… “hợp bão chi mộc sanh ư hạo mạc, cửu tằng chi đài khởi ư lũy thổ, thiên lý chi hành thủy ư túc hạ”(trích)
(…xin xem tiếp…)


Hình đại diện của người dùng
thichnhuantruong
Bài viết: 263
Ngày: 29/02/08 23:50
Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: tu sĩ

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi thichnhuantruong »

-ngài kiếm gì ở đây ?. (điều làm tôi bất ngờ nhất đó là người đàn ông này biết nói tiếng việt)
-tôi không kiếm gì cả, tôi là khách du lịch.
-ngài đến từ đâu?
-tôi đến từ mỹ
-trước khi đến mỹ ngài ở đâu. ?
-tôi ở việt nam.
-trước khi đến việt nam ngài ở đâu ?
-tôi sanh ra ở việt nam.
-trước khi sanh ra ngài ở đâu ?
- tôi ở trong bụng mẹ.
-trước khi đến trong bụng mẹ ngài ở đâu ?
-tôi không biết. nhưng tôi nghĩ NGÀI cũng từ cha mẹ sanh ra, vậy trước khi ngài đến trong bụng mẹ, ngài ở đâu tôi cũng ở từ đó.
- tôi không đến từ bụng mẹ.
-vậy ngài là kết quả của việc nhân bản vô tính.?
-không !
-vậy ngày đến từ đâu ?
-tôi đến từ nhân quả.
-tôi không hiểu.?
-ngài chưa đủ trí tuệ
-tôi sẽ nghiên cứu.
khungbo :)) =))
uống trà cafene


Cầu mong cho mình đủ khiêm tốn để lắng nghe người trên…
Biết dẹp tự ái để lắng nghe người dưới…
Đủ khôn ngoan để lắng nghe wá khứ…
Đủ cởi mở để lắng nghe tương lai …

Và đủ tự tin để lắng nghe chính mình…Cầu cho thế jới này mọi người đều có thể lắng nghe nhau.
Thích Nhuận Trượng

Hình ảnh
Chanhientam
Bài viết: 959
Ngày: 11/09/07 15:44

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi Chanhientam »

tangbong Chí nguyện cao lớn là rất tốt. Nhưng cao lớn bao nhiêu mà định tuệ không đủ, thì cũng khó mang lại kết quả tốt đẹp cho mình và người. Xin kể một câu chuyện tôi đã gặp trong đời như sau :

Có một sư cô chí nguyện rất lớn luôn muốn mọi người phát tâm bồ đề cầu Phật đạo chứ không tu phước. Có điều, tu hành thế nào đó, mà dòng tâm thức của cô, cô không làm chủ được, càng ngày cô nói càng nhiều. Việc nhân quả cô nói ra cũng không được chính xác. Đụng ai cô cũng dí người ta bắt phát tâm Bồ đề ... Ai nghe đến tên cô là muốn dội lui, né trước cho chắc ăn. Người thân ruột cũng không muốn cô về nhà. Chưa kể, tiếp chuyện với ai, cô cũng để cho tâm phân biệt hoạt động quá mạnh. Hết đánh giá người này thế này lại đánh giá người kia thế kia. Luôn cho mình hiểu đúng tâm thức người đối diện. Rồi sau tự khám phá là mình hiểu sai, rồi sám hối, cứ vậy mà loanh quanh luẩn quẩn với dòng vọng tưởng của mình không dứt. Nhìn vào ai cũng nghĩ là người không bình thường.

Chuyện đó cho thấy, việc học hành tu tập rất quan trọng đối với một hành giả phát tâm bồ đề. Cần cẩn thận với cái gọi là "sở tri chướng" của mình. Ai cũng bị cái này. Người biết đó là sở tri chướng thì bỏ từ từ. Người không biết mà cứ chấp vào đó, sẽ bị nó sai sử dẫn quanh.

