vài lời gửi bạn nguyenviettri

Không cần đăng nhập, yêu cầu giúp đỡ kỹ thuật, hướng dẫn, sử dụng diễn đàn, đừng spam ở đây nhé, các vấn đề không liên quan sẽ bị xóa.
Khách 01

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách 01 »

Ôi cái tên Trí này, đã nói không nên đưa thơ thẩn của đạo Hòa Hảo vào những trang Đạo Phật mà không nghe,
" cái câu vì huyễn độ chân
mà không bị huyễn làm thân tâm cuồng "
Đã là cuồng si thì sao bị cuồng nữa, vì huyễn độ chân, chẳng khác nào " dĩ thức luận Ngã ". Phật Pháp mà có thể dùng thức phàm để gọi là hiểu được sao ? nếu muốn học Đạo Phật, thì phải bỏ những hiểu biết của đạo ngoài, họa may còn cứu vãng, chứ không muôn kiếp, trước sau gì cũng địa ngục, khổ ải trầm luân.


Khách

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách »

Chào bạn Khách 01,
Bàn về đạo khác thì phát sinh nhiều thứ, nhất là cãi nhau về đạo, về người. Cái tốt thì ít cái hại thì nhiều, xích mích lắm. Đây là tầm nhìn của ban quản trị diễn đàn thôi. Mấy ông mod ngó lơ thì anh em ta tiếp phần này đi.

Bạn Khách 01 nghĩ sao về câu thơ này của đạo Hòa Hảo :

nguyenviettri đã viết:"

" Cả ngàn năm nhân tâm xao xuyến
sao tu hoài chẳng thấy ai thành" , ai đó đã nói hai câu này, quả thật câu này làm tôi chạnh lòng, không chỉ riêng tôi mà tất cả chúng ta đây phải ngồi lại, nhìn lại và tự hỏi với lòng rằng: tại sao vậy?...."(nguyenviettri)
--------------------------------


Khách 01

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách 01 »

Kính gởi " Khách "
Nội Tam Tạng Kinh Điển của Phật, bỏ hết cả đời đọc còn chưa hết, chứ chưa nói là đã hiểu. với lại " Hiện nay Tăng Thượng Mạn còn sửa lời Kinh ", chưa dọn dẹp xong, huống gì tìm hiểu thêm ba cái thơ của ông lên bà xuống ? ĐH không biết rằng đa số Phật tử chúng ta vô tình thành ngoại đạo là vì Tu chưa tới nơi tới chốn rồi chạy theo " Danh, lợi .v.v... "
Vì thuần Tịnh Độ Môn, là dùng sức Tịnh để Giải Thoát mà Thành Đạo. nên những người đạo Hòa Hảo " người cầm đầu " chưa tới nơi chốn nên thành ngoại đạo. Và kể cả những Phật Tử, Tăng Ni cũng thế, không riêng gì những đạo khác. vì thế không chấp nhận những từ ngữ của ngoại đạo ở trang Phật Giáo là thế.
còn câu cả ngàn năm không thấy thành đạo, " có bao giờ Chư Phật, Thánh tự xưng Ta là người Thành Đạo bao giờ " chứ Chư Phật thì nhiều đó.


Khach 01

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khach 01 »

Làm gì mà sợ mích lòng,không dám nói sự thật, như vậy sao gọi là Đạo Phật, những người không biết Tu là gì, khi đi đường thấy gổ, đá còn lượm bỏ vào bên lề để khỏi nguy hiểm cho những người khác, huống hồ là Phật Tử ? với lại chúng ta không vào trang đạo Hòa Hảo, để mà đả phá hay khích bác gì họ.
Ở trang Đạo Phật, ta có quyền nói sự thật, ngoài ra ai nghe và sửa được thì tốt cho họ , bằng không thì thôi kệ họ, vì có sự suất hiện những thơ thẩn, hay lời của những kẽ phàm dùng ý thức, mà phổ thơ nên mới có những lời bàn để rõ cho người sau, đừng để uổng kiếp người.
" không có gì sợ mích lòng đối với những kẻ giả danh Đạo Phật, chỉ bắt chước Đạo Phật vì cái gì ? tự hiểu "


nguyenviettri
Bài viết: 178
Ngày: 22/10/11 17:11
Giới tính: Nam

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi nguyenviettri »

Chào các bạn.
Cho mình xin lỗi nha, mình đã nhầm bạn "khach" và "khách 01" là một! thật lòng xin lỗi hai bạn.

