Tu tại Gia và việc lập gia đình

Học làm Phật - học làm người, có những niềm vui, nổi buồn không biết gởi gắm và chia sẻ cùng ai mời vào đây.

Điều hành viên: quang_tam3, binh

Hình đại diện của người dùng
khach_lang_du
Bài viết: 484
Ngày: 03/03/11 22:23
Giới tính: Nam
Đến từ: Anonymous

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi khach_lang_du »

alphatran đã viết:@Huyền Bạch & khach_lang_du

Nếu như một mình hiền tỷ thời khó khăn.
Nếu như chỉ có một mình hiền hữu thời khó khăn

Nay cả hai đều có chí nguyện như thế, thật lành thay. Hai vị cùng tham khảo trường hợp này:

http://gdptthegioi.org/modules.php?name ... e&sid=5205
Cám ơn đh alphatran tangbong Câu chuyện rất ý nghĩa .
Nhưng câu chuyện của Tổ Maha Kasapa là từ thời cách đây 2500 năm . Thời mà con người bị trói buộc bởi ngũ dục ít . Còn thời nay thì nặng nề , tràn ngập . Mình là người suy nghĩ thực tế . Mình chỉ mong muốn giữ vững lòng yêu mến với Tam Bảo và kiên trì tu tập mà không bao giờ quay ngược lại phỉ báng , tàn phá , tự hủy hoại Thân - Tâm chính mình . Vì vậy , cần phải hiểu thời thông qua Kinh Điển , lời dạy của các Bậc Thầy và chọn lựa cách phù hợp với bản thân nhất :)


Om VajraSattva Hum
Om Ah Ra Pa Tsa Na Dhi
Om Tare Tuttare Ture Svaha
Om Ah Hum . Vajra Guru Padma Siddhi Hum
Tashi Gyepa - 100syl Vajrasattva - 5lines Tara - 7lines Padmakara -6lines Dusum Sangye
Hình đại diện của người dùng
alphatran
Bài viết: 1385
Ngày: 04/05/11 20:42
Giới tính: Nam
Đến từ: Hữu Lậu Tịnh Tu Am

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi alphatran »

Huyền Bạch đã viết:Huyền Bạch đang khổ sở vì mấy vụ xem mặt đây này. Đi hết quán cafe này đến quán cafe kia, ngồi buôn dưa lê với mấy anh không ưa, nghe mấy bản nhạc chát chúa, phải cười nói lịch sự, duyên dáng, thanh lịch mặc dù ngán ngẩm không chịu nổi. Không cái gì làm khổ Huyền Bạch hơn chuyện này đâu.
Dùng tứ vô lượng tâm ở chỗ này sẽ hết khổ.
Muốn xuất gia độ người, nhưng ngay trước mặt cơ hội độ người mà không thấy sao hiền tỷ?


Pháp môn vô lượng thệ nguyện học - Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn - Phật đạo vô thượng thệ nguyện thành - Chúng sanh vô biên thệ nguyện độ
Huyền Bạch
Bài viết: 303
Ngày: 30/08/12 01:16
Giới tính: Nữ
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hà Nội - Việt Nam

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi Huyền Bạch »

Alphatran đã có lời khuyên thì Huyền Bạch cũng xin bày tỏ. Chẳng là mấy anh mà Huyền Bạch đi xem mặt toàn nói mấy chuyện thế tục chán phèo, anh nào cũng tham nói để chứng tỏ bản thân mình. Nào là chuyện ô tô xe máy, chuyện tài chính chứng khoán, chuyện bóng đá thể thao, có anh còn mang sách vở ra khoe... Còn Huyền Bạch vẫn bình thường và trình bày rõ ý nguyện của mình rằng không ham muốn gì nữa và muốn xuất gia. Rồi Huyền Bạch nói cho mấy anh biết Phật là ai, đạo Phật là như thế nào, Vô thường, Vô ngã, Khổ, Không, Bát chính đạo, Tứ chính cần, Tứ vô lượng tâm... là như thế nào. Huyền Bạch nói một thôi một hồi không dứt. Các anh chán quá chạy mất dép luôn. Thế là Huyền Bạch thoát. Yên tâm Huyền Bạch nhiều "chiêu" lắm mà.


cục đất
Bài viết: 447
Ngày: 29/08/11 07:53
Giới tính: Nam
Đến từ: cục đất

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi cục đất »

tangbong
Huyền Bạch đã viết:Kính các đạo hữu! Mấy năm nay Huyền Bạch vẫn phải chịu áp lực về việc lập gia đình từ phía cha mẹ. Huyền Bạch thì đã buông bỏ cuộc đời này và muốn xuất gia từ lâu lắm rồi. Nhưng cha mẹ không bao giờ chấp nhận chuyện đó nên Huyền Bạch chỉ có thể tu tại gia thôi. Nhưng nào có yên, cha mẹ tìm đủ mọi cách để thúc giục, cố tình sắp xếp để Huyền Bạch phải đi xem mặt người ta. Vì nể trọng mọi người nên Huyền Bạch đi cho phải phép chứ đi chỉ mất thời gian, khổ lắm! Từ nhỏ đến giờ đây là chuyện khổ nhất đối với Huyền Bạch. Chuyện này thật khó xử, khó giải quyết quá! Huyền Bạch thì thà chết còn hơn phải lập gia đình. Xin quý đạo hữu ai có kinh nghiệm về chuyện này thì chia sẻ, giúp đỡ Huyền Bạch với!
Lành thay, này Hiền tỷ! Lành thay, này Hiền tỷ! Thật khéo lành thay khi Người có chí nguyện như vậy, ấy là chí của bậc dõng mãnh trượng phu, không phải hàng phàm phu mà có thể có được.

Nhưng này Hiền tỷ! Hiền tỷ nghĩ thế nào? Hiền tỷ có công đức lớn hơn hay Thế Tôn có đông đức lớn hơn? Nếu Hiền tỷ là người có công đức nhỏ hơn, Thế Tôn là người có công đức lớn hơn thời sự tình là muôn trùng khó khăn cho Hiền tỷ. Vì sao vậy ?
Vì công đức chư Phật là vô lượng, vậy mà trong đêm Ngài xuất gia cầu đạo, Ngài đã phải từ bỏ "hoàng cung", 'trốn' đi trong đêm mà không có được một lời từ biệt cho đàng hoàng như người khác.
Sự kiện này thật là vi diệu, thật là hy hữu thay thưa Hiền tỷ!

Mời Hiền tỷ lắng nghe 1 khúc nhạc để cảm niệm công đức chư Phật !


Như vậy, thời sự kiện xuất gia là sự kiện phi phàm, ắc sẽ gặp nhiều chướng duyên và thử thách. Hiền tỷ hãy kham nhẫn và ứng đối cho thật thích hợp.

