ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Kính mời các bạn tham gia ghi lại kinh nghiệm tu tập và những gì mắt thấy tai nghe về sự cảm ứng nhờ hành trì giáo lý Phật.
Hình đại diện của người dùng
hoctro
Bài viết: 48
Ngày: 27/08/07 15:54
Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: Đợi suy nghĩ đã.

ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi hoctro »

Xem chi tiết tại đây: http://daitangkinhvietnam.org/content/view/633/63/
Cái này học trò bó tay luôn đọc xong chỉ còn nước le lưỡi thôi :shock: Nhưng mà xin tùy hy 2 tay và 2 chân luôn.

ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG
Thật Hiền đại sư
Thiền Sư Chín Ngón phỏng dịch PL 2446


I. Lời giới thiệu của người dịch

Việc đốt tay, chân và thân cúng dường Phật, xuất phát từ kinh điển Phật giáo như Kinh Pháp Hoa và đặc biệt là trong Kinh Hiền Ngu kể lại tiền thân đức Phật vì cầu nghe một câu Kinh, một bài kệ mà Ngài đã nhiều phen đốt thân cúng dường, có khi chẻ xương làm bút, lấy máu làm mực, lột da làm giấy để chép một câu Kinh, một bài kệ. Nhờ sự quên thân vì đạo mà Ngài đã vượt qua chín mươi mốt đại kiếp thành Phật trước ngài Di lặc, mặc dù hai người cùng phát tâm một lần. Hình ảnh quên thân cầu pháp của Ngài mãi mãi sẽ là tấm gương sáng cho hàng hậu học chúng ta.

Trong chiều hướng đó, Phật giáo Việt Nam mặc nhiên thừa nhận nó như là sự hy sinh cao thượng nhất cho sự hiến thân vì đạo. Lẽ đương nhiên nó không phải là sản phẩm của Phật giáo Trung Hoa như nhiều người đã lầm tưởng. Bằng chứng là trong suốt quá trình truyền giáo và qua mấy cuộc pháp nạn của Phật giáo Trung Hoa, chúng ta không tìm thấy được một Tăng sĩ cũng như Phật tử nào tự thiêu để phản đối chính sách tiêu diệt Phật giáo. Ngược lại trong lịch sử Phật giáo Việt Nam đã xem hành động “vì pháp thiêu thân” như là chuyện đương nhiên. Đàm Hoằng là người đầu tiên mà chúng ta hiện nay biết được qua sử sách còn sót lại. Rồi vào thời nhà Trần, chúng ta có Minh Tâm và Bảo Tính sau khi tụng và giảng Kinh Pháp Hoa xong cảm ân Phật nhiều kiếp vì chúng sanh hy sinh vô số thân hình đầu mắt cùng những thân phần khác của cơ thể, nên đã nhập “hoả quang tam-muội” thiêu thân cúng dường. Tiếp đó là ngài Trí Thông đã đốt cánh tay cúng dường Phật nhân ngày Điều Ngự Nhân Tông làm lễ thế phát xuất gia, mà vẽ mặt vẫn thản nhiên nhưng không có gì xảy ra vậy. Điều Ngự Nhân Tông nghe tin đến thăm ngài, Trí Thông nói: “bần Tăng đốt đèn cúng Phật mà thôi, đốt xong về viện ngủ say, đến khi thức dậy thấy chổ phỏng đã lành.” Sau khi Điều Ngự Nhân Tông thị tịch, Trí Thông vào núi Yên Tử phụng trì Xá lợi đến đời vua Minh Tông tự thiêu… Rồi vào những năm của đầu thập niên sáu mươi để phản đối sự đàn áp Phật giáo, ngọn lửa của Bồ tát Thích Quảng Đức đã bùng lên đốt tan sự vô minh và đem lại cho Phật giáo Việt Nam một sức sống mới.

Đặc biệt gần đây tại hải ngoại chợt phát rộ phong trào đốt liều và đốt ngón tay cúng dường, chẳng biết sự việt phát xuất từ đâu? Tuy nhiên, có một số kiến giải sai lầm về vấn đề này.

Việc “vì pháp thiêu thân” lẽ dĩ nhiên là đáng trọng đáng kính tuy nhiên, chúng ta không thể hễ một chút là thiêu, hễ một chút là đốt làm vậy e rằng sẽ đem đến một cái nhìn không đúng đắn về Phật giáo. Lẽ dĩ nhiên việc “vì pháp thiêu thân” không phải là việc mà ai muốn thì làm được, mà ít ra người tự nguyện đốt thân cần phải có một định lực tối thiểu nhất là có thể ngồi yên trong ngọn lửa hồng mà không cảm thấy nóng! Nếu “vì pháp thiêu thân” để giải trừ pháp nạn thì khi đốt phải có sự đồng ý của giáo hội và phải có chiến thuật cũng như chiến lượt để gây tiếng vang đem lại một kết quả như ý, xứng đáng với sự hy sinh. Bằng ngược lại hành động ấy e rằng chỉ dẫn đến việc ma, hại nhiều hơn lợi. Chưa nói đến việc không có sự đồng ý của giáo hội mà lại nhân danh giáo hội để tự thiêu làm vậy thì cũng như lấy dây thòng lọng mà tròng vào cổ giáo hội khiến giáo hội bị hàm oan.