cảm ơn bạn "khách", mình làm sao biết chứ! đúng là chúng ta tu hoài mà ít ai thành Phật quá (tôi tin ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI không gạt mình), vả lại cái con mắt nhậm của TRí sao đủ sáng suốt và hiểu biết rốt ráo để trả lời nổi câu hỏi: tại sao vậy? nguyễn viết trí. thôi thì đành nhờ bạn "khách" tự trả lời vậy, và xin bạn hãy tiếp đọc mấy câu thơ sau :
" Khùng nói cho bá tánh làm tin
theo Lục Tổ chớ theo thần tú"

"Đức Lục Tổ ít ai dám sánh
người dốt mà nói pháp quá rành
lựa làm chi cao chữ học hành
biết tỏ ngộ ấy là gặp Đạo"

"Ở Tây phương chư phật ngóng trông
chờ bá tánh rủ nhau niệm Phật
Làm nhơn ái ắt tiêu bệnh tật
vậy hãy mau tầm Đạo Thích Ca
Phật tại tâm chớ ở đâu xa
mà tìm kiếm ở trên non núi"

"làm vô vi chánh Đạo mới mầu
Đạo Thích Ca nhiều nẻo cao sâu
hãy tìm kiếm cái không mới có"

"Đức Thích Ca xưa ở lầu đài
Nghiệm tứ khổ nên Ngài tầm Đạo"

" Từ bi oai lực nhiệm sâu
độ con thoát chốn ưu sầu trần ai
Nam Mô Thích Ca Như Lai
Ta Bà Giáo Chủ xin Ngài chứng minh"
Bạn "khách" có cảm nhận gì, một giáo chủ một tôn giáo kia (PG Hòa Hảo) sạo lại lúc nào cũng tán thán ca ngợi ĐỨC PHẬT, còn bảo tín đồ mình nên tu theo ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI, thật là điều kỳ lạ xưa nay hiếm thấy! tại sao ĐỨC THẦY không bảo tín đồ mình tu theo ông ta! Tôi không là tín đồ của ĐỨC THẦY nhưng băn khoăn và thắc mắc mãi!

....
Các bạn hãy đọc tiếp mà ĐỨC THẦY kể tóm tắt thành bài thơ cốt truyện ĐỨC PHẬT THÍCH CA thật là hay như vầy:

…“Cả tiếng kêu cùng khắp chư tăng,
Với tín nữ thiện nam Phật Giáo.
Nên cố gắng trau thân gìn Đạo,
Hiệp cùng nhau truyền bá kinh lành.
Làm cho đời hiểu rõ thinh danh,
Công đức Phật từ bi vô lượng.
Đồng dẹp bớt âm thinh sắc tướng,
Lo chấn hưng Phật Pháp mới là.
Nói cho đời hiểu Phật Thích Ca,
Lòng tự giác xả thân tầm Đạo.
Ta cũng chẳng hoàn toàn thông thạo,
Nhưng phân cùng bổn đạo xa gần.
Có một điều già trẻ ân cần,
Là phải biết nguyên nhân Phật Giáo.
Hồi thế kỷ khoảng trong thứ sáu,
Trước kỷ nguyên Tây lịch thời xưa.
Pháp Giáo chưa biệt lập tam thừa,
Thuở Trung Quốc nhà Châu Chiêu Đế.
Bên Ấn Độ thành Ca Tỳ La Vệ,
Có đức vua Tịnh Phạn nhơn từ.
Khắp thần dân lạc nghiệp an cư,
Trên chúa thẳng tôi ngay phò tá.
Đức Hoàng Hậu Ma Da phong nhã,
Sắc đẹp dường ngọc thốt hoa cười.
Một hôm kia vẻ mặt vui tươi,
Đến trước bệ tâu cùng thánh thượng.
Rằng: Thần thiếp nhờ ơn chung hưởng,
Của Hoàng gia cũng được vinh quang.
Kể từ nay thiếp muốn an nhàn,
Dưỡng tâm trí dần xa thế trược.
Chẳng phiền kẻ hầu sau đón trước,
Chỉ trừ người ý hiệp tâm đầu.
Xin một điều ở chốn long lâu,
Tập đức tánh khoan dung đại độ.
Tránh tất cả những điều thô lỗ,
Chẳng ưa gần những kẻ ngang tàng.
Thiếp cúi đầu ngưỡng vọng Thiên Nhan,
Phê cho thiếp những điều xin ấy.
Vua nghe xong vội vàng đứng dậy,
Bèn chuẩn y tỏ ý vừa lòng.
Bà tâu thêm ở trước đền rồng,
Xin thánh thượng bao dung kẻ khó.
Lòng yêu dân ví như con đỏ,
Tội giảm tha, đói giúp cơm tiền.
Cứu dân nghèo trong lúc đảo điên,
Lấy đức rộng bủa trong bá tánh.
Vua hứa chịu giúp người đói lạnh,
Bà lui về cung điện nghỉ ngơi.
Đêm trăng thanh gió mát thảnh thơi,
Tiết hòa thuận khắp nơi hoa nở.
Đức Hoàng Hậu trong lòng hớn hở,
Giấc chiêm bao bà thấy lạ lùng.
Bạch tượng từ ở chốn không trung,
Bỗng sa xuống mình bà hối hả.
Vừa tỉnh giấc mơ tiên mới lạ,
Khắp phòng huê thơm phức mùi hương.
Bà rảo chơn bèn bước ra vườn,
Truyền thị vệ thỉnh vua lai đáo.
Vua y lời đến nơi hoa thảo,
Lại gần Bà sao rất quái kỳ.
Tay chơn bèn run rẩy một khi,
Muốn quì xuống mắt dường tăm tối.
Tiếng Thần Tiên trên không ca trổi,
Rằng ta mừng vua hữu thiện căn.
Sắp có con thế giới chẳng bằng,
Sau người đó lập nên Đạo cả.
Vua nghe xong cuối đầu bái tạ,
Liền phán cùng hoàng hậu Ma Da.
Có việc chi vội vã dời ta,
Khá nói lại đầu đuôi tường tất.
Bà thuật lại chiêm bao trong giấc,
Xin vui vời ít kẻ bàn giùm.
Các thầy bàn được lịnh vào cung,
Nghe xong xả tâu rằng điềm quí.
Ngày thắm thoát đông qua hạ chí,
Bà trổ sanh thái tử đẹp tươi.
Mặt trang nghiệm khí phách hơn người,
Vua cùng khắp thần dân mừng rỡ.
Họ Thích Ca từ đây cũng ngỡ,
Sẽ có người nối nghiệp hoàng gia.
Liền đặt tên là Sĩ Đạt Ta,
Cả triều chính treo hoa yến ẩm.
Có nhà sư cách thành mấy dặm,
Thường ở ăn trong sạch hiền từ.
Lòng thẳng ngay chẳng có vị tư,
Đời thanh tịnh gìn theo đạo lý.
Ông lại được Thần Tiên dẫn chỉ,
Hiểu thiên cơ thấu mối diệu huyền.
Ông là người Bà- la- môn tiên,
A Tư Đà tiên hiền tên lão.
Thời buổi ấy vua ưa người Đạo,
Bèn vào chầu tâu trước bệ rồng.
Xin vua cho ông được vào trong,
Được yết kiến tử hoàng luôn thể.
Ông xem xong bỗng liền sa lệ,
Vẻ mặt buồn chẳng thốt ra lời.
Thấy lạ lùng vua bước đến nơi,
Liền phán hỏi bảo ông phân rõ.
Trước cung điện ông liền bày tỏ,
Rằng tử hoàng vừa được thành nhơn.
Lìa đền đài khổ cực chẳng sờn,
Tìm Đạo lý dắt dìu sanh chúng.
Ngài sẽ được thế gian ca tụng,
Chắc phần Ngài quả Phật vẹn tròn.
Buồn vì tôi tuổi lớn sức mòn,
Chẳng sống đặng nghe lời Phật thuyết.
Cả hồng trần đau thương thống thiết,
Nhờ Ngài mà diệt nẻo luân hồi.
Vô phước nên tủi bấy phận tôi,
Chớ chẳng có điều chi lo ngại.
Đức hòang hậu đến ngày thứ bảy,
Dứt nợ trần nên vội qui tiên.
Có bà dì thay thế mẹ hiền,
Giùm săn sóc trông nom thái tử.
Khi lớn lên cho người dạy chữ,
Lúc vào trường chẳng học mà thông.
Buổi trưởng thành vua vẫn hằng mong,
Cho Thái tử đừng lìa cung điện.
Hội triều đình các quan lựa tuyển,
Nàng Du Gia được chọn kết hôn.
Vua nghĩ rằng muốn tâm yên ổn,
Chọn cung phi mỹ nữ làm trò.
Cất đền đài lộng lẫy đẹp to,
Ngày ca múa đêm bày lơi lả.
Lòng thái tử cũng không xiêu ngả,
Ra khỏi đền du ngọan một khi.
Buổi đầu tiên gặp những chuyện gì,
Gặp cụ lão tay nương gậy chống.
Ngài xem qua lòng bèn cảm động,
Lần thứ hai thấy kẻ ốm đau.
Xét cõi trần lòng dạ héo xào,
Chi xiết nỗ núng nao cõi tạm.
Lần thứ ba xe lìa khỏi trạm,
Được trông nhìn kẻ chết đang khiêng.
Về đền đài cảm xúc buồn riêng,
Hằng để trí tầm phương giải thoát.
Lần thứ tư vừa đi dạo mát,
Bỗng gặp người tốt đẹp trang nghiêm.
Nào dè đâu Trời đã ứng điềm,
Giả tăng sĩ gọi lòng thái tử.
Ngài hiểu rõ ấy là phận sự,
Phải xuất gia tầm Đạo mau mau.
Liền quày xe trở lại lai trào,
Xin Vương phụ lánh xa mùi thế.
Vua buồn thảm dùng lời khóc kể,
Rằng: Cha già biết cậy nhờ ai.
Khuyên con nên ở chốn điện đài,
Lo nối nghiệp sau tu chẳng muộn.
Lòng thái tử quyết theo ý muốn,
Thừa đêm khuya lén trốn vào rừng.
Lìa cha già, vợ đẹp, con cưng,
Thân chẳng sá xông pha bờ bụi.
Ngài thuở ấy lên mười chín tuổi,
Tâm đại hùng cương quyết tu trì.
Trải bao phen lao khổ xiết chi,
Sau Ngài đến Rạch Ni Liên Thuyền.
Thấy cỏ hoa cảnh bắt tham thiền,
Ngồi khổ hạnh sáu năm bên ấy.
Đạo gần đắc Ma vương theo khuấy,
Dùng thần thông nghị lực dẹp tan.
Ấy mới vừa đắc Đạo hoàn toàn,
Và lần bước phô trương độ chúng.
Ngài bèn xét ở trong Phật chủng,
Các chúng sanh đều có như ta.
Bị vô minh vọng tưởng vạy tà,
Nên quây lộn ta bà cõi khổ.
Lòng thương chúng thuyết phương Tịnh độ,
Đặng dắt dìu tất cả chúng sanh.
Nếu như ai cố chí làm lành,
Chuyên niệm Phật cầu sanh Phật Quốc.
Cả vũ trụ khắp cùng vạn vật,
Dầu Tiên, Phàm, Ma, Quỉ, Súc Sanh.
Cứ nhứt tâm tín, nguyện, phụng hành
Được cứu cánh về nơi an dưỡng.
Chỉ một kiếp Tây Phương hồi hướng,
Thoát mê đồ dứt cuộc luân hồi.
Xét cõi trần sống khổ giạt trôi,
Vô lượng thứ ở trong thế giới.
Lời Phật thuyết ta xin nhắc lại,
Ta bà khổ, ta bà lắm khổ.
Có bao người xét cho tột chỗ,
Tịnh độ vui, Tịnh độ nhàn vui,
Cảnh thanh minh sen báu nặc mùi,
Nào ai rõ cái vui triệt đáo.
Vì phần Ta rất yêu mến Đạo,
Chẳng nệ chi trí siển tài sơ.
Lấy lời xưa kết lại ít tờ,
Cho thiện tín rỗi nhàn xem xét.
Dứt tâm mê dứt điều hờn ghét,
Rán cần chuyên niệm Phật làm lành.
Thường trau giồi chí hướng cao thanh,
Cho khỏi thẹn con lành Phật Giáo.
Đức Thích Ca từ xưa dạy bảo:
Khổ ta bà nhiếp lại tám phần.
Bởi chúng sanh mang lấy xác thân,
Khổ thứ nhứt sự Sanh là gốc.
Vào bụng mẹ chung quanh bao bọc,
Có khác nào ở chốn ngục tù.
Buổi mẹ đau huyết kiệt hình thu.
Lúc mẹ đói dường treo lỏng bỏng.
Ta kể sơ những điều bi thống,
Mẹ no cơm chật chội khó khăn.
Khi ra đời đau đớn vô ngần,
Cất tiếng khóc nếm mùi dương thế.
Đọan Lão Khổ thứ nhì nên kể,
Từ trẻ thơ đến tuổi thành nhân.
Hết tráng cường đến lúc mòn thân,
Răng lần rụng lưng cong gối mỏi.
Nằm đi đứng đỡ nưng chống chỏi,
Thử nghỉ coi lao nhọc cùng chăng?
Đọan thứ ba ma Bịnh làm nhăng,
Đem hình phạt xác thân ô uế.
Bởi thời thế chuyển xoay biến thể,
Thêm uống ăn chẳng được điều hòa.
Là nguyên nhân căn bịnh phát ra,
Thân trằn trọc hôn mê nhức nhối.
Cơn bịnh họan càng không tránh nỗi,
Còn mang thêm tật nọ tật kia.
Rồi từ đây đến lúc chia lìa,
Đọan Tử khổ thứ tư phân giải.
Trên dương thế hữu tình tắc hoại,
Có sanh ra khổ hải đâu chừa.
Trải bao phen dãi gió dầm mưa,
Ngày kiệt sức huyễn thân tan nát.
Gần hấp hối tâm thần xao xác,
Trí vẩn vơ kinh sợ vô cùng.
Rồi mòn lần đến lúc lâm chung,
Giả cõi tạm theo đường tội phước.
Nhiều phương thuốc ngừa sau ngăn trước,
Mà cũng không thoát luận tuần huờn.
Dầu ẩn nơi cùng cốc thâm sơn,
Chẳng trốn lánh tử thần cho khỏi.
Đọan thứ năm nghĩ suy tìm tỏi,
Cầu chẳng thành những việc thích ham.
Người trên đời ai cũng lòng tham,
Muốn phước, thọ,phẩm, hàm, tiền của.
Nào vợ đẹp, hầu xinh là lụa,
Không được thì bực tức ưu phiền.
Cả tâm thần điêu đứng đảo điên,
Vậy có phải khổ hay là chẳng?
Đọan thứ sáu Biệt Ly cai đắng,