Này Hiền tỷ! trong thời Thế Tôn còn tại thế, có vị đã từng rơi vào trường hợp tương tự, thậm chí còn khó khăn hơn Hiền tỷ hiện nay. Vị ấy là một trang nam tử, con một của một gia đình đại phú, do có duyên được gặp và nghe Pháp từ Thế Tôn nên phát lòng ngưỡng mộ, phát nguyện xuất gia tu học cùng Thế Tôn; và kết quả là vị ấy đã gặp muôn trùng khó khăn mà vẫn không thay lòng thối chuyển.
I. CHƯƠNG PĀRĀJIKA THỨ NHẤT

[10] Vào lúc bấy giờ, ở không xa thành Vesālī có ngôi làng Kalanda. Ở nơi ấy, có người con trai nhà đại phú tên là Sudinna Kalandaputta.[1] Khi ấy, Sudinna Kalandaputta đã đi đến Vesālī cùng với nhiều người bạn do công việc cần làm nào đó. Vào lúc bấy giờ, đức Thế Tôn, được vây quanh bởi hội chúng đông đảo, đang ngồi thuyết giảng Giáo Pháp. Sudinna Kalandaputta đã nhìn thấy đức Thế Tôn được vây quanh bởi hội chúng đông đảo đang ngồi thuyết giảng Giáo Pháp. Sau khi nhìn thấy, Sudinna Kalandaputta đã khởi ý điều này:[2] “Hay là ta cũng nên nghe Pháp?” Khi ấy, Sudinna Kalandaputta đã đi đến gần hội chúng ấy, sau khi đến đã ngồi xuống ở một bên. Khi đã ngồi xuống một bên, Sudinna Kalandaputta đã khởi ý điều này: “Theo như ta hiểu về Pháp đã được đức Thế Tôn thuyết giảng thì việc ấy không phải là việc dễ làm đối với người đang sống ở gia đình để thực hành Phạm hạnh một cách đầy đủ trọn vẹn, hoàn toàn trong sạch như vỏ ốc được cạo sạch. Hay là ta nên cạo bỏ râu tóc, khoác lên các y màu ca-sa, rời nhà xuất gia sống không nhà?” Sau đó, khi đã được đức Thế Tôn chỉ dạy, thức tỉnh, khuyến khích, và tạo niềm phấn khởi bằng bài Pháp thoại, hội chúng ấy đã từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ đức Thế Tôn, hướng vai phải nhiễu quanh, và ra đi. Sau đó, khi hội chúng đã đứng dậy không bao lâu, Sudinna Kalandaputta đã đi đến gặp đức Thế Tôn, sau khi đến đã đảnh lễ đức Thế Tôn rồi ngồi xuống ở một bên. Khi đã ngồi xuống một bên, Sudinna Kalandaputta đã nói với đức Thế Tôn điều này:

- Bạch ngài, theo như con hiểu về Pháp đã được đức Thế Tôn thuyết giảng thì việc ấy không phải là việc dễ làm đối với người đang sống ở gia đình để thực hành Phạm hạnh một cách đầy đủ trọn vẹn, hoàn toàn trong sạch như vỏ ốc được cạo sạch. Bạch ngài, con muốn cạo bỏ râu tóc, khoác lên các y màu ca-sa, rời nhà xuất gia sống không nhà. Xin đức Thế Tôn hãy (làm lễ) xuất gia cho con.

- Này Sudinna, vậy ngươi đã được mẹ và cha cho phép về việc rời nhà xuất gia sống không nhà chưa?

- Bạch ngài, con chưa được mẹ và cha cho phép về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

- Này Sudinna, các đức Như Lai không (làm lễ) xuất gia cho người con trai chưa được mẹ và cha cho phép.

- Bạch ngài, bằng cách nào khiến mẹ và cha sẽ cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà thì con đây sẽ làm theo cách ấy.

[11] Sau đó, khi đã hoàn tất công việc cần làm ấy ở Vesālī, Sudinna Kalandaputta đã đi về lại làng Kalanda đến gặp mẹ và cha, sau khi đến đã nói với mẹ và cha điều này:

- Mẹ và cha à, theo như con hiểu về Pháp đã được đức Thế Tôn thuyết giảng thì việc ấy không phải là việc dễ làm đối với người đang sống ở gia đình để thực hành Phạm hạnh một cách đầy đủ trọn vẹn, hoàn toàn trong sạch như vỏ ốc được cạo sạch. Con muốn cạo bỏ râu tóc, khoác lên các y màu ca-sa, rời nhà xuất gia sống không nhà. Hãy cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Khi được nói như thế, mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, con chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna thương, con không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa con một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc con đang còn sống mẹ và cha lại cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được?

Đến lần thứ nhì, Sudinna Kalandaputta đã nói với mẹ và cha điều này:

- Mẹ và cha à, theo như con hiểu về Pháp đã được đức Thế Tôn thuyết giảng thì việc ấy không phải là việc dễ làm đối với người đang sống ở gia đình để thực hành Phạm hạnh một cách đầy đủ trọn vẹn, hoàn toàn trong sạch như vỏ ốc được cạo sạch. Con muốn cạo bỏ râu tóc, khoác lên các y màu ca-sa, rời nhà xuất gia sống không nhà. Hãy cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Đến lần thứ nhì, mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, con chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna thương, con không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa con một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc con đang còn sống mẹ và cha lại cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được?

Đến lần thứ ba, Sudinna Kalandaputta đã nói với mẹ và cha điều này:

- Mẹ và cha à, theo như con hiểu về Pháp đã được đức Thế Tôn thuyết giảng thì việc ấy không phải là việc dễ làm đối với người đang sống ở gia đình để thực hành Phạm hạnh một cách đầy đủ trọn vẹn, hoàn toàn trong sạch như vỏ ốc được cạo sạch. Con muốn cạo bỏ râu tóc, khoác lên các y màu ca-sa, rời nhà xuất gia sống không nhà. Hãy cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Đến lần thứ ba, mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, con chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna thương, con không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa con một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc con đang còn sống mẹ và cha lại cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được?

Khi ấy, Sudinna Kalandaputta (nghĩ rằng): “Mẹ và cha không cho phép ta về việc rời nhà xuất gia sống không nhà!” rồi đã nằm xuống ngay tại chỗ ấy trên nền đất không có trải lót (nói rằng):

- Đối với tôi(con), hoặc là cái chết ngay tại đây, hoặc là sự xuất gia.

Sau đó, Sudinna Kalandaputta đã không ăn một bữa, đã không ăn hai bữa, đã không ăn ba bữa, đã không ăn bốn bữa, đã không ăn năm bữa, đã không ăn sáu bữa, đã không ăn bảy bữa.

[12] Khi ấy, mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, con chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna thương, con không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa con một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc con đang còn sống mẹ và cha lại cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được? Này Sudinna thương, con hãy đứng dậy, hãy ăn, hãy uống, và hãy chơi đùa. Trong khi ăn, trong khi uống, trong khi chơi đùa, trong khi thọ hưởng các dục, trong khi làm các điều phước thiện, con có thể thỏa thích, chớ mẹ và cha không cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Khi được nói như vậy, Sudinna Kalandaputta đã im lặng.

Đến lần thứ nhì, ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, con chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna thương, con không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa con một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc con đang còn sống mẹ và cha lại cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được? Này Sudinna thương, con hãy đứng dậy, hãy ăn, hãy uống, và hãy chơi đùa. Trong khi ăn, trong khi uống, trong khi chơi đùa, trong khi thọ hưởng các dục, trong khi làm các điều phước thiện, con có thể thỏa thích, chớ mẹ và cha không cho phép con về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Đến lần thứ ba, Sudinna Kalandaputta đã im lặng.

[13] Sau đó, những người bạn của Sudinna Kalandaputta đã đi đến gặp Sudinna Kalandaputta, sau khi đến đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna mến, bạn chính là con trai một, yêu dấu, quý mến của mẹ và cha, được lớn lên trong sung sướng, và được chăm sóc cẩn thận. Này Sudinna mến, bạn không biết bất cứ điều gì về khổ đau. Chỉ có sự chết thì mẹ và cha đành phải xa bạn một cách miễn cưỡng; làm sao trong lúc bạn đang còn sống mẹ và cha lại cho phép bạn về việc rời nhà xuất gia sống không nhà được? Này Sudinna mến, bạn hãy đứng dậy, hãy ăn, hãy uống, và hãy chơi đùa. Trong khi ăn, trong khi uống, trong khi chơi đùa, trong khi thọ hưởng các dục, trong khi làm các điều phước thiện, bạn có thể thỏa thích, chớ mẹ và cha không cho phép bạn về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Khi được nói như vậy, Sudinna Kalandaputta đã im lặng.

Đến lần thứ nhì, ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, những người bạn của Sudinna Kalandaputta đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna thương, bạn chính là ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, Sudinna Kalandaputta đã im lặng.

Khi ấy, những người bạn của Sudinna Kalandaputta đã đi đến gặp mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta, sau khi đến đã nói với mẹ và cha của Sudinna Kalandaputta điều này:

- Mẹ và cha à, Sudinna này nằm trên nền đất không có trải lót (nói rằng): “Đối với tôi, hoặc là cái chết ngay tại đây, hoặc là sự xuất gia.” Nếu mẹ và cha không cho phép Sudinna về việc rời nhà xuất gia sống không nhà, anh ta sẽ đi đến cái chết ngay tại chỗ ấy. Vả lại, nếu mẹ và cha cho phép Sudinna về việc rời nhà xuất gia sống không nhà, mẹ và cha sẽ còn nhìn thấy anh ta cho dù đã xuất gia. Nếu Sudinna không thỏa thích trong việc rời nhà xuất gia sống không nhà, thì anh ta còn chốn nào khác đây? Anh ta sẽ quay trở về ngay tại chỗ này. Mẹ và cha hãy cho phép Sudinna về việc rời nhà xuất gia sống không nhà đi.

- Các con thương, mẹ và cha cho phép Sudinna về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

[14] Sau đó, những người bạn của Sudinna Kalandaputta đã đi đến gặp Sudinna Kalandaputta, sau khi đến đã nói với Sudinna Kalandaputta điều này:

- Này Sudinna mến, hãy đứng dậy đi. Bạn đã được mẹ và cha cho phép về việc rời nhà xuất gia sống không nhà.

Khi ấy, Sudinna Kalandaputta (nghĩ rằng): “Nghe nói ta đã được mẹ và cha cho phép về việc rời nhà xuất gia sống không nhà” nên mừng rỡ phấn chấn, vừa đứng dậy vừa dùng bàn tay phủi khắp mình mẩy. Sau đó nhiều ngày, Sudinna Kalandaputta đã phục hồi lại sức khoẻ và đã đi đến gặp đức Thế Tôn, sau khi đến đã đảnh lễ đức Thế Tôn rồi ngồi xuống ở một bên. Khi đã ngồi xuống một bên, Sudinna Kalandaputta đã nói với đức Thế Tôn điều này:

- Bạch ngài, con đã được mẹ và cha cho phép về việc rời nhà xuất gia sống không nhà. Bạch ngài, xin đức Thế Tôn hãy (làm lễ) xuất gia cho con.

Rồi Sudinna Kalandaputta đã đạt được sự xuất gia trong sự hiện diện của đức Thế Tôn, đã đạt được sự tu lên bậc trên. Khi đã được tu lên bậc trên không bao lâu, đại đức Sudinna đã thọ trì và thực hành các đức hạnh đầu đà có hình thức như vầy: là vị ngụ ở rừng, là vị chuyên khất thực, là vị mặc y paṃsukūla,[3] là vị đi khất thực theo tuần tự từng nhà. Đại đức đã sống nương tựa vào ngôi làng nọ trong xứ Vajjī.

[15] Vào lúc bấy giờ, xứ Vajjī có sự khó khăn về vật thực, đời sống khổ cực, dịch bệnh hoành hành (setaṭṭhikā), vật thực được phân phối theo thẻ, không dễ dàng sinh sống bằng sự ra sức khất thực. Khi ấy, đại đức Sudinna đã khởi ý điều này: “Hiện nay, xứ Vajjī có sự khó khăn về vật thực, đời sống khổ cực, dịch bệnh hoành hành, vật thực được phân phối theo thẻ, không dễ dàng sinh sống bằng sự ra sức khất thực. Vả lại, nhiều quyến thuộc của ta ở trong thành Vesālī thì giàu sang, có nhiều của cải, nhiều tài sản, có vô số vàng bạc, vô số vật dụng, và dồi dào lúa gạo, hay là ta nên sống nương tựa vào quyến thuộc vậy? Hơn nữa, do có liên quan đến ta, quyến thuộc sẽ cúng dường vật thí, sẽ làm các điều phước thiện, và các tỳ khưu sẽ nhận được lợi lộc còn ta sẽ không bị khó nhọc về đồ ăn khất thực.” Sau đó, đại đức Sudinna đã thu xếp sàng tọa, cầm y bát, và ra đi về phía thành Vesālī. Trong khi tuần tự du hành, đại đức đã đến được thành Vesālī. Tại nơi ấy trong thành Vesālī, đại đức Sudinna trú ở Mahāvana, nơi giảng đường Kūṭāgāra.

Quyến thuộc của đại đức Sudinna đã nghe được rằng: “Nghe nói Sudinna con trai của Kalanda đã đến thành Vesālī.” Họ đã đem lại cúng dường đến đại đức Sudinna bữa ăn gồm sáu mươi nồi cơm. Khi ấy, đại đức Sudinna đã phân chia cho các tỳ khưu sáu mươi nồi cơm ấy rồi vào buổi sáng đã mặc y, cầm y bát, đi vào làng Kalanda để khất thực, trong khi đi tuần tự từng nhà để khất thực đã đi đến nhà của cha mình. Vào lúc bấy giờ, người nữ tỳ của quyến thuộc của đại đức Sudinna có ý định đổ đi món cháo chua đã để cách đêm. Khi ấy, đại đức Sudinna đã nói với người nữ tỳ của quyến thuộc ấy điều này:

- Này chị gái, nếu vật ấy cần phải đổ bỏ thì hãy trút vào đây trong bình bát của tôi.

Khi ấy, trong lúc đang trút món cháo chua đã để cách đêm ấy vào bình bát của đại đức Sudinna, người nữ tỳ của quyến thuộc của đại đức Sudinna đã nhận ra đặc điểm của các cánh tay, của các bàn chân, và của giọng nói (của đại đức Sudinna).[4] Sau đó, người nữ tỳ của quyến thuộc của đại đức Sudinna đã đi đến gặp mẹ của đại đức Sudinna, sau khi đến đã nói với mẹ của đại đức Sudinna điều này:

- Bẩm bà, bà nên biết là công tử Sudinna đã trở về.

- Này nô tỳ, nếu ngươi nói đúng, ta sẽ ban cho ngươi khỏi kiếp tôi tớ.

Vào lúc bấy giờ, đại đức Sudinna (ngồi) tựa vào chân của vách tường nọ rồi thọ thực món cháo chua đã để cách đêm ấy. Và người cha của đại đức Sudinna trong lúc đi công chuyện đã nhìn thấy đại đức Sudinna (ngồi) tựa vào chân của vách tường nọ đang thọ thực món cháo chua đã để cách đêm ấy, sau khi nhìn thấy đã đi đến gần đại đức Sudinna, sau khi đến đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, lẽ nào con lại ăn món cháo chua đã để cách đêm? Này Sudinna thương, hay là con nên đi về nhà mình đi?

- Này gia chủ, tôi đã đi đến nhà của ông rồi. Từ nơi đó mà tôi đã nhận được món cháo chua đã để cách đêm này.

Khi ấy, người cha của đại đức Sudinna đã nắm lấy cánh tay của đại đức Sudinna và nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, hãy đi. Chúng ta sẽ đi về nhà.

Sau đó, đại đức Sudinna đã đi đến nhà của cha mình, sau khi đến đã ngồi xuống trên chỗ ngồi được sắp đặt sẵn. Khi ấy, người cha của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, hãy ăn đi.

- Này gia chủ, thôi đi. Việc thọ thực ngày hôm nay của tôi đã hoàn tất.

- Này Sudinna thương, vậy hãy nhận lời bữa ăn vào ngày mai.

Đại đức Sudinna đã nhận lời bằng thái độ im lặng. Sau đó, đại đức Sudinna đã từ chỗ ngồi đứng dậy và ra đi.

[16] Sau đó, khi trải qua đêm ấy mẹ của đại đức Sudinna đã cho phủ lên mặt đất bằng phân bò tươi rồi bảo người chất thành hai đống gồm một vàng, một bạc. Các đống ấy lớn đến mức khiến người đàn ông đứng ở phía bên này không nhìn thấy người đàn ông đứng ở phía bên kia, và người đàn ông đứng ở phía bên kia không nhìn thấy người đàn ông đứng ở phía bên này. Sau khi đã cho che lại các đống ấy bằng những tấm thảm, cho sắp đặt chỗ ngồi ở giữa, và cho che màn xung quanh, mẹ của đại đức Sudinna đã bảo người vợ cũ của đại đức Sudinna rằng:

- Này con dâu, như thế thì khi trang điểm với đồ trang sức nào mà con đã được con trai Sudinna yêu thương quý mến thì con hãy trang điểm với đồ trang sức ấy.

- Thưa mẹ, xin vâng. Người vợ cũ của đại đức Sudinna đã trả lời mẹ của đại đức Sudinna.

Sau đó vào buổi sáng, đại đức Sudinna đã mặc y, cầm y bát, rồi đi đến tư gia của cha mình, sau khi đến đã ngồi xuống trên chỗ ngồi được sắp đặt sẵn. Khi ấy, người cha của đại đức Sudinna đã đi đến gặp đại đức Sudinna, sau khi đến đã cho mở hai đống ấy ra rồi đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, phần này là vật hồi môn của người đàn bà là của mẹ con, phần kia là của cha, phần kia là của ông nội. Này Sudinna thương, con có thể quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường để thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện được mà. Này Sudinna thương, hãy quay về đi con. Hãy quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường, hãy thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện đi.

- Cha à, tôi không thể nào, tôi không có khả năng (làm như thế). Tôi đang thỏa thích thực hành Phạm hạnh.

Đến lần thứ nhì, ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, người cha của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, phần này là vật hồi môn của người đàn bà là của mẹ con, phần kia là của cha, phần kia là của ông nội. Này Sudinna thương, con có thể quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường để thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện được mà. Này Sudinna thương, hãy quay về đi con. Hãy quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường, hãy thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện đi.

- Này gia chủ, nếu gia chủ không nổi giận thì chúng ta nên bàn về điều ấy.

- Này Sudinna thương, hãy nói đi.

- Này gia chủ, nếu vậy thì hãy cho người thực hiện những bao tải thật lớn, cho người đổ đầy vàng bạc vào, cho người đưa lên các xe kéo hàng, rồi nhận chìm ở giữa giòng sông Gaṅgā. Điều ấy có lý do là gì? Này gia chủ, bởi vì từ đó là nguyên nhân khiến ông có sự sợ hãi, hoặc có sự kinh hoàng, hoặc có lông dựng đứng lên, hoặc là sự gìn giữ; điều ấy sẽ không có cho ông nữa.

Khi được nói như thế, người cha của đại đức Sudinna đã tỏ ra không hài lòng:

- Tại sao con trai Sudinna lại nói như thế?

Sau đó, người cha của đại đức Sudinna đã bảo người vợ cũ của đại đức Sudinna rằng:

- Này con dâu, nếu vậy thì con là người được yêu thương quý mến, có lẽ con trai Sudinna sẽ làm theo lời con.

Khi ấy, người vợ cũ của đại đức Sudinna đã ôm lấy hai bàn chân của đại đức Sudinna và nói với đại đức Sudinna điều này:

- Công tử ơi, các nàng tiên nữ ấy như thế nào khiến chàng thực hành Phạm hạnh vì các nàng ấy vậy?

- Này chị gái, tôi thực hành Phạm hạnh không phải vì các nàng tiên nữ.

Khi ấy, người vợ cũ của đại đức Sudinna (nghĩ rằng): “Từ nay, công tử Sudinna xưng hô với ta bằng tiếng chị gái” nên đã ngất đi rồi ngã xuống ngay tại chỗ ấy. Sau đó, đại đức Sudinna đã nói với người cha điều này:

- Này gia chủ, nếu vật thực sẽ được bố thí thì hãy bố thí đi. Ông chớ có quấy rầy chúng ta nữa.

- Này Sudinna thương, hãy ăn đi.

Khi ấy, mẹ và cha của đại đức Sudinna đã tự tay làm hài lòng và thỏa mãn đại đức Sudinna với thức ăn thượng hạng loại cứng loại mềm. Sau đó, khi đại đức Sudinna đã thọ thực xong bàn tay đã rời khỏi bình bát, mẹ của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, gia đình này thì giàu sang, có nhiều của cải, nhiều tài sản, có vô số vàng bạc, vô số vật dụng, và dồi dào lúa gạo. Này Sudinna thương, con có thể quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường để thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện được mà. Này Sudinna thương, hãy quay về đi con. Hãy quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường, hãy thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện đi.

- Mẹ à, tôi không thể nào, tôi không có khả năng (làm như thế). Tôi đang thỏa thích thực hành Phạm hạnh.

Đến lần thứ nhì, ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, mẹ của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, gia đình này thì giàu sang, có nhiều của cải, nhiều tài sản, có vô số vàng bạc, vô số vật dụng, và dồi dào lúa gạo. Này Sudinna thương, chính vì điều ấy con hãy để lại chủng tử. Chớ để các Licchavi đoạt lấy tài sản không người thừa tự của chúng ta.

- Mẹ à, điều này tôi có thể làm được.

- Này Sudinna thương, hiện nay con ngụ ở đâu vậy?

- Mẹ à, ở Mahāvana.

Sau đó, đại đức Sudinna đã từ chỗ ngồi đứng dậy và ra đi.

[17] Sau đó, mẹ của đại đức Sudinna đã bảo người vợ cũ của đại đức Sudinna rằng:

- Này con dâu, nếu vậy thì khi nào đến thời kỳ, kinh nguyệt của con xuất hiện, khi ấy con hãy cho mẹ hay.

- Thưa mẹ, xin vâng. Người vợ cũ của đại đức Sudinna đã trả lời mẹ của đại đức Sudinna.

Sau đó chẳng bao lâu, người vợ cũ của đại đức Sudinna đã đến thời kỳ, nàng đã có kinh nguyệt. Khi ấy, người vợ cũ của đại đức Sudinna đã nói với mẹ của đại đức Sudinna điều này:

- Thưa mẹ, con đã đến thời kỳ, kinh nguyệt của con đã xuất hiện.

- Này con dâu, vậy thì con đã được con trai Sudinna yêu thương quý mến khi trang điểm với đồ trang sức nào, (giờ) con hãy trang điểm với đồ trang sức ấy.

- Thưa mẹ, xin vâng. Người vợ cũ của đại đức Sudinna đã trả lời mẹ của đại đức Sudinna.

Sau đó, mẹ của đại đức Sudinna đã đưa người vợ cũ của đại đức Sudinna đi đến Mahāvana gặp đại đức Sudinna, sau khi đến đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, gia đình này thì giàu sang, có nhiều của cải, nhiều tài sản, có vô số vàng bạc, vô số vật dụng, và dồi dào lúa gạo. Này Sudinna thương, con có thể quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường để thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện được mà. Này Sudinna thương, hãy quay về đi con. Hãy quay trở lại cuộc sống tại gia tầm thường, hãy thọ hưởng của cải và làm các điều phước thiện đi.

- Mẹ à, tôi không thể nào, tôi không có khả năng (làm như thế). Tôi đang thỏa thích thực hành Phạm hạnh.

Đến lần thứ nhì, ...(như trên)...

Đến lần thứ ba, mẹ của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này Sudinna thương, gia đình này thì giàu sang, có nhiều của cải, nhiều tài sản, có vô số vàng bạc, vô số vật dụng, và dồi dào lúa gạo. Này Sudinna thương, chính vì điều ấy con hãy để lại chủng tử. Chớ để các Licchavi đoạt lấy tài sản không người thừa tự của chúng ta.

- Mẹ à, điều này tôi có thể làm được.

Rồi đã nắm lấy cánh tay của người vợ cũ đi vào trong (khu rừng) Mahāvana. Trong khi điều học chưa được quy định, vị ấy không nhận thức được điều nguy hại nên đã tiến hành việc đôi lứa với người vợ cũ ba lần. Do việc ấy, nàng ta đã mang thai.

[18] Chư thiên ở địa cầu đã đồn đãi lời rằng: “Ngài ơi, hội chúng tỳ khưu thật sự không có sự ô uế, không bị điều tai tiếng, nay Udinna Kalandaputta đã gây nên sự ô uế, đã gây nên điều tai tiếng!” Sau khi nghe được tiếng đồn của chư thiên ở địa cầu, chư thiên ở cõi Tứ Đại Thiên Vương đã đồn đãi lời rằng: ...(như trên)... chư thiên ở cõi Đạo Lợi ...(như trên)... chư thiên ở cõi Dạ Ma ...(như trên)... chư thiên ở cõi Đẩu Suất ...(như trên)... chư thiên ở cõi Hóa Lạc Thiên ...(như trên)... chư thiên ở cõi Tha Hóa Tự Tại ...(như trên)... chư thiên thuộc hàng Phạm thiên đã đồn đãi lời rằng: “Ngài ơi, hội chúng tỳ khưu thật sự không có sự ô uế, không bị điều tai tiếng, nay Udinna Kalandaputta đã gây nên sự ô uế, đã gây nên điều tai tiếng!” Vào thời khắc ấy vào giây phút ấy, lời đồn đãi như thế ấy đã đi đến các cõi trời Phạm thiên.

Sau đó, khi bào thai ấy đã được phát triển đầy đủ, người vợ cũ của đại đức Sudinna đã sanh con trai. Khi ấy, những người bạn của đại đức Sudinna đã đặt tên cho đứa bé trai là “Bījako (Chủng Tử),” đã đặt tên cho người vợ cũ của đại đức Sudinna là “Bījakamātā (Mẹ của Chủng Tử),” và đã đặt tên cho đại đức Sudinna là “Bījakapitā (Cha của Chủng Tử).” Thời gian sau, cả hai người ấy đã rời nhà xuất gia sống không nhà[5] và đã chứng đắc quả vị A-la-hán.

[19] Sau đó, đại đức Sudinna đã khởi lên sự ăn năn, đã khởi lên nỗi ân hận: “Thật là điều không lợi ích đã có cho ta! Thật là điều lợi ích đã không có cho ta! Ta đã đạt được điều xấu! Ta đã không đạt được điều tốt! Bởi vì ta đây đã xuất gia trong Pháp và Luật được khéo thuyết giảng như vầy lại không thể thực hành Phạm hạnh thanh tịnh một cách trọn vẹn đến cuối cuộc đời!” Do chính sự ăn năn ấy và do nỗi ân hận ấy, vị ấy đã trở nên ốm o, cằn cỗi, xuống sắc, có vẻ xanh xao, thân hình nổi đầy gân, tâm trở nên lãnh đạm, trì trệ, khổ sở, buồn bã, ăn năn, và có vẻ thờ thẩn. Khi ấy, những vị tỳ khưu bạn của đại đức Sudinna đã nói với đại đức Sudinna điều này:

- Này đại đức Sudinna, trước đây đại đức có sắc tướng, các căn rạng rỡ, sắc diện an tịnh, nước da trong sáng, thanh khiết. Hiện nay, trong lúc này đại đức đây lại trở nên ốm o, cằn cỗi, xuống sắc, có vẻ xanh xao, thân hình nổi đầy gân, tâm trở nên lãnh đạm, trì trệ, khổ sở, buồn bã, ăn năn, và có vẻ thờ thẩn. Này đại đức Sudinna, không lẽ đại đức không thỏa thích thực hành Phạm hành hay sao?

- Này các đại đức, không phải tôi không thỏa thích thực hành Phạm hạnh mà tôi đã tạo nên ác pháp, tôi đã thực hiện việc đôi lứa với người vợ cũ. Này các đại đức, tôi đây đã khởi lên sự ăn năn, đã khởi lên nỗi ân hận: “Thật là điều không lợi ích đã có cho ta! Thật là điều lợi ích đã không có cho ta! Ta đã đạt được điều xấu! Ta đã không đạt được điều tốt! Bởi vì ta đây đã xuất gia trong Pháp và Luật được khéo thuyết giảng như vầy lại không thể thực hành Phạm hạnh thanh tịnh một cách trọn vẹn đến cuối cuộc đời!”

- Này đại đức Sudinna, đại đức có sự ăn năn là phải lẽ, có nỗi ân hận là phải lẽ. Bởi vì đại đức đã xuất gia trong Pháp và Luật được khéo thuyết giảng như vầy lại không thể thực hành Phạm hạnh thanh tịnh một cách trọn vẹn đến cuối cuộc đời. Này đại đức, chẳng phải đức Thế Tôn bằng nhiều phương thức đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái chứ không phải để đưa đến tham ái, đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn sự ràng buộc chứ không phải để đưa đến sự ràng buộc, đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn chấp thủ chứ không phải để đưa đến sự chấp thủ hay sao? Này đại đức, ở đây trong khi đức Thế Tôn thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái thì đại đức lại nghĩ đến tham ái, thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn sự ràng buộc thì đại đức lại nghĩ đến sự ràng buộc, thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn chấp thủ thì đại đức lại nghĩ đến sự chấp thủ. Này đại đức, chẳng phải đức Thế Tôn bằng nhiều phương thức đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái trong các ái, để đưa đến sự không còn đam mê trong các nỗi đam mê, để kềm chế các sự khao khát, để trừ diệt các sự vướng mắc, để cắt đứt vòng tái sanh, để diệt tận ái, để ly tham, để đưa đến sự tịch diệt, để đưa đến Niết Bàn hay sao? Này đại đức, chẳng phải đức Thế Tôn bằng nhiều phương thức đã đề cập đến sự từ bỏ các dục, đã đề cập đến sự hiểu rõ về các dục tưởng, đã đề cập đến sự kềm chế các nỗi khao khát về dục, đã đề cập đến sự trừ diệt các dục tầm, đã đề cập đến sự lắng dịu của các nỗi thôi thúc do dục vọng hay sao? Này đại đức, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, hay làm tăng thêm niềm tin của những người đã có đức tin. Này đại đức, hơn nữa chính sự việc này đem lại sự không có niềm tin ở những kẻ chưa có đức tin và làm thay đổi (niềm tin) của một số người đã có đức tin.

Sau đó, khi đã khiển trách đại đức Sudinna bằng nhiều phương thức, các vị tỳ khưu ấy đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.

[20] Khi ấy, đức Thế Tôn nhân lý do ấy nhân sự kiện ấy đã triệu tập hội chúng tỳ khưu lại và đã hỏi đại đức Sudinna rằng:

- Này Sudinna, nghe nói ngươi thực hiện việc đôi lứa với người vợ cũ, có đúng không vậy?

- Bạch Thế Tôn, đúng vậy.

Đức Phật Thế Tôn đã khiển trách rằng:

- Này kẻ rồ dại , thật không đúng đắn, không hợp lẽ, không tốt đẹp, không xứng pháp sa-môn, không được phép, không nên làm! Này kẻ rồ dại, tại sao ngươi đã xuất gia trong Pháp và Luật được khéo thuyết giảng như vầy lại không thể thực hành Phạm hạnh thanh tịnh một cách trọn vẹn đến cuối cuộc đời? Này kẻ rồ dại, không phải ta bằng nhiều phương thức đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái chứ không phải để đưa đến tham ái, đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn ràng buộc chứ không phải để đưa đến sự ràng buộc, đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn chấp thủ chứ không phải để đưa đến sự chấp thủ hay sao? Này kẻ rồ dại, thế mà ở đây trong khi ta thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái thì ngươi lại nghĩ đến tham ái, thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn ràng buộc thì ngươi lại nghĩ đến sự ràng buộc, thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn chấp thủ thì ngươi lại nghĩ đến sự chấp thủ. Này kẻ rồ dại, không phải ta bằng nhiều phương thức đã thuyết giảng pháp để đưa đến sự không còn tham ái trong các ái, để đưa đến sự không còn đam mê trong các nỗi đam mê, để kềm chế sự khao khát, để trừ diệt sự vướng mắc, để cắt đứt vòng tái sanh, để diệt tận ái, để ly tham, để đưa đến sự tịch diệt, để đưa đến Niết Bàn hay sao? Này kẻ rồ dại, không phải ta bằng nhiều phương thức đã đề cập đến sự từ bỏ các dục, đã đề cập đến sự hiểu rõ về các dục tưởng, đã đề cập đến sự kềm chế các nỗi khao khát về dục, đã đề cập đến sự trừ diệt các dục tầm, đã đề cập đến sự lắng dịu của các nỗi thôi thúc do dục vọng hay sao? Này kẻ rồ dại, thà ngươi đặt dương vật vào trong miệng của con rắn có nọc độc khủng khiếp còn là điều cao thượng, nhưng đặt dương vật vào trong âm vật của người nữ là không (cao thượng). Này kẻ rồ dại, thà ngươi đặt dương vật vào trong miệng của con hắc xà còn là điều cao thượng, nhưng đặt dương vật vào trong âm vật của người nữ là không (cao thượng). Này kẻ rồ dại, thà ngươi đặt dương vật vào trong hố than được đốt cháy có ngọn lửa sáng rực còn là điều cao thượng, chớ đặt dương vật vào trong âm vật của người nữ là không (cao thượng). Điều ấy có lý do như thế nào? Này kẻ rồ dại, bởi vì do nguyên nhân kia[6] ngươi có thể đi đến cái chết hoặc khổ gần như chết, nhưng không vì nguyên nhân kia, khi tan rã thân xác và chết đi ngươi lại có thể bị sanh vào bất hạnh, cõi khổ, đọa xứ, địa ngục. Này kẻ rồ dại, quả thật do nguyên nhân này,[7] khi tan rã thân xác và chết đi, ngươi có thể bị sanh vào bất hạnh, cõi khổ, đọa xứ, địa ngục. Này kẻ rồ dại, thế mà ở đây lại là ngươi, tức là việc ngươi bị vướng vào việc kết hợp của hai người, theo từng cặp, ở nơi kín đáo, là việc làm không tốt đẹp, là việc làm của các dân làng, là việc làm của những người thấp kém, là xấu xa, kết cuộc phải dùng nước tẩy rửa. Này kẻ rồ dại, đối với các pháp bất thiện ngươi là người vi phạm đầu tiên, trước tất cả. Này kẻ rồ dại, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, hay làm tăng thêm niềm tin của những người đã có đức tin. Này kẻ rồ dại, hơn nữa chính sự việc này đem lại sự không có niềm tin ở những kẻ chưa có đức tin và làm thay đổi (niềm tin) của một số người đã có đức tin.

Sau đó, khi đã khiển trách đại đức Sudinna bằng nhiều phương thức, đức Thế Tôn đã chê bai về sự khó khăn trong việc cấp dưỡng, sự khó khăn trong việc ăn uống, sự tầm cầu quá nhiều, sự không biết đủ, sự kết phe nhóm, sự biếng nhác; và bằng nhiều phương thức ngài đã ngợi khen về sự dễ dàng trong việc cấp dưỡng, sự dễ dàng trong việc ăn uống, sự ít tầm cầu, sự biết đủ, sự từ khước, sự tiết chế, sự hài hòa, sự đoạn giảm, sự ra sức nỗ lực. Ngài đã thuyết Pháp thoại thích đáng và phù hợp cho các tỳ khưu rồi đã bảo các tỳ khưu rằng:

- Này các tỳ khưu, như thế thì ta sẽ quy định điều học cho các tỳ khưu vì mười điều lợi ích: Nhằm sự tốt đẹp cho hội chúng, nhằm sự an lạc cho hội chúng, nhằm việc trấn áp những nhân vật ác xấu, nhằm sự lạc trú của các tỳ khưu hiền thiện, nhằm ngăn ngừa các lậu hoặc trong hiện tại, nhằm sự trừ diệt các lậu hoặc trong tương lai, nhằm đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, nhằm tăng thêm niềm tin của những người đã có đức tin, nhằm sự tồn tại của Chánh Pháp,[8] và nhằm sự hỗ trợ Luật. Và này các tỳ khưu, các ngươi nên phổ biến điều học này như vầy: “Vị tỳ khưu nào thực hiện việc đôi lứa là vị phạm tội pārājika, không được cộng trú.”[9] Và điều học này đã được đức Thế Tôn quy định cho các tỳ khưu như thế.

Dứt tụng phẩm về Sudinna.


trích từ Luật Tạng, http://www.budsas.org/uni/u-luat-ptg/tk1-01.htm
Này Hiền tỷ! Hiền tỷ nghĩ thế nào? Hiền tỷ có công đức lớn hơn hay Thế Tôn có công đức lớn hơn? Chí nguyện xuất gia của Hiền tỷ là lớn hơn, hay chí nguyện của Ngài Sudinna Kalandaputta là lớn hơn?

Này Hiền tỷ! muốn trôi thuận dòng, xuôi theo vòng Luân hồi sanh tử, thời dễ; nhưng muốn lội ngược dòng, thoát khỏi vòng Luân hồi sanh tử, thời khó, là thiên nan vạn nan, dành cho những bậc có trí với lòng trượng phu dõng mãnh. kinhle

lời bàn:
sự xuất gia của Ngài Sudinna cũng giống như của Thế Tôn, đều gặp phải sự ngăn cản quyết liệt của thân bằng quyến thuộc, mà để vượt thắng được các chướng duyên này, các vị ấy đã dùng những cách có thể nói là ko hay cho lắm (theo cách nhìn của thế gian nhưng lại là thuận theo Chánh pháp). Có một điều cần lưu ý là sự ra đi của người cầu đạo cần phải đúng Pháp; khi Thế Tôn xuất gia, Ngài đã 'thầm lặng' trốn đi trong đêm nhưng khi thâu nhận đệ tử, Ngài "bắt buộc" phải có sự đồng ý của các bậc sinh thành, nếu không thì sự xuất gia là sai Pháp (đạo xuất thế gian phải bao hàm cả đạo hiếu của thế gian).
Thứ nữa, người xuất gia khi ra đi không được để lại quá nhiều bất tiện cho gia đình (về vật chất lẫn tinh thần). Khi Thế Tôn và Ngài Sudinna xuất gia thì gia đình họ đều hoàn toàn yên ổn về vật chất nếu không muốn nói là dư thừa, còn về tinh thần thì gia đình họ chỉ có sự day dứt do 'ái luyến' mẫu tử theo kiểu tình phàm của thế gian chứ ngoài ra không có bị phiền não nào khác. Nhưng lòng ái luyến 'chấp thủ' phương tiện vật chất thì cũng mạnh không kém, Thế Tôn đã phải để lại đứa con trai là Rahula (La-hầu-la) kế thừa sự sản vương tộc, để yên lòng Vua cha rồi mới có thể 'trốn' đi. Còn Ngài Sudinna thì khác, Ngài nêu lên ví dụ cho Cha của mình là "hãy cất chứa vàng bạc vào bao, rồi đem đổ hết xuống sông, như thế là sẽ cắt đứt căn nguyên của lo âu, sợ hãi". Vậy mà khi Cha mẹ Ngài dùng "phương tiện 1 chủng tử" để giữ gìn gia tài sự sản thì Ngài lại ưng thuận (vì không nghĩ là có tội, về sau Ngài mới cảm thấy ăn năn hối hận). Từ đầu câu chuyện Ngài là 1 vị rất thiết tha tu học, sau khi xuất gia Ngài cũng giữ gìn và hoan hỷ thực hành Phạm hạnh. Nhưng vì lòng thương, lòng hiếu thuận không đúng cách Ngài đã hành sai Pháp; lúc Ngài hành sự, Thế Tôn chưa chế đặt Giới luật, và sự chuyện của Ngài là duyên để Thế Tôn chế đặt học Giới thứ 3: "tà hạnh trong các dục".

Này Hiền tỷ! Nhân có lời cầu học chia sẻ nơi Hiền tỷ, cđ đã có lời liên hệ đến Pháp và Luật để chia sẻ, để sách tấn Hiền tỷ. Hiền tỷ là người mang thân nữ, đối với bất thiện Pháp từ thế gian chắc là không nhiều như Thế Tôn hay Ngài Sudinna. Sự tình là như vậy, thời đây là 2 ví dụ mà Hiền tỷ nên khéo tác ý để giữ gìn lý tưởng, và nếu có xuất gia thì phải nên đúng Pháp.

Kính chúc Hiền tỷ an lạc và thành tựu Chánh pháp của Như Lai !

:)


Huyền Bạch
Bài viết: 303
Ngày: 30/08/12 01:16
Giới tính: Nữ
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hà Nội - Việt Nam

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi Huyền Bạch »

Cảm ơn đạo hữu Cục Đất đã chia sẻ! Chừng nào cha mẹ còn tại thế thì Huyền Bạch sẽ không xuất gia. Chỉ có như vậy thì mới tránh được mọi căng thẳng, xung đột trong gia đình và họ hàng. Tu ở đâu cũng được, miễn sao tu đúng, tu đủ, tu với tâm chân thật. Tốt nhất là thuận theo tự nhiên, tùy duyên thôi. Cha mẹ ép nhiều quá mà không thay đổi được gì rồi cũng chán thôi. Huyền Bạch than khổ là vì bị mất nhiều thời gian cho những lần xem mặt thôi. Nhưng dù sao đó cũng là cơ hội để gieo duyên Phật pháp cho mọi người. Biết đâu đấy, sẽ có người cũng có duyên với Phật thì sao.


Hình đại diện của người dùng
khach_lang_du
Bài viết: 484
Ngày: 03/03/11 22:23
Giới tính: Nam
Đến từ: Anonymous

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi khach_lang_du »

Huyền Bạch đã viết: Nhưng dù sao đó cũng là cơ hội để gieo duyên Phật pháp cho mọi người. Biết đâu đấy, sẽ có người cũng có duyên với Phật thì sao.
Có người muốn nghe , cũng có người không muốn . Có người lợi dụng để quậy phá , trêu chọc bạn luôn . Mình đã từng vướng trường hợp bị quậy . Đành phải im lặng 1 thời gian rồi sau đó xóa sạch thông tin , thông tin mờ ảo thì họ còn biết chấp vào đâu để bày trò quậy phá nữa . Hiện giờ mình có lựa chọn , kỹ càng hơn khi đem ra nói với người , che đậy tốt hơn . Đây cũng là những kiến thức để học , tăng kinh nghiệm tangbong


Om VajraSattva Hum
Om Ah Ra Pa Tsa Na Dhi
Om Tare Tuttare Ture Svaha
Om Ah Hum . Vajra Guru Padma Siddhi Hum
Tashi Gyepa - 100syl Vajrasattva - 5lines Tara - 7lines Padmakara -6lines Dusum Sangye
Huyền Bạch
Bài viết: 303
Ngày: 30/08/12 01:16
Giới tính: Nữ
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hà Nội - Việt Nam

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi Huyền Bạch »

Khach_lang_du chia sẻ kinh nghiệm này cũng rất thực tế. Nhưng người Phật tử có Bi, Trí, Dũng kia mà. Thương người nhưng cũng phải dùng trí tuệ chứ đâu để kẻ xấu lợi dụng. Tu hành là để đạt được đỉnh cao của trí tuệ, để độ cho cả người xấu mà. Nhưng bạn cứ yên tâm. Huyền Bạch không ngây thơ đến mức bị lợi dụng đâu. Cảm ơn và chúc bạn an lạc!


Hình đại diện của người dùng
khach_lang_du
Bài viết: 484
Ngày: 03/03/11 22:23
Giới tính: Nam
Đến từ: Anonymous

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi khach_lang_du »

Huyền Bạch đã viết:Khach_lang_du chia sẻ kinh nghiệm này cũng rất thực tế. Nhưng người Phật tử có Bi, Trí, Dũng kia mà. Thương người nhưng cũng phải dùng trí tuệ chứ đâu để kẻ xấu lợi dụng. Tu hành là để đạt được đỉnh cao của trí tuệ, để độ cho cả người xấu mà. Nhưng bạn cứ yên tâm. Huyền Bạch không ngây thơ đến mức bị lợi dụng đâu. Cảm ơn và chúc bạn an lạc!
Chỉ có thực tế thực hành mới đem đến mọi thứ
Chúc bạn tinh tấn tu tập và luôn an lạc :)


Om VajraSattva Hum
Om Ah Ra Pa Tsa Na Dhi
Om Tare Tuttare Ture Svaha
Om Ah Hum . Vajra Guru Padma Siddhi Hum
Tashi Gyepa - 100syl Vajrasattva - 5lines Tara - 7lines Padmakara -6lines Dusum Sangye
cục đất
Bài viết: 447
Ngày: 29/08/11 07:53
Giới tính: Nam
Đến từ: cục đất

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi cục đất »

tangbong
Huyền Bạch đã viết:Cảm ơn đạo hữu Cục Đất đã chia sẻ! Chừng nào cha mẹ còn tại thế thì Huyền Bạch sẽ không xuất gia. Chỉ có như vậy thì mới tránh được mọi căng thẳng, xung đột trong gia đình và họ hàng. Tu ở đâu cũng được, miễn sao tu đúng, tu đủ, tu với tâm chân thật. Tốt nhất là thuận theo tự nhiên, tùy duyên thôi. Cha mẹ ép nhiều quá mà không thay đổi được gì rồi cũng chán thôi. Huyền Bạch than khổ là vì bị mất nhiều thời gian cho những lần xem mặt thôi. Nhưng dù sao đó cũng là cơ hội để gieo duyên Phật pháp cho mọi người. Biết đâu đấy, sẽ có người cũng có duyên với Phật thì sao.
Này Hiền tỷ, Hiền tỷ chớ có nói như vậy! Này Hiền tỷ, Hiền tỷ chớ có nghĩ như vậy!
Nếu như Hiền tỷ chưa có đủ duyên để xuất gia, thời hãy tự thừa nhận là mình thiếu duyên kém phước, ấy là tâm ngay thẳng chân thật. Hiền tỷ chớ nên nghĩ rằng "Tu ở đâu cũng được, miễn sao tu đúng, tu đủ, tu với tâm chân thật"; thời ấy là lời biện hộ, che giấu cho khiếm khuyết của tự thân.

Này Hiền tỷ! nếu như tu đâu cũng được, thời Thái Tử đã không rời bỏ hoàng cung, dẫu cho Cha mẹ Ngài đã than khóc, nước mắt đầy mặt.

