Xin Chào diễn đàn

Bạn có thể tạo một ngôi nhà cho riêng mình, với những vật liệu mà bạn thích, xin giữ ngôi nhà được thanh tịnh trong ánh hào quang của Phật-đà. Kính mời các bạn.

Điều hành viên: quang_tam3

dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

xin cám ơn các bạn. đã đọc và dậy cho mình
hôm nay mình dc nghĩ lễ thu
ngồi ỡ nhà buồn chờ đợi. đọc những lời phật pháp cũa các bạn đó


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

xin hõi các bạn. vậy. các bạn. đã bao giờ yêu chưa vậy?


Hình đại diện của người dùng
tinhnghia
Bài viết: 694
Ngày: 18/07/10 22:32
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.HCM

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi tinhnghia »

Yêu thì ai cũng trải qua trong đời.
Nhưng tình yêu thương lớn nhất là giúp cho tất cả chúng sanh thoát luân hồi xuất ly Tam Giới.


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

sao mình. ko thễ nguôi cơn giận?có phãi gì mình quá yêu ?
hy vọng thời gian. sẽ xóa nhòa đi tất cã
bạn dạy mình đi. làm sao?làm gì đễ quên đi người ta?


Hình đại diện của người dùng
tinhnghia
Bài viết: 694
Ngày: 18/07/10 22:32
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.HCM

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi tinhnghia »

Nguồn Gốc Sinh Tử.

Bóng hồng vừa gác núi. Chim chóc từng đàn lũ lượt bay về tổ, kêu la rộn rịp. Trên con đường mòn khúc khuỷu, các bác tiều vội vã cất gánh củi lên vai trở về làng mạc. Tiếng náo động vắng dần. Quang cảnh rừng rú mỗi lúc càng tĩnh mịch.

Thỉnh thoảng một vài tiếng chuông chùa ngân nga từ xa vọng lại, dường như để thúc hối những người còn chậm bước chưa ra khỏi cảnh hoang liêu ghê rợn của núi rừng. Một vài tiếng hú kêu vang và sâu tận trong hốc núi càng làm cho những kẻ lạc loài khiếp đảm. Các loài thú dữ đã bắt đầu cuộc săn mồi thường bữa, chốc chốc điểm lên những tiếng rống ghê người của chúa tể sơn lâm.

Từ trong thảo am bê mé núi, một vị Thiền sư lưng mang dây bố, tay chống gậy tre, lần bước trên con đường mòn, tiến dần về phía xóm nhà cạnh mé rừng. Trời vừa sắp tối, vị Thiền sư đến nơi và đi ngay vào cổng, tìm lại nhà hai vợ chồng vị cư sĩ đã thọ giáo với ngàị. Sau những lời chào hỏi, hai vợ chồng vị cư sĩ trải chiếu hoa mời ngài an tọạ Trà nước xong, Thiền sư liền bảo:

- Từ ngày hai ông bà đã thọ giáo theo Phật đến giờ, tôi thường tới lui để thúc nhắc. Độ này việc tu niệm của ông bà được khá lắm, thật tôi rất lấy làm vui mừng. Song sự đời có hiệp phải có tan, hôm nay tôi đến đây để thăm và cũng để tỏ lòng từ giã hai ông bà. Ngày mai này tôi sẽ lên đường đặng đi giáo hóa một nơi khác. Có lẽ cách nhau lâu, vì vậy tôi không dám hẹn ngày tái ngộ. Trước khi lên đường, tôi xin dặn lại ít lời rất thiết, có thể là châm ngôn tu tập hằng ngàỵ Hai ông bà phải cố gắng niệm Phật đừng để lãng quên, nếu chẳng may có gặp việc gì xảy ra chênh mếch trong gia đình, ngoài xã hội, nên kiên nhẫn bỏ qua, tự an ủi lấy lòng. Giả như một trong hai người lâm bịnh nặng sắp đến giờ hấp hối, người mạnh cần nhất phải cho tĩnh tâm, sửa sang Phật tượng, hộ niệm cho nhau đến phút cuối cùng; đừng nên than khóc, van kêu, làm cho người chết phải bối rối, loạn niệm, khó được vãng sanh. Đây là một rối, loạn niệm, khó được vãng sanh. Đây là một việc khó, mà nhiều người tu hành đã vấp phải.