Người mình thương bỗng lại chia lìa.
Khi khóc than nước mắt đầm đìa,
Lúc trông nhớ ruột tầm chua xót.
Ở thế gian mấy ai thoát lọt,
Nợ gia đình đeo đắm căn duyên.
Cơn nguy nghèo thân thể truân chuyên,
Kẻ lưu lạc người chờ trông mãi.
Cuộc tan hiệp, hiệp tan ân ái,
Đến xong đời để lại sầu ưu.
Cái khổ nầy dầu lắm trí mưu,
Cũng chung chịu như người tâm tối.
Đọan thứ bảy khổ Oan Tắng Hội,
Hễ thương nhau tất có ghét nhau.
Thường tranh đua tiếng thấp lời cao,
Chẳng nhẩn nhịn thành ra cừu oán.
Muốn tránh xa đừng trông tâm dạng,
Cứ gặp nhau mắt tưạ kim châm.
Làm cho người đau đớn âm thầm,
Khổ như thế diễn ra mãi mãi.
Đọan thứ tám ưu sầu lo ngại,
Cuộc tan thương dâu bể cảnh trần.
Nghèo thì lo một nỗi nợ nần,
Lo đau đói liệu cơn nhà rách.
Buồn duyên số phận mình nhơ sạch,
Rầu gia đình chúng bạn khinh cười.
Giàu thì lo chen lấn với người,
Miễn cho được đầy rương đầy tủ.
Của dương hế góp tom bảo thủ,
Sợ gian phi trộm cướp rình mò.
Lo tước quyền cho được thơm tho,
Sợ kẻ khó thiếu tiền chẳng trả.
Ôi! cả sang hèn chẳng ai thông thả,
Sau nhơn sanh cứ mãi đắm say.
Chẳng tu thân đặng dựa Phật Đài,
Cho thong thả hưởng mùi sen báu.
Thần thức nhập Thai sen tinh hảo,
Nên khỏi màng lo nỗi khổ sanh.
Thân thì thân công đức hiền lành,
Bất di dịch khỏi vì khổ lão.
Thể thanh tịnh thường không huyên náo,
Hết lo toan nắng lạnh gió mưa.
Khổ bịnh kia bởi đó mà chừa,
Ta thóat cuộc lao đao vì nó.
Đường sanh mạng Phật, ta đồng thọ,
Tánh an nhiên bất diệt trường tồn.
Tử thần kia đâu dám dắt hồn,
Thoát luân chuyển khỏi đeo khổ tử.
Cuộc y thực muốn chi đủ thứ,
Không nhọc nhằn lo việc sanh nhai.
Trí yên nhàn nhìn cảnh Phật Đài,
Khỏi quả khổ mưu cầu bất đắc.
Cả hải chúng thảy đều vững chắc,
Toàn dân lành đâu có đắn đo.
Dứt ái ân quyến thuộc chuyện trò,
Thoát sống khổ thương yêu, ly biệt.
Chữ hòa thuận kể sao cho siết,
Tâm đồng nhau thượng thiện vui vầy.
Cảnh như như chẳng có đổi thay,
Không màng biết phân chia nhơn ngã.
Sẵn vị ngôi rành phân thượng hạ,
Khỏi khổ câu oán ghét gặp nhau.
Thân tâm thường trụ hết rạt rào,
Chất thô trược tiêu tan mất cả.
Cõi Tịnh độ lắm điều thanh nhã,
Khổ, buồn, rầu, lo, sợ chẳng còn.
Chốn Ta bà tim lụn dầu mòn,
Thân tứ đại của người cũng thế.
Mau thức tỉnh tu thân kẻo trể,
Đến tội rồi mới hối muộn màng.
Chi cho bằng ta sớm lo toan,
Gìn giới luật nghe kinh trọng Phật.
Đến lâm chung quả lành đâu mất,
Cõi Tây Phương chư Phật đợi chờ.
Việc tu thân thiện chí hẫng hờ,
Chừng họa đến e cho khó tránh.
Môn Tịnh độ là phương cứu cánh,
Rán phụng hành kẻo phụ Phật xưa.
Lòng từ bi chẳng quản nắng mưa,
Xông thuyền giác rước đưa sanh chúng.
Trong một nước nhân tài hữu dụng,
Kẻ tu hành đa phước thì nên.
Quyết trau thân tánh hạnh cho bền,
Niềm ơn nghĩa toan đền dứt nợ.
Ao sen báu Tây phương đua nở,
Chờ chúng sanh niệm Phật chí tâm.
Rán tu cho quỉ khiếp thần khâm,
Được tâm phát Bồ Đề vững chắc.
Giữ đừng cho Ma Vương dẫn dắt,
Thường nhớ câu Đại Lực Đại Hùng.
Thắng Thất Tình giữ vẹn Đạo Trung,
Trừ Lục Dục chớ cho ô nhiễm.
Thập Tam Ma diệt bằng trí kiếm,
Rứt xong rồi vô sự thảnh thơi.
Biển hồng trần lao lý diệu vơi,
Xô đẩy mãi trong vòng Ngũ Trược.
Thân hôi tanh muỗi ruồi đón rước,
Thêm nhọt u, ghẻ lác,phong cùi.
Đâu lúc nào tòan vẹn yên vui,
Là Kiếp Trược Ta xin kể trước.
Dòm việc quấy ngắm điều bạo ngược,
Mắt trông vào những chỗ đê hèn.
Nào được xem cảnh báu đài sen,
Nghĩa Kiến Trược giải ra như vậy.
Trí vẩn vơ tưởng đó nhớ đây,
Thiết mưu kế toan bề thắng thối.
Ghi thù óan chưởng điều đáp đối,
Nên ma Phiền Não Trược đắm say.
Chuyển luân trong nhân vật các loài,
Căn mờ ám làm điều dại dột.
Chúng Sanh Trược, Ta đà kể nốt,
Còn thứ năm là Mạng Trược Trung.
Số giàu sang, họa phước, bần cùng,
Giàu hoa nguyệt thung dung cẩu thả.
Ưa đẹp mắt mến điều mới lạ,
Sang oai quyền, hối lộ gần xa.
Nghèo a dua, bợ đỡ nịnh tà,
Khó trộm cướp cũng là nhơ xấu.
Nguyện cùng Phật dứt duyên trần cấu
Phải trừ thêm thập ác huyễn thân…”