Riêng về việc đốt liều và đốt ngón tay cúng dường thì phải do lòng tự nguyện hoặc vì phát đại nguyện, hoặc vì muốn cúng dường Phật. Đối với việc này không nên cưỡng ép, việc làm này dù ít dù nhiều nó cũng sẽ đem đến một vài phản ứng trực tiếp đến tâm lý người đốt. Có lần chúng tôi gặp một thầy đốt ba liều trên đầu, trong lúc đàm luận, chúng tôi hỏi thầy về động cơ thúc đẩy thầy đốt ba liều ấy. Thầy nói: “Thật ra tôi có muốn đốt đâu! Nhân lúc thọ giới Tỳ kheo, thấy ai cũng đốt hết ngay cả mấy cô sa di nhỏ cũng đốt nữa, mình là nam nhi đại trượng phu hổng lẽ không đốt thì mắc cở quá nên phải đốt, chứ tôi nào có muốn”. Im lặng và lừng khừng một chút rồi thầy nói tiếp: “Trong giới đàn ấy, tôi cũng có một người sư đệ tuy lớn tuổi nhưng vô tu muộn cũng thọ giới Tỳ kheo. Tội Thầy ấy lắm khi thấy ai cũng đốt nên Thầy cũng đành phải đốt theo, nhưng đến khi đốt, tôi nhìn thấy mặt thầy ấy xanh như tàu lá chuối vì sợ, trông thật là tội. Còn phần tôi thì đỡ hơn đôi chút không đến nổi sợ quá nhưng đến khi tôi nghe tiếng quẹt gas kêu sì sì trên đầu là tôi tụng Lăng Nghiêm lớn tiếng, đến khi thỏi hương cháy xuống tới da đầu bắt đầu cảm thấy nóng rát là tôi tụng thiếu đường muốn bể Chùa…”

Qua đó chúng ta thấy, đúng ra việc đốt liều trong lúc thọ giới như vậy, sẽ là lúc mà hành giả phát nguyện đem một phần thân thể tôn quý nhất trên đảnh đầu, cúng dường tam bảo nguyện trọn đời vị pháp quên mình và phát tâm đại Bồ-đề là “thượng cầu Phật đạo, hạ hóa chúng sanh”, để mình có thể đời đời kiếp kiếp y theo hạt giống Bồ-đề mình gieo trồng hôm nay mà hành đạo. Nhưng ở đây người đốt đã không có được khái niệm đúng đắn về hành động cao thượng của mình. Mà người ấy đốt là vì mọi người ai cũng đốt và sợ mắc cở với mấy cô ni cho nên mình cũng phải đốt. Với việc làm như vậy chắc không mấy đem lại lợi ích cho bản thân bởi vì chính hành giả đã không an lạc và hoan hỷ trong hành động của mình. Có một điều đáng tiếc và đáng trách hơn, là không có sự khai thị của giới sư về ý nghĩa của việc đốt liều cho giới tử, hoặc có mà quá đơn điệu đến độ giới tử không hề có một nhận thức gì về hành động cao thượng của mình sắp làm và dường như nó chỉ là trách nhiệm của giới tử khi thọ giới.

Một lần khác chúng tôi gặp một Thầy đã đốt một ngón tay út, sau khi thưa chuyện và được Thầy cho biết: “Trước khi tôi đi hành hương có hứa với Thầy đồng hành, trong thời gian hành hương nếu Thấy ấy tu hạnh nguyện gì tôi cũng sẽ làm như vậy. Đến khi Thầy ấy đốt ngón tay thì tôi cũng phải đốt chứ đâu có phát nguyện gì!?” Mặc dù Thầy ấy nói không phát nguyện gì nhưng ở đây chúng ta xem như là thầy đã tu hạnh thứ năm của ngài Phổ Hiền tức là “hạnh tuỳ hỷ”. Tuy nhiên, Thầy lại không ý thức được mình đang tu “hạnh tuỳ hỷ” (một trong mười đại nguyện của ngài Phổ Hiền). Thiết nghĩ, nếu lúc đó Thầy ấy biết phát tâm rộng lớn, ít nhất là vì đạo pháp, vì dân tộc hay lớn hơn nữa là “trên cầu thành Phật dưới nguyện hoá độ chúng sanh” thì chúng tôi tin rằng đời tu của Thầy ấy sẽ tiến theo một lộ trình khác và đặc biệt hơn nhiều!

Sau đó chúng tôi có gặp một vài thầy mà trong hai bàn tay đã đốt đến ba hay bốn ngón nhưng chúng tôi không có dịp thưa chuyện và không biết động cơ nào đã thúc đẩy quý thầy làm việc này ? Hy vọng rằng động cơ thúc đẩy không phải vì danh vì lợi!

Riêng bản thân chúng tôi, khi ban sơ xuất gia, trong mấy huynh đệ cùng một lớp thì mọi người ai cũng bảo rằng tôi “tu không được”. Thế có chán không ? Mình đi tu mà bị người ta phán cho một câu kiểu đó, quả thật là đau lòng quá. Qua một năm hành điệu, được học Kinh điển và đặc biệt được đọc tiểu sử của Bồ tát Quảng Đức với trái tim bất diệt, chