BÓNG CỦA TÂM
Đã gửi: 20/06/09 01:32
Tôi tin có số phận, nhưng tôi không tin chỉ với 4 đồng tiền kẽm đóng ở chân giường liền có thể bảo đảm được hạnh phúc hôn nhân, răng long đầu bạc.
Tôi tin có phong thủy, nhưng tôi không tin việc treo một chiếc phong linh, bày trí một hòn non bộ hay một chậu cá cảnh liền giúp cho việc làm ăn phát đạt, thăng quan tiến chức.
Tôi tin giữa con người và môi trường có một quan hệ tương quan tương tức thần bí, nhưng tôi không tin trước khi ra khỏi nhà, bước đi đầu tiên là chân phải hay chân trái sẽ quyết định thành bại của chuyến đi.
Tôi tin, ngoài bản thân con người ra, còn vô số vô lượng chúng sanh lục đạo đang cùng sống trên thế giới này, nhưng tôi không tin chỉ với nén nhang và bái lạy sẽ mang lại bình an và như ý.
Tôi tin giữa người với người có một tác động nhân duyên không thể nghĩ bàn, nhưng tôi không tin, nếu chưa thông qua bất kỳ sự nổ lực thì thiện duyên có thể chín mùi; hay không trải qua bất kỳ sự phấn đấu thì ác duyên có thể tiêu tan.
Tôi tin nhân quả, nghiệp báo, luân hồi có thể làm cho một người thăng hoa hay đọa đầy, nhưng tôi không tin lời bói toán của một người xa lạ lại có thể giúp cho mình thay đổi số phận, gặp may mắn hay bị xui xẻo.
Tôi tin Thượng Đế hay Thiền Thần có thể trợ giúp phần nào cho con người, nhưng tôi không tin, chỉ cần dựa vào niềm tin đó liền có thể đưa ta bước vào Thiền quốc vĩnh hằng; hoặc nếu không tin thì sẽ bị đọa vào địa ngục u tối.
Những điều tin và không tin này, bắt nguồn từ sự hiểu biết của tôi về số mạng, bói toán, phong thủy chỉ là cái bóng của tâm. Tất cả cảnh ngộ gặp phải trong cuộc đời của một người cũng là cái bóng như thế. Nếu tâm địa thanh tịnh, thì sông núi hoa cỏ hay bất kỳ sự vật gì phản ánh trên đó đều tốt đẹp; Nếu tâm địa ô nhiễm, thì cho dù là đóa hoa tươi đẹp nhất cũng trở thành nhơ bẩn.
Vì thế, nguyên lý cải tạo số phận của một con người phải bắt nguồn từ tâm, phương pháp không ngoài đi sâu vào Chánh Pháp, không rơi vào ngoại đạo.
"Chánh pháp là cầu pháp trong nội tâm của mình, cầu pháp ngoài tâm chính là ngoại đạo". Mê tín cũng như vậy, mong muốn dựa vào nhân duyên bên ngoài để thay đổi số phận của mình chính là mê tín, chỉ có quay về cải tạo nội tâm mới là chánh tín.
Mê tín không chỉ riêng gì những sự vật thần bí như số phận, phong thủy, quỷ thần, mà quan trọng là chỉ tâm bị ý niệm tìm cầu bên ngoài chê đậy hay mê hoặc.
Đức Phật nói :
"Phật năng không nhất thiết tướng, thành vạn pháp trí, nhi bất năng diệt định nghiệp."
(Phật có khả năng thấy biết tất cả không tướng, để thành trí của vạn pháp, nhưng không thể diệt "định nghiệp".)
Đức Phật không thể tiêu diệt "định nghiệp", thế thì ai có thể tiêu diệt "định nghiệp" ?
Phật dạy :
"Quay về nương tựa,
Hải đảo tự thân,
Chánh niệm là Bụt,
Soi sáng xa gần,
Hơi thở là Pháp,
Bảo hộ thân tâm,
Năm uẩn là Tăng,
Phối hợp tinh cần,
Thở vào, thở ra,
Là hoa tươi mát,
Là núi vững vàng,
Nước tĩnh lặng chiếu,
Không gian thênh thang."
Chỉ có mình mới chuyển hóa được "định nghiệp" cho chính bản thân mình mà thôi !
Kinh Kim Cang đã dạy :
"Nếu ai dựa vào thân tướng để mong thấy Phật, nếu ai nương theo âm thanh để cầu thấy Phật, đó là những người mang ý nghĩ lầm lạc, chẳng bao giờ thấy được Như Lai"
(Nhược dĩ sắc kiến ngã, dĩ âm thanh cầu ngã, thị nhơn hành tà đạo, bất năng kiến Như Lai.)
Thế thì làm sao mới thấy được Như Lai ?
Tìm từ tâm và thấy từ tâm.
Kinh Kim Cương cũng dạy :
"Phàm những gì có hình tướng thảy đều hư vọng, chỉ khi nào siêu việt khỏi mọi tướng trạng mới thấy được Như Lai"
(Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng, tắc kiến Như Lai.)
Khi tâm thanh tịnh, nơi nào cũng đất lành, ngày nào cũng ngày tốt, đêm nào cũng ngon giấc, pháp nào cũng pháp thiện. Thế thì còn gì là mê hoặc, là ô nhiễm, là ràng buộc đối với chúng ta nữa !
Tôi tin có phong thủy, nhưng tôi không tin việc treo một chiếc phong linh, bày trí một hòn non bộ hay một chậu cá cảnh liền giúp cho việc làm ăn phát đạt, thăng quan tiến chức.
Tôi tin giữa con người và môi trường có một quan hệ tương quan tương tức thần bí, nhưng tôi không tin trước khi ra khỏi nhà, bước đi đầu tiên là chân phải hay chân trái sẽ quyết định thành bại của chuyến đi.
Tôi tin, ngoài bản thân con người ra, còn vô số vô lượng chúng sanh lục đạo đang cùng sống trên thế giới này, nhưng tôi không tin chỉ với nén nhang và bái lạy sẽ mang lại bình an và như ý.
Tôi tin giữa người với người có một tác động nhân duyên không thể nghĩ bàn, nhưng tôi không tin, nếu chưa thông qua bất kỳ sự nổ lực thì thiện duyên có thể chín mùi; hay không trải qua bất kỳ sự phấn đấu thì ác duyên có thể tiêu tan.
Tôi tin nhân quả, nghiệp báo, luân hồi có thể làm cho một người thăng hoa hay đọa đầy, nhưng tôi không tin lời bói toán của một người xa lạ lại có thể giúp cho mình thay đổi số phận, gặp may mắn hay bị xui xẻo.
Tôi tin Thượng Đế hay Thiền Thần có thể trợ giúp phần nào cho con người, nhưng tôi không tin, chỉ cần dựa vào niềm tin đó liền có thể đưa ta bước vào Thiền quốc vĩnh hằng; hoặc nếu không tin thì sẽ bị đọa vào địa ngục u tối.
Những điều tin và không tin này, bắt nguồn từ sự hiểu biết của tôi về số mạng, bói toán, phong thủy chỉ là cái bóng của tâm. Tất cả cảnh ngộ gặp phải trong cuộc đời của một người cũng là cái bóng như thế. Nếu tâm địa thanh tịnh, thì sông núi hoa cỏ hay bất kỳ sự vật gì phản ánh trên đó đều tốt đẹp; Nếu tâm địa ô nhiễm, thì cho dù là đóa hoa tươi đẹp nhất cũng trở thành nhơ bẩn.
Vì thế, nguyên lý cải tạo số phận của một con người phải bắt nguồn từ tâm, phương pháp không ngoài đi sâu vào Chánh Pháp, không rơi vào ngoại đạo.
"Chánh pháp là cầu pháp trong nội tâm của mình, cầu pháp ngoài tâm chính là ngoại đạo". Mê tín cũng như vậy, mong muốn dựa vào nhân duyên bên ngoài để thay đổi số phận của mình chính là mê tín, chỉ có quay về cải tạo nội tâm mới là chánh tín.
Mê tín không chỉ riêng gì những sự vật thần bí như số phận, phong thủy, quỷ thần, mà quan trọng là chỉ tâm bị ý niệm tìm cầu bên ngoài chê đậy hay mê hoặc.
Đức Phật nói :
"Phật năng không nhất thiết tướng, thành vạn pháp trí, nhi bất năng diệt định nghiệp."
(Phật có khả năng thấy biết tất cả không tướng, để thành trí của vạn pháp, nhưng không thể diệt "định nghiệp".)
Đức Phật không thể tiêu diệt "định nghiệp", thế thì ai có thể tiêu diệt "định nghiệp" ?
Phật dạy :
"Quay về nương tựa,
Hải đảo tự thân,
Chánh niệm là Bụt,
Soi sáng xa gần,
Hơi thở là Pháp,
Bảo hộ thân tâm,
Năm uẩn là Tăng,
Phối hợp tinh cần,
Thở vào, thở ra,
Là hoa tươi mát,
Là núi vững vàng,
Nước tĩnh lặng chiếu,
Không gian thênh thang."
Chỉ có mình mới chuyển hóa được "định nghiệp" cho chính bản thân mình mà thôi !
Kinh Kim Cang đã dạy :
"Nếu ai dựa vào thân tướng để mong thấy Phật, nếu ai nương theo âm thanh để cầu thấy Phật, đó là những người mang ý nghĩ lầm lạc, chẳng bao giờ thấy được Như Lai"
(Nhược dĩ sắc kiến ngã, dĩ âm thanh cầu ngã, thị nhơn hành tà đạo, bất năng kiến Như Lai.)
Thế thì làm sao mới thấy được Như Lai ?
Tìm từ tâm và thấy từ tâm.
Kinh Kim Cương cũng dạy :
"Phàm những gì có hình tướng thảy đều hư vọng, chỉ khi nào siêu việt khỏi mọi tướng trạng mới thấy được Như Lai"
(Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng, tắc kiến Như Lai.)
Khi tâm thanh tịnh, nơi nào cũng đất lành, ngày nào cũng ngày tốt, đêm nào cũng ngon giấc, pháp nào cũng pháp thiện. Thế thì còn gì là mê hoặc, là ô nhiễm, là ràng buộc đối với chúng ta nữa !