Nên tôi xin căn dặn hai ông bà hãy ghi nhớ. Được vậy, dù tôi ở cách xa, vẫn yên hóa đạo.

Dặn dò, chỉ bảo đâu đó xong xuôi, rạng ngày vị Thiền Sư lên đường...

Ngày tháng qua mau, phút chốc đã được hai thu, nhờ y theo lời dạy của vị Thiền Sư mà thời gian qua, hai vợ chồng vị cư sĩ ăn ở với nhau rất thuận hòa, hằng ngày làm phước, bố-thí tụng kinh, niệm Phật chuyên cần, lối xóm nhiều người cảm mến.

Một hôm người chồng bị chứng thương hàn đau nặng. Người vợ chạy thuốc tìm thầy đã hết hơi mà bịnh đâu vẫn còn nguyên đấỵ Cuối cùng, có một vị danh y đại tài đã được mời đến do công lao của người anh họ chẳng nại xa xôi rước về. Sau khi bắt mạch xong, vị danh y bảo:

- Bệnh này không qua khỏi ngày nay, vì mạch đã hết. Vậy bà đừng nên chạy chữa làm gì nữa cho tốn công hao của, hãy lo liệu những vật dưỡng già mà thôi.

Người vợ lúc bấy giờ đã tuyệt vọng, tâm thần bà rối loạn, quên hẳn lời dặn bảo của vị Thiền Sư; người chồng cứ nằm mê man mãi. Trong tình cảnh này, vì thương chồng, vì tủi phận, người vợ chỉ có nước gục mặt bên chồng khóc kể liên miên. Mãi đến khi người chồng mở đôi mắt thất thần nhìn vợ lần cuối cùng, mà người vợ còn ghé mặt sát mặt chồng nức nở van kêu:

- Mình ơi! Mình nỡ nào chết đi để một mình tôi ở lại sống cô độc lẻ loi; hồi nào khổ sở có nhau, vui buồn cùng chịu, ngày nay mình bỏ tôi mình đi một mình! Mình ơi!.

Tội nghiệp người chồng vì nghe lời lẽ quá bi ai của vợ, cảm tình ân ái bất giác nổi lên, nhìn vợ mà hai hàng lệ thắm tuôn ra, nghẹn thở... rồi trút linh hồn.

Thần thức ông xuất ra nơi mắt. Người vợ vì gục mặt vào mặt chồng mà khóc, nên thần thức chui ngay vào lỗ mũi vợ, hóa thành một con sâu.

Chồng mất rồi, vợ lo tròn bổn phận, chôn cất xong xuôi, đám ma cũng khá lớn, những ơn nghĩa lối xóm cũng lo tròn.

Đến khi bà con ai về nhà nấy, bấy giờ bốn bề lặng ngắt, người vợ vì thương chồng bạc phận, xét nỗi cô đơn hiu quạnh, lại thêm lỗ mũi mỗi ngày một lớn và đau nhức vô cùng. Nàng cứ ngày đêm kêu gào than khóc, làm cho những kẻ ở gần, ai cũng phải động lòng thương xót kẻ xấu duyên, bạc phận.

Một hôm, vị Thiền Sư trở lại và ghé thăm. Nàng vừa thấy Ngài đã hối hả chạy ra khóc than, kể lể...

Vị Thiền Sư ôn tồn bảo:

- Bà hãy nín, sống chết là lẽ thường, hễ có sanh là có tử. Người tu hành khi bỏ được thân khổ này như quẳng được cái gánh nặng, bà nên mừng giùm chớ sao lại khóc? Bà còn than khóc thế là bà chưa hiểu đạọ Xinh khuyên bà hãy nghe tôi, có thương nhớ nên để lòng, lo tu hành cho khuây lãng, nếu còn nặng lòng ái ân thì khiếp sau lại gặp nhau nữa, vay trả, trả vay thành một chuỗi oan gia vô cùng tận.

Sau khi nghe vị Thiền sư khuyên bảo, như giải được sự đau buồn, nàng liền sửa lại mái tóc, rồi tình cờ khịt mũi mạnh văng ra một con sâu khá lớn.

Thiền sư cả cười bảo:

- Ở đời ít ai có nghĩa hơn bà, ai đời thương chồng mà khóc đến có sâu trong lỗ mũi.

Nàng thẹn quá, toan lấy chân dậm chết con sâu. Vị Thiền Sư vội vàng khoát tay bảo:

- Đừng, bà đừng nên làm thế, vì con sâu ấy là chồng bà vậy.

Nàng lạ lùng hỏi:

- Bạch thầy, chồng tôi suốt đời niệm Phật làm phước, tại sao chết lại sanh vào loài sâu bọ như thế?

Thiền Sư bảo:

- Bà đã quên lời tôi dặn, khi chồng bà chết bà không lo tụng kinh niệm Phật và khuyên bảo chồng bà khởi chánh niệm, bà lại còn đem tình ân ái kể khóc than, nên chồng bà khi sắp mất, bị lòng thương vợ, nặng tình ân ái mà lãng quên chánh niệm. Vì vậy nên thần thức luyến ái không thể vượt lên cao, mà phải chui vào mũi bà thành sâu thành bọ. Than ôi! Uổng một kẻ tu hành, đã mong thoát kiếp luân hồi lại còn bị ái ân cột chặt. Thật có khác nào con cò muốn cất cánh bay cao để thoát ngoài dò, bẫy; nhưng khốn nỗi nó còn bị sợi dây vô tình cột chặt vào chân. Thế có tội nghiệp không?

Thiền Sư lại đến gần con sâu khẽ bảo:

- Người trước cũng nghe lời ta chăm chỉ tu hành lẽ ra thời đã được công đức lành mà sanh thiên hay vãng sanh Cực-lạc, song vì tình ân ái của vộ chồng người có còn sâu thẳm ngàn trùng, thành ra khi trút hơi cuối cùng mà còng gây nghiệp chướng nặng nề phải thành loài sâu bọ, thật đáng thương thay!

Con sâu năm im từ nãy giờ, dường như nó cũng tự biết hổ thẹn ăn năn. Thiền Sư chú nguyện cho và nhớ công đức lành đã tạo từ trước, nên con sâu quằn quại một lúc rồi chết, thần thức lại sanh vào cõi người. Người vợ đã tự hối và phát nguyện tu hành, niệm Phật, trì chú không thối lui, kết quả bà được vãng sanh.

Người ta cũng không phải chỉ có một đời sống ngắn ngủi mở đầu trên cái nôi và chấm hết trên cái mồ. Lọt lòng và nhắm mắt chỉ là bình minh và đêm tối của một thời gian lặng lẽ trôi, không bao giờ tạm ngừng, không có đầu, không có đuôi.


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

mình đã hiễu. cám ơn bạn.
đọc xong câu chuyện. mình biết mình nên làm gi roi. nên quên đi hết
ko nên oán hận. trã thù, muống người ta đau khỗ . nếm mùi mà mình đã từng đau khỗ giống mình
thôi thì . phượng ko có phước phận duyên nợ với người
thì phượng van xin phật tỗ. cho con đường phượng đi
chứ khi phượng đọc bài viết là phượng muống bõ hết
nhưng khi ko có bài mới đọc. là tâm tư phượng lại thấy nhớ người ta vo cùng?
vì sao vậy bạn?
thật tâm. phượng ko hiễu?
xin cho phượng. 1 lối đi
hôm nay. ỡ nước
ngoài là nghi lễ. bước vào mùa thu. phượng ỡ nhà. nên muống dc tìm cách nào mà quên người ta. cho mình biết đi. mình sẽ làm theo liền đo. cám ơn nhiều nhiều.


Hình đại diện của người dùng
tinhnghia
Bài viết: 694
Ngày: 18/07/10 22:32
Giới tính: Nam
Đến từ: TP.HCM

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi tinhnghia »

Tâm tư bạn lúc này, không có chỗ nương tựa, vọng tưởng tham ái nổi lên. Tất cả mọi người đều có không riêng mình bạn đâu khác nhau là người có ít, có nhiều mà thôi. Mình đây cũng có nhưng khi hiểu đạo rồi, có coi như không, thì đâu có khổ. Ta vào bụng mẹ có một mình, lớn lên ta có nhiều mình lúc này vọng tưởng tham ái nổi lên đó nhiều mình là: có bạn bè, có gia đình, có xã hội, có công việc...Nhưng rốt cuộc lại khi bỏ thân này ta đi ra đi co 1 mình mà thôi, ra đi với 2 bàn tay trắng chỉ mang theo cái Nghiệp đã tạo. Nghiệp thiện thì sanh thiên nếu tu hành tinh tấn Niệm Phật sẽ sinh Tịnh Độ. Còn Nghiệp ác thì đọa địa ngục , ngạ quỷ, súc sinh luân hồi không biết bao nhiêu kiếp.

Bạn có dịp nên Quy Y Tam Bảo, đọc kinh, nghe pháp, làm việc thiện, tu hành tinh tấn. Sẽ có một ngày bạn sẽ cảm nhận được sự thanh thản ,an lạc trong tâm hồn.
Sửa lần cuối bởi tinhnghia vào ngày 23/09/10 01:04 với 1 lần sửa.


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

cám ơn bạn mình đang xem nè. mình nghe lời bạn nè
http://video.google.com/videoplay?docid ... 2773692778#
ko biết đến khi nào. mình mới thoát dc chữ tình?


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

hôm nay. mình vui .có lẽ mình dã tìm ra dc lối sống
và tìm ra dc rằng. cuộc sống tạm bợ này chẵng có ý nghĩa gì
cuộc đời còn lại. thì cố gắng tìm niềm vui.
bằng cách, học đạo. tu hành. chĩ mong cha mẹ. các em. trong gia đình dc bình an yên vui hạnh phúc
cuộc đời này. xem như đã hết
1 lần thất bại vì yêu. tim mình đã chán nãn. ko yêu lần 2
nói yêu cho nhiều và thật nhiều. rồi cũng làm mình khóc nhiều
khi người ko còn yêu mình nữa


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

Thông tin về thầy Thích Tâm Mẫn.
Thầy Thích Tâm Mẫn, sinh ngày 6/10/1977 tại Quảng Nam tục danh là Lê Minh. Xuất gia tu học tại chùa Hoằng Pháp, Hóc Môn từ năm 2004 (tức 27 tuổi), bổn sư truyền giới thượng tọa Thích Chân Tính trụ trì Chùa . Theo như tâm sự của thầy Thích Tâm Mẫn trong đĩa “Tâm tình người tu” do ngài thuyết giảng trong khoá tu Phật thất khoá 53 tại chùa Hoằng Pháp thì: “Thầy có ước mơ làm một sĩ quan quân đội, một giáo viên. Nhưng không thành công khi thi hai lần đại học vào hai ngành này”. Sau đó Thầy vào chùa Hoằng Pháp tập sự xuất gia năm 24 tuổi, chính thức xuống tóc năm 27 tuổi. Năm 32 tuổi, khi là một Đại Đức thầy phát đại nguyện “Nhất bộ nhất bái”, nguyện cầu cho thế giới hoà bình, quốc thái dân an, chóng thành Phật đạo. Thầy được nhà nước cấp giấy cho phép thực hiện đại nguyện của mình trong 6 năm. Nhẩm tính, chặng đường từ TP.HCM đến Yên Tử (Quảng Ninh) dài khoảng 1.800km. Nếu đến đích, thầy sẽ lạy được khoảng 3 triệu lạy và niệm được khoảng 6 triệu câu hồng danh A Di Đà Phật.
Tới hôm nay (08/09/2010) Thầy đã tới Tịnh Phong- Sơn Tịnh – Quảng Ngãi. Tối hôm qua (07/09/2010) Thầy đã có cuộc trò chuyện ngắn với Phật tử Quảng Ngãi tại chùa Tịnh Nghiêm – thành phố Quảng Ngãi. Trong buổi nói chuyện, chốc chốc Phật tử lại cười oà lên vì sự vui tính, gần gủi của Thầy.
Cái hình ảnh của Thầy khiến rất nhiều người trông thấy mà xúc động bật khóc. Có những cụ đã già yếu nhưng vẫn đội mưa, chen lấn để được nhìn Thầy lâu lâu; tôi làm trật tự tới nhắc nhở một cụ bà chừng 80 tuổi, đứng sát vào lề đường thì cụ khóc và nói tôi để bà xem Thầy xíu nữa. Tôi cũng thấy xúc động và cảm thấy vui vì Thầy đã độ được rất nhiều người trong cuộc hành trình của mình. Trong đó, có những quí Phật tử quét đường. Thầy không cho phép các chú ấy quét đường đâu. Nhưng vì tấm lòng mến mộ hạnh nguyện của Thầy, các cô các chú ấy không ngại vượt qua những khó khăn, ngoại chướng, chịu khó từ cái ăn, giấc ngủ, mưa nắng mà âm thầm trợ duyên cho Thầy. Tôi là một thanh niên 23 tuổi chỉ đi với các cô các chú vài ngày nhưng đã thấy không đủ sức. Sáng 2 giờ đã đi quét, ăn thì toàn mì, đi bộ đẩy từng nhác chổi trên đường nhựa. Ăn uống rất tiếc kiệm vì tiền con cháu gửi còn dùng để mua chổi, mua đèn bin… Gia đình cô chú cũng không khá giả gì. Tôi rất khâm phục và kính trọng cái anh tên Dũng béo béo người Khánh Hoà; quét đường rất tỉ mỉ, tính tình điềm đạm, rất chịu khó. Đi với anh một đoạn đường nhỏ ở Quảng Ngãi thôi mà tôi thấy mình quá nhỏ bé, kém cỏi còn anh thì mạnh mẽ, bản lĩnh quá. Chúng tôi những người Phật tử Quảng Ngãi thật sự lúc nào cũng thấy bùi ngùi khi nghĩ về hình ảnh Thầy Tâm Mẫn cùng các cô chú quét đường trợ duyên cùng Thầy. Điều tôi hơi tiếc là những lời đồn đại không có cơ sở và rất vô lý về Thầy mà một vài người cứ truyền cho nhau. Nào là Thầy là một bác sĩ, mẹ Thầy là người rất giàu có, nào là Thầy sẽ tự thiêu…Tôi không trách những người như vậy chỉ hơi buồn vì họ chưa có duyên sâu với Phật Pháp để có nhận định đúng đắn, vô tình đã tạo khẩu nghiệp. Cuối cùng xin nguyện cho mọi người có chánh kiến để không lỡ cơ hội chiêm ngưỡng, học hỏi một vị Thầy thực hiện sứ mệnh của Như Lai mang tới phước lành cho hết thảy chúng sanh. Nguyện cho tất cả chúng sanh cùng Niệm Phật, lễ Phật như Thầy để đạt được tất cả những sở nguyện của mình. Nam Mô A Di Đà Phật.


dung phuong
Bài viết: 393
Ngày: 28/08/10 00:27
Giới tính: Nữ
Đến từ: japan

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi dung phuong »

ko biết. thầy thích tâm mẫn hiện giờ đang sống ỡ đâu vậy hã?
mình thì rất là dc mai mắn. dc có duyên. dc phước lành. dc thầy gữi tin nhắn
dc thầy cho CD dc thầy cho ..email và phone
tất cã nhờ cơ duyên cũa mẹ BVN đã cho con biết thầy
con cứ nghĩ thầy sống ỡ canada giống mẹ?
con thiệt là tệ, ko biết gì về thầy hết
từ hôm nay. con sẽ tìm hiễu về thầy
chùa hoàng pháp ỡ vn. con cũng nhiều lần viết mail và dc ban biên tập viên trã lời cho con
tất cã. con đều có duyên và liên quan đến thầy. con rất hạnh phúc. dc biết thầy thích tâm mẫn. cũng là thầy ADIMIN cũa con


Hình đại diện của người dùng
VO_HUU_BAT_KHONG606
Bài viết: 2587
Ngày: 08/04/08 22:33
Giới tính: Nam
Phật tử: Tại gia
Đến từ: ...
Đã cảm ơn: 1 time

Re: Xin Chào diễn đàn

Bài viết chưa xem gửi bởi VO_HUU_BAT_KHONG606 »

Duyên phần của bạn thật tốt lành! Được quen với thầy Thích Tâm Mẫn nữa!


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.24 khách