TRÍ cảm ơn các bạn đã đọc.
Chào!


nguyenviettri
Bài viết: 178
Ngày: 22/10/11 17:11
Giới tính: Nam

Re: vài lời gửi bạn "khách 01"

Bài viết chưa xem gửi bởi nguyenviettri »

cảm ơn bạn "khách 01", mình có đi vào địa ngục cũng thấy vui vui mà! hi hi...bạn có muốn tiễn mình không!?
mình không có buồn bạn đâu! cảm ơn bạn khuyên bảo mình thật lòng và cũng thật thẳng thắng.
mình đi nha, làm việc nhà nha, trưa hay tối mình mới rảnh.
chào bạn!


Khách

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách »

nguyenviettri đã nói:
"'......
Bạn "khách" có cảm nhận gì, một giáo chủ một tôn giáo kia (PG Hòa Hảo) sạo lại lúc nào cũng tán thán ca ngợi ĐỨC PHẬT, còn bảo tín đồ mình nên tu theo ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI, thật là điều kỳ lạ xưa nay hiếm thấy! tại sao ĐỨC THẦY không bảo tín đồ mình tu theo ông ta! Tôi không là tín đồ của ĐỨC THẦY nhưng băn khoăn và thắc mắc mãi! ...."
-----------------------------

Sao mà điều kỳ lạ xưa nay hiếm thấy!, bạn nguyenviettri ko thấy nhiều ngoại đạo cũng thờ Phật Thích Ca đó, nhiều lắm.
Theo tổng quan của tôi thì đạo Phật như cây đại bồ đề, xung quanh cây bồ đề ấy có những cây bé bé như cóc, ổi mọc lên nhờ nương theo sự che chở của cây bồ đề ấy. Những cây nhỏ kia cũng có ích, không phải vô ích.

Tôi theo đạo Phật thì như kẻ nương tựa cây to, bạn bạn nguyenviettri đem cái bóng nhỏ của cây cóc ổi bảo tôi qua đó thì thật là trái lí. Với bạn thơ đó là hay, nhưng với tôi nghe như ăn phải món không ưa. Lâu lâu có mấy ông bà bán vé số mở máy ngâm thơ Hòa Hảo, tôi nghe chẳng vô tẹo nào, chắc là vô duyên.

Bây giờ bàn tới 2 câu thơ " Cả ngàn năm nhân tâm xao xuyến
sao tu hoài chẳng thấy ai thành" ,

Ngàn năm, nghe oách xa lách nhé. Đạo Hòa Hảo chỉ mới được vài chục năm thôi, còn ông này nói ngàn năm hẳn là đang nói tới đạo Phật, các chùa chiềng, các sư thầy tu theo đạo Phật.

theo ý thơ thì một ngàn năm tu mà không có ai thành thì đạo Phật đã quá tàn tệ rồi. Trong mắt ông thơ sĩ này, à thi sĩ này, thì chỉ có ông ta và ông giáo chủ Hòa hảo là thành đạo trong ngàn năm này, nên ông viết "đường giải thoát". Chỉ có đạo Hòa hảo mới giải thoát, mới tu thành đạo.

Cho nên người tu đạo Hòa Hảo khinh miệt chùa chiền, khi dễ Tăng ni, mặc áo cũng khác Phật tử. Và như một người điển hình là bạn nguyenviettri. Bạn thấy diễn đàn này ko ai tu thành, ko ai kiến tánh nên bạn nguyenviettri vào diễn đàn Phật giáo, bạn la rất to, lặp đi lặp lại," Tôi bị kiến cắn" và ngâm lại 2 câu thơ trên:

" Cả ngàn năm nhân tâm xao xuyến,
sao tu hoài chẳng thấy ai thành".

Vài dòng vui vui, mong bạn nguyenviettri đã kiến tánh, từ bi quảng đại, thần thông cái thế, không bị phiền não. Dứt lời, xin cảm ơn toàn thể các bạn trong diễn đàn gần xa đã đọc đến đây!
xin trân trọng kính chào!
---
Con phước mỏng nghiệp dày, trí tuệ kém cỏi, nếu có nói điều gì sai lầm mong các thiện tri thức chỉ bảo cho con.
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.


sotam26
Bài viết: 631
Ngày: 30/01/09 02:14
Giới tính: Nam
Đến từ: NVM
Được cảm ơn: 3 time

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi sotam26 »

Khách đã viết:Chào bạn Khách 01,
Bàn về đạo khác thì phát sinh nhiều thứ, nhất là cãi nhau về đạo, về người. Cái tốt thì ít cái hại thì nhiều, xích mích lắm. Đây là tầm nhìn của ban quản trị diễn đàn thôi. Mấy ông mod ngó lơ thì anh em ta tiếp phần này đi.

Bạn Khách 01 nghĩ sao về câu thơ này của đạo Hòa Hảo :

nguyenviettri đã viết:"