"Rồi này các Tỷ-kheo, sau một thời gian, khi Ta còn trẻ, niên thiếu, tóc đen nhánh, đầy đủ huyết khí của tuổi thanh xuân, trong thời vàng son cuộc đời, mặc dầu cha mẹ không bằng lòng, nước mắt đầy mặt, than khóc, Ta cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình.
Ta xuất gia như vậy, như một người đi tìm cái gì chí thiện, ... "
- http://www.budsas.org/uni/u-kinh-trungbo/trung26.htm

Và này Hiền tỷ! Với tâm còn hữu lậu nhiễm đầy Tham Sân Si, Hiền tỷ lại cho rằng "mình có thể tu đủ, tu chân thật", thời với sự dễ duôi như vậy, tâm ái luyến Vô minh ấy sẽ còn kéo lê Hiền tỷ trôi trong Luân hồi nhiều năm, nhiều đời, nhiều kiếp nữa (Hiền tỷ có biết được bao nhiêu lần trong quá khứ Hiền tỷ đã chậm trễ, đã mặc cả với lý tưởng Giải thoát này không?). Và nếu như Hiền tỷ thật sự "tu đủ, tu chân thật", thời chỉ với 1 pháp Vô Ngã tưởng: "cái này không phải là ta, cái này không phải là của ta, cái này không phải là tự ngã của ta", thời Hiền tỷ đã đủ trí tuệ và dũng lực để có thể từ bỏ gia đình ngay trong hiện tại.

Con ta, tài sản ta
Khiến người ngu phiền não
Chính ta còn không có
Làm gì có của ta.

Bài kệ nói lên rằng khi ta còn chấp thủ ái luyến, ta chính là cái duyên để cấp dưỡng vun bồi 'lòng ái luyến' của người thân, vòng Luân hồi nghiệp ái cứ xoay vần đời này, đời sau, đời sau nữa.
Này Hiền tỷ! Nếu có phương tiện, hãy phương tiện để dứt bỏ Ái luyến nghiệp duyên, chớ có phương tiện để chìu theo lòng người, đó là cách phương tiện thuận dòng thế gian, không có nhân Giải thoát.

Này Hiền tỷ! Hiền tỷ nghĩ thế nào? một người tự mình bị rơi vào bùn lầy, có thể kéo lên một người khác bị rơi vào bùn lầy, sự tình ấy có thể xảy ra không?

Này Hiền tỷ! hãy tự mình nhiếp phục lấy mình, hãy thành tựu đầy đủ Chánh tri kiến, khi ấy Hiền tỷ sẽ khéo léo biết cách đúng Pháp và tùy Pháp. Nếu Hiền tỷ chưa tự mình đầy đủ Chánh tri kiến, đối với các Pháp, chưa biết rõ là Thiện, chưa biết rõ là bất Thiện, chưa biết rõ là Pháp, chưa biết rõ là phi Pháp, chưa biết rõ là Luật, chưa biết rõ là phi Luật. Thời này Hiền tỷ! Hiền tỷ muốn dùng Pháp Phật để độ người, thời ấy là cách hành trì sai Pháp, sẽ gây nên nhiều bất Thiện, (vô tình) hủy báng Thế Tôn và góp phần làm cho diệu pháp này hoạt diệt.

Chia sẻ chân thật, kính mong Hiền tỷ hộ trì tâm, khéo như lý tác ý để không làm cho nảy sinh bất Thiện pháp.

Chúc Hiền tỷ an lạc và thành tựu Chánh pháp của Như Lai !

:)


Huyền Bạch
Bài viết: 303
Ngày: 30/08/12 01:16
Giới tính: Nữ
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hà Nội - Việt Nam

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi Huyền Bạch »

Đạo hữu Cục Đất nói rất phải. Huyền Bạch vẫn còn thiếu phước nhiều lắm nên mới chưa thể làm theo ý nguyện của mình. Chắc chắn là Huyền Bạch còn nợ nần chốn nhân gian rất nhiều nên đành chấp nhận. Mọi việc tùy duyên, một khi nhân duyên đến thì có tránh cũng không được. Còn khi chưa hội đủ nhân duyên thì có cố cũng không xong. Huyền Bạch xin cảm ơn Cục Đất đã chia sẻ rất chân thành, cởi mở. Giờ đây Huyền Bạch đang nỗ lực tu tập tại gia chờ ngày đủ duyên, đủ phước. Xin các đạo hữu dừng lại ở đây thôi kẻo câu chuyện sẽ không có hồi kết!


Hình đại diện của người dùng
khach_lang_du
Bài viết: 484
Ngày: 03/03/11 22:23
Giới tính: Nam
Đến từ: Anonymous

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi khach_lang_du »

Nhà mình có chị giúp việc theo đạo Kito , giúp đỡ gia đình mình hơn 20 năm rồi . Chị từng trải qua 1 thời trẻ nhiều khổ sở vì gia đình bất hòa . Hiện giờ chỉ ở 1 mình nuôi con cái , vừa làm may vừa giúp việc gia đình mình . Thấy chị khổ sở , nhiều lo nghĩ , làm may hay mất tập trung cắt vào tay chảy máu , mình hướng dẫn phương pháp Thiền Định nhà Phật , chị thích thú tập hàng ngày khi làm việc . Ai cũng thích được Thân thể thoải mái , Tâm trí không bị hành hạ , nặng nề bởi dòng thác ý nghĩ .
Gần nhà có 1 ông đang là giám đốc , học cao tự nhiên 1 thời gian sau bị điên , cầm lon ra ngồi xin tiền . Vậy là mình nói về Nghệp , Nhân Quả và chị cũng thích nghe
Mình cũng thấy vui vì kết duyên được cho người khác đến với Đạo Giải Thoát ; nhưng cũng phải thật khéo léo , thực tế , tránh nói những điều quá cao để họ không cảm thấy bực bội , khó chịu , trở mặt quay lại chống phá , phỉ báng thì vô tình đẩy họ ra xa con đường giải thoát . Cứ từ từ , uyển chuyển , tới đâu hay tới đó . Còn nếu không được thì dừng hẳn lại , không tiến nữa


Om VajraSattva Hum
Om Ah Ra Pa Tsa Na Dhi
Om Tare Tuttare Ture Svaha
Om Ah Hum . Vajra Guru Padma Siddhi Hum
Tashi Gyepa - 100syl Vajrasattva - 5lines Tara - 7lines Padmakara -6lines Dusum Sangye
Huyền Bạch
Bài viết: 303
Ngày: 30/08/12 01:16
Giới tính: Nữ
Phật tử: Tại gia
Đến từ: Hà Nội - Việt Nam

Re: Tu tại Gia và việc lập gia đình

Bài viết chưa xem gửi bởi Huyền Bạch »

Các đạo hữu kính mến! Huyền Bạch một lần nữa xin cảm ơn các đạo hữu rất nhiều vì đã chia sẻ với Huyền Bạch. Huyền Bạch xin nói lại quan điểm TU ĐÚNG, TU ĐỦ, TU VỚI TÂM CHÂN THẬT RẰNG: TU ĐÚNG là tu theo đúng giáo pháp của Đức Phật, không thêm không bớt, không hiểu lệch lạc. TU ĐỦ là thực hành không bỏ sót bất cứ điều gì mà Phật đã dạy, tâm Phật thế nào mình cố gắng đạt được như thế ấy. Phật làm gì thì mình làm theo y như thế. TU VỚI TÂM CHÂN THẬT là dùng Văn, Tư, Tu để áp dụng, thực hành từ việc nhỏ đến việc lớn, thực hành trong từng phút giây, từng hơi thở. Đối với Huyền Bạch thì tu ở đâu cũng được vì Phật tại tâm chứ còn tìm kiếm đâu nữa. Huyền Bạch không nghĩ quá xa xôi, xa rời thực tế đời sống. Vì đời quá nhiều khổ đau nên Đạo ra đời để giúp đời thoát khổ. Đạo và đời luôn phải song hành với nhau thì Đạo mới phát huy hết tác dụng giải thoát giác ngộ của mình. Một lần nữa kính xin quý đạo hữu không bàn luận thêm về chuyện này nữa!


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.30 khách