Thứ gì mình chưa trải nghiệm qua, thì nên dựa vào kinh điển cho chắc.

tangbong Định tuệ không phải là những học thức ngoài đời . Vì thế một tiến sĩ triết học chưa hẳn là một người đã có đủ định tuệ. Cái triết học đó, nếu chấp vào nó, chính là cái trở ngại cho việc học hỏi tu hành. Nó là một loại sở tri chướng rất thô của một hành giả tu Phật kinhle


VANTHIEN
Bài viết: 37
Ngày: 29/06/08 21:07
Giới tính: Nam
Đến từ: VNN

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi VANTHIEN »

tâm thư thuyệt bút-thích quảng pháp (tt)
các vị đệ tử phật kính
con đường tu học thật không đơn giản, không biết bao nhiêu người cũng chí cao ngút trời, quyết tâm hạ thủ công phu, người thì nhập thất, người thì lên núi. tinh thần của họ thật đáng khâm phục nhưng cuối cùng thì sao, không đầy ba năm sau tôi gặp lại… một đời sống đổ vỡ, hủy giới phá trai, vọng ngữ hý luận.. tại sao lại như thế.

tất cả những gì được gọi là giác ngộ của hành giả trên bước đường tu hành nếu không thường xuyên tham chiếu với kinh điển rất dễ bước vào sự lầm lạc và sẽ đi đến chỗ đổ vỡ trong lối sống.

tôi còn nhớ rất rõ,vào khoảng thời gian tổ chức đại giới đàn nha trang vừa qua. thời gian đó tôi đang nhập thất tại núi tòng lâm lô sơn cũng đã hơn tám tháng, tôi đã phát nguyện thành đạo vào ngày 16/09. sáng ngày 15 tôi tham thiền và nghĩ rằng sau thời công phu này tôi sẽ thành đạo, đến chiều ngày 16 tôi xả thiền, tôi thật thất vọng và thấy mình tội lỗi quá lớn, tôi đã lầm tưởng. các vị nghĩ đi. tôi đã là một tiến sĩ chứ đâu phải đứa con nít, chẳng lẽ tôi không biết nhận định, tham chiếu, trắc nghiệm trong từng bước tu hành của mình. tôi không phải là con nít nhưng lúc đó tôi thấy mình còn tệ hơn con nít… tôi không chấp nhận một thực tế như thế… cho nên tôi đã quyết định mời một vị sư đệ (thích quảng thịnh) vào nhập thất chung 10 ngày, trong khoảng thời gian 10 ngày đó, tôi đã nói cho vị sư đệ nghe về sư lầm lạc của mình. và chỉ điểm nhưng chỗ sai lạc vi tế đó. sỡ dĩ tôi làm như vậy là bỡi vì, trong lòng tôi đã quyết tâm tìm đến cảnh núi rừng… trươc khi tôi ra đi, tôi không muốn người khác mắc vào nhưng sai lầm của tôi. đó là lý do tôi mời vị sư đệ của tôi và nhập thất chung. đừng tưởng rằng có được chút thần thông là giác ngộ. lúc đó tôi có thể nhìn thấy trong đêm tối rõ như ban ngày, có thể nghe được tiếng của chim chóc, côn trùng. có thể đi lại bằng một niệm khởi. nhưng lầm lạc hết rồi… tôi được chỉ điểm; đâu là lộ trình tổng quát dẫn đến sự giác ngộ. trong kinh điển nói rất nhiều nhưng lúc đầu tôi không quan tâm, cho nên mới dẫn đến sư lầm lạc như vậy.

hết 10 nhập thất chung với vị sư đệ thích quảng thịnh. tôi đã ra đi về cảnh núi rừng, sư đệ tôi ở lại nhập thất.
lúc ra đi, tôi không biết mình có tu nổi trong cảnh nui rừng hoang vu hay không nữa, tôi chỉ quyết tâm vào cảnh núi rừng hoang vu để cho chết. nếu phước đức của mìnhlớn, mình sẽ tu tơi nơi, còn nếu phước đức ta kém, ta chấp nhận bỏ thân. giác ngộ cũng được không giác ngộ cũng được, ta tận sức vì cuộc đời thật không gì hối tiếc.

tôi lặng lẽ đặt chân lên núi lô sơn nha trang. với một bộ y áo và một cái chuông gia trì, một tràng kim cương, một chiếc gậy. tới nơi hoang vu tôi chọn nơi. tản đá to gần suối nước. tôi quyết tâm ngồi ở đó cho tới khi chết, khát nước thì cuối xuống múc nước uống, đói bụng cũng thế. tôi quyết tâm không rời khỏi tư thế kiết già… khoảng độ 10 ngày trôi qua, tôi thấy mình chưa tu được gì cả vẫn còn là một phàm phu chay. sức lực của tôi dường như sắp tận, tôi sợ trước khi chết tâm mình tán loạn, rơi vào cảnh đọa lạc. tôi phát tâm đảnh lễ thập phương chư phật và nhắc lại bản nguyện của mình; nguyện làm chúng sanh cho tới khi nào không còn chúng sanh nữa. bản nguyện tu học của tôi là như thế. đảnh lễ, phát nguyện xong. tôi vào thiền định chờ xem cái chết nó đến thế nào. đến một lúc nọ tôi không biết là mình đã chết hay còn sống, tôi cố nhớ lại những chuyện của con người, nhớ lại được rồi tôi thử cử động tay chân, phát khởi ý niệm xả thiền, mở mắt ra, tôi thấy mình rất khỏe, tôi liền đứng lên và biết mình vẫn còn sống. tôi tiếp tuc công việc tu hành. sau khi xuống núi, lúc này tôi mới biết mình đã sống trên núi hơn sáu tháng. tôi về lại cuộc đời , nhân duyên để làm một tăng sĩ phật giáo của tôi đã hết… cho đến bây giờ, tôi đã sắp mãn phần, ngày 20 tháng 08 năm 2008 tôi phải ra đi. đi về nơi nhân quả. trước khi ra đi, tôi xin có đôi lời cùng quý đồng đạo, có gì không phải xin các ngài lượng thứ. bỡi tôi chưa phải là bậc toàn giác.

vấn đề tôi muốn nhắc đến đầu tiên, chính là vấn đề quy y phật. (ngôn ngữ có quá nhiều hạn chế..)

quy y phật tạm phân chia thành hai; tâm quy y phật và tướng quy y phật

1- tướng quy y phật; tất nhiên cần phải đến chùa, làm lễ đặt pháp danh… xuất gia thì cạo đầu xuống tóc…đó là tướng quy y phật.
2- tâm quy y phật; tâm hướng phật, ý hướng phật. đây chính là chơn tánh của quy y phật .
trên nền tảng quy phật , rồi đến quy y pháp. quy y tăng. (tạm ví như ba đồng xu chồng lên nhau vậy)

+ khi tâm ý hướng về tiền bạc, trong khoảng khắc đó xét về mặt chơn tánh bạn đã quy y tiền bạc, chứ chẳng còn quy y phật. mặt dù bạn “đãcạo đầu xuống tóc” hay có pháp danh. đối trước thập phương chư phật, lúc đó bạn không phải là đệ tử phật nữa rồi. nhưng đối trước con người trần thế bạn vẫn là đệ tử phật. (đệ tử phật hợp pháp nhưng không thành sự).

+ khi tâm ý bạn hướng về danh sắc thì cũng tương tự như thế.

một ngày một đêm 24h, thử hỏi các vị đã quy y phật được bao lâu ? một tiếng, hai tiếng..? quy y phật tất yếu sẽ thành phật.
+ xin hỏi các vị, có ai quy y phật được một năm chưa?
(…xin xem tiep theo )


Hình đại diện của người dùng
nhampl
Bài viết: 611
Ngày: 25/03/08 17:51
Giới tính: Nam
Đến từ: dalat

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi nhampl »

kinhle ! Nhưng đi đâu chứ ! Làm sao đã hết nhân duyên với PG được !KÍNH


VANTHIEN
Bài viết: 37
Ngày: 29/06/08 21:07
Giới tính: Nam
Đến từ: VNN

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi VANTHIEN »

đúng vậy ! nhân duyen với phật làm sao hết được.


Hình đại diện của người dùng
dct87
Bài viết: 702
Ngày: 16/03/08 01:42
Giới tính: Nam

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi dct87 »

A Di Đà Phật
Hạnh xuất gia của thầy con kính nể thật ... từ là một thạc sĩ trở thành người xuất gia...
năm 19 tuổi trở thành thạc sĩ ở Mỹ (1997)
năm 23 tuổi thành tiến sĩ ỡ Mỹ (2001)
Xuất gia vào năm 1997... (Trước khi xuất gia đã làm Linh Mục (lúc 19 tuổi) )

Khi đã xuất gia năm 1997 nhưng thầy Thích Quảng Pháp lại tiếp tục học lấy bằng tiến sĩ ... năm 2003.

Đây không phải là phàm phu thông thường, chắc là thầy có duyên với Phật pháp và đã tu phước từ vô lượng kiếp rồi... cho nên giờ đây quả báo thật là thù thắng.
A Di Đà Phật.
nguyện làm chúng sanh cho tới khi nào không còn chúng sanh nữa.
Tâm nguyện của thầy thật cao ...A Di Đà Phật.
nhưng dct con không dám có tâm nguyện như vậy, con sợ luân hồi lắm .... dct nguyện thành Chánh Giác (8 địa trở lên) trước rồi mới sau đó thiên bá ức hóa thân, vận dụng tất cả phương tiện mà đi giáo hóa chúng sanh...
Chúng sanh giáo hóa chúng sanh thì con không đảm đương nổi. Con chỉ khuyên người niệm Phật thôi.

Mà thầy sắp đi đâu ??? Thầy nên ở lại mà độ chúng sanh nữa, A Di Đà Phật.

(chúng sanh độ tận, phương chứng bồ đề)
A Di Đà Phật.


Hình ảnh
VANTHIEN
Bài viết: 37
Ngày: 29/06/08 21:07
Giới tính: Nam
Đến từ: VNN

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi VANTHIEN »

(xin copy chuyen ve FONT VNI-TIME)

TAÂM THÖ TUYEÄT BUÙT-THÍCH QUANG PHAÙP (tt)
KÍNH GÖÛI CAÙC VÒ ÑEÄ TÖÛ PHAÄT
NGUYEÂN LYÙ DAÃ ÑEÁN SÖÏ NHAÄN THÖÙC CUÛA CON NGÖÔØI

toâi ñöa caùc vò moät quyeån saùch, trong ñoù khoâng coù chöõ naøo caû. caùc vò coù theå ñoïc cho toâi nghe ñöôïc khoâng? saùch khoâng coù chöõ laøm sao maø ñoïc ñöôïc.
toâi laïi ñöa caùc vò moät quyeån saùch khaùc, trong ñoù coù caâu chöõ “ CAÙI LAØ TA THÌ VOÁN VOÂ TÖÏ VOÂ NGOÂN, CAÙI KHOÂNG PHAÛI LAØ TA THÌ LAÏI VOÂ HOÀN BAÁT ÑOÄNG” taát nhieân caùc vò coù theå ñoïc ñöôïc.nhöng thöû hoûi ñaâu laø ñieàu kieän hoäi ñuû ñeå caùc vò ñoïc ñöôïc
-coù quyeån saùch
-trong quyeån saùch coù caâu chöõ
-coù caùi nhìn chieáu vaøo caâu chöõ (taát nhieân trong caùi nhìn coù taùnh bieát)
-laäp thaønh caùi bieát veà caâu chöõ
-phaùt ngoân
-…
nguyeân lyù nhaän thöùc cuûa con ngöôøi phaàn naøo cuõng nhö theá
khi moät yù troåi leân taát nhieân cuõng caàn coù nhöõng ñieàu kieän nhö theá, nhöng ôû theå caùch xaùc ñònh vi teá hôn.
- neáu khoâng coù töôùng cuûa yù thì laø sao coù theå troåi yù ñöôïc (neáu khoâng coù caâu chöõ laøm sao ñoïc ñöôïc)
- töôùng cuûa yù boá aùn ôû ñaâu (thöû hoûi caâu chöõ naèm ôû ñaâu)
- ….
khi caùc vò ñoïc saùch, ví nhö ñoïc ñeán ñoaïn: “con khæ ñang leo caây” theá laø caùc vò cuõng laøm con khæ leo caây. “ngöôøi ñang khoùc” theá laø caùc vò laøm ngöôøi ñang khoùc, ñeán ñoaïn “ñaùnh va maët mình” theá laø caùc vò ñaùnh vaøo maët mình. coù khi naøo caùc vò laøm nhö theá khoâng?
caùc yù nieäm troåi leân xeùt veà maëc nguyeân lyù khoa hoïc cuõng gioáng nhö ngöôøi ñoïc saùch vaäy.
quyeån saùch laø quyeån saùch, caâu chöõ laø caâu chöõ, noäi dung cuûa noù theá naøo thì noù theá ñoù, ta ñoïc saùch thì laø ta ñoïc saùch. chöù nguyeân côù gì; khi thaáy caâu chöõ thì nhaän quyeån saùch laø ta, thaáy caùi ly treân baøn thì nhaän caùc baøn laø ta,…
tu haønh gaëp phieàn naõo, thöû hoûi caùi gì laøm ta phieàn naõo. phieàn naõo coù theå khôûi töø ñaâu???
chuùc caùc vò thaân taâm thöôøng an laïc
(xin xem tieáp theo)


Hình đại diện của người dùng
baby
Bài viết: 60
Ngày: 01/01/08 05:20

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi baby »

TÂM THƯ TUYỆT BÚT-THÍCH QUANG PHÁP (tt)
KÍNH GỬI CÁC VỊ ĐỆ TỬ PHẬT
NGUYÊN LÝ DẪ ĐẾN SỰ NHẬN THỨC CỦA CON NGƯỜI

tôi đưa các vị một quyển sách, trong đó không có chữ nào cả. các vị có thể đọc cho tôi nghe được không? sách không có chữ làm sao mà đọc được.
tôi lại đưa các vị một quyển sách khác, trong đó có câu chữ “ CÁI LÀ TA THÌ VỐN VÔ TỰ VÔ NGÔN, CÁI KHÔNG PHẢI LÀ TA THÌ LẠI VÔ HỒN BẤT ĐỘNG” tất nhiên các vị có thể đọc được.nhưng thử hỏi đâu là điều kiện hội đủ để các vị đọc được
-có quyển sách
-trong quyển sách có câu chữ
-có cái nhìn chiếu vào câu chữ (tất nhiên trong cái nhìn có tánh biết)
-lập thành cái biết về câu chữ
-phát ngôn
-…
nguyên lý nhận thức của con người phần nào cũng như thế
khi một ý trổi lên tất nhiên cũng cần có những điều kiện như thế, nhưng ở thể cách xác định vi tế hơn.
- nếu không có tướng của ý thì là sao có thể trổi ý được (nếu không có câu chữ làm sao đọc được)
- tướng của ý bố án ở đâu (thử hỏi câu chữ nằm ở đâu)
- ….
khi các vị đọc sách, ví như đọc đến đoạn: “con khỉ đang leo cây” thế là các vị cũng làm con khỉ leo cây. “người đang khóc” thế là các vị làm người đang khóc, đến đoạn “đánh va mặt mình” thế là các vị đánh vào mặt mình. có khi nào các vị làm như thế không?
các ý niệm trổi lên xét về mặc nguyên lý khoa học cũng giống như người đọc sách vậy.
quyển sách là quyển sách, câu chữ là câu chữ, nội dung của nó thế nào thì nó thế đó, ta đọc sách thì là ta đọc sách. chứ nguyên cớ gì; khi thấy câu chữ thì nhận quyển sách là ta, thấy cái ly trên bàn thì nhận các bàn là ta,…
tu hành gặp phiền não, thử hỏi cái gì làm ta phiền não. phiền não có thể khởi từ đâu???
chúc các vị thân tâm thường an lạc
(xin xem tiếp theo)
I-)


Rời bỏ miền quê đến thị thành
Nào đâu phải phụ cái xuân xanh
Bớt màu phàm tục thêm màu đạo
Mở cửa từ bi sáng cửa tình
Niệm Phật, trì kinh đền chín chữ
Tâm thanh, chiền vắng đáp ba sinh
Đời nay phụ nữ còn như thế
Ai người quân tử gắng xem kinh!
Tác giả: anvui
Hình đại diện của người dùng
nhampl
Bài viết: 611
Ngày: 25/03/08 17:51
Giới tính: Nam
Đến từ: dalat

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi nhampl »

cảm ơn baby ! :D


Chanhientam
Bài viết: 959
Ngày: 11/09/07 15:44

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi Chanhientam »

Trời đât! ghi lại dùm người ta thì làm ơn nói là ghi lại dùm người ta. Không nói gì hết, làm tui tưởng của bố già Baby. Mới tự hỏi "Ủa! Không lý chỉ vì mấy hôm nay trời mưa lớn quá mà hắn đâm ra viết nhiều và viết ...". :-*

Có người hỏi tui TÂM THƯ TUYỆT BÚT là gì? Tui không trả lời được. Ai trả lời được xin nói cho vài tiếng. kinhle


Hình đại diện của người dùng
dct87
Bài viết: 702
Ngày: 16/03/08 01:42
Giới tính: Nam

Re: TÂM THƯ TUYỆT BÚT- THÍCH QUẢNG PHÁP

Bài viết chưa xem gửi bởi dct87 »

dạ...

A Di Đà Phật....

con hiểu sao con giải thích vậy ....A Di Đà Phật

Tâm thư : bài viết từ tận trong lòng ..
Tuyệt bút : bài viết cuối cùng không viết nữa trước khi ... "đi", để cho người sau biết.

Mà sao thầy Quảng Pháp đi vậy...?

Hình như thầy mới 30 tuổi mà, ...A Di Đà Phật...


Hình ảnh
Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.8 khách