" Cả ngàn năm nhân tâm xao xuyến
sao tu hoài chẳng thấy ai thành" , ai đó đã nói hai câu này, quả thật câu này làm tôi chạnh lòng, không chỉ riêng tôi mà tất cả chúng ta đây phải ngồi lại, nhìn lại và tự hỏi với lòng rằng: tại sao vậy?...."(nguyenviettri)
--------------------------------
Kính h/h Khách!
"Cả ngàn năm nhân tâm xao xuyến
sao tu hoài chẳng thấy ai thành"
Thưa rằng : câu này hoàn toàn sai !
vì sao:
1- Người Phật tử ai ai cũng biết chúng sanh trôi trong sanh tử qua 6 đường ; 3 đường lành và 3 đường ác !
*3 đường lành : Người , A tu La, Trời .
*3 đường ác : Địa ngục, Ngạ quỉ ( quỉ đói), súc sanh.
Trong Kinh Phật đã chỉ rõ:
Chúng sanh nào giữ gìn được 5 giới : Không Sát, Không Đạo, Không Tà dâm, Không Vọng, Không Tửu , thì Hoàn toàn thoát khỏi ba đường ác cũng có nghĩa là THÀNH TỰU 3 nẻo lành : Vậy câu nói: Tu Hoài sao chẳng thấy ai thành là " Sai".
Trong kinh Phật cũng chỉ rõ:
Chúng sanh nào thành tựu được : Tứ Vô Lượng Tâm : Từ, Bi, Hỷ, Xả. tức khắc Sanh Thiên. ( cõi trời).http://www.diendan.daitangkinhvietnam.o ... =6&t=11690: vậy câu:Tu Hoài sao chẳng thấy ai thành là " Sai".
2- chư Thánh A La Hán nhiều như sao trên trời ! sao lại nói không ai thành!
- chư Tổ từ sơ Tổ Đạt Ma đến Lục Tổ Huệ Năng rồi Thanh Nguyên, Quốc sư, Hoài Nhượng ......sao lại nói Không ai Thành!
-Tam Tổ Trúc Lâm Yên Tử của Việt Nam.. sao lại nói không ai thành!
Rồi những Nước có truyền thống Phật Giáo thường sống trong Hòa Bình KHÔNG tàn sát người : "ngoài đạo" .. sao lại nói không ai thành!..
................
Xin thưa: ông Thanh sĩ nghe nói nhờ Niệm Phật A Di Đà lúc ở với mẹ dưới ghe tại vùng sông nước Cửu Long mà được sáng lòng ! Sáng lòng có thể là hiểu được một Phần của Đạo Phật, do vậy ông thường làm thơ khuyên người làm lành lánh dữ ! Nhưng Ông Vẫn là Phàm Phu nên cũng không thể hiểu hết cơ bản của Giáo Lý Phật Đà!.
Đó là nghĩ ý kiện mọn xin trình cùng Đại chúng .
Kính chúc cả nhà Thân tâm thường lạc.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
( Khi Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hình thành Từ 13 bộ phái Phật Giáo đang " Hóa Đạo" tại Việt Nam _ thì Không có Phật Giáo Hòa Hảo!( lý do thì chúng ta tự tìm hiểu ở thư viện) do vậy Nguyên trí là "người có chữ"thì phải hiểu : Phàm làm việc gì thì : Sự, Lý phải viên dung thì mới có kết quả! ( lời chân tình).


Khách

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách »

Để chốt lại câu chuyện với bạn nguyenviettri, "khách" tôi trước hết rất trân trọng sự táo bạo, gan dạ của bạn nguyenviettri khi tuyên bố đã kiến tánh, nhưng qua câu chuyện với bạn tôi thấy bạn chỉ kiến cắn thôi. Vì sao ?, vì bạn không phân biệt được chơn ngụy, không có chánh kiến, không có chánh tư duy, nghe người ta nói sao thì tin vậy mà không biết suy xét thì không thể nào đắc pháp. Bạn này chỉ tỏ ra nguy hiểm.

Tôi nói đây không phải để mắng chửi, dìm hàng, ganh tỵ mà để cho bạn biết bạn đi sai đường, lạc nẻo. Người ta nói: ngu mà cộng với nhiệt tình thành ra phá hoại. Ngu tui cũng xin tặng bạn bài kinh của Phật dạy:

“Người ngu nghĩ mình ngu,
Nhờ vậy thành có trí.
Người ngu tưởng có trí,
Thật xứng gọi chí ngu.”

Dù sao bạn cũng biết diễn đàn này để được bắt bệnh đúng, nếu để bệnh ủ lâu ngày không gặp thiện tri thức chỉ bảo thì nguy hại lắm, ảo tưởng nổi lên tưởng dẫn dắt làm chuyện nông nổi, nguy hại võ lâm.
Mong bạn nguyenviettri nghe lời và chóng chữa hết bệnh.


Khách

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách »

Xin sám hối,
Khách xin sám hối với bạn nguyenviettri, bài viết phía trên tôi đã dùng lời lẽ nặng nề với bạn, xin bạn tha thứ lỗi lầm này.


nguyenviettri
Bài viết: 178
Ngày: 22/10/11 17:11
Giới tính: Nam

Re: vài lời gửi bạn nguyenviettri

Bài viết chưa xem gửi bởi nguyenviettri »

chào các bạn.
chào "khách" .

Dạ! mình không buồn giận gì bạn "KHÁCH"hết, một kẻ ở ngoài cái Đạo như mình, một kẻ mắt nhậm như mình mà được bạn tiếp chuyện, được bạn tâm tình, được bạn chỉ bảo là vô cùng quí rồi. TRÍ rất thích tính thẳng thắng của bạn.


nguyenviettri
Bài viết: 178
Ngày: 22/10/11 17:11
Giới tính: Nam

Re: vài lời thỉnh cầu

Bài viết chưa xem gửi bởi nguyenviettri »

Dạ! tôi là TRÍ kính xin ban quản trị đưa các bài viết ở tiêu đề này vào mục thủ thỉ tâm tình hoặc vườn tao ngộ. Để ở nơi đây thật không hay ho cho lắm. Nơi đây dùng vào mục đính khác có lẽ sẽ tốt hơn vậy.
Dạ! rất mong được sự chấp thuận của quí vị.
kính!


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.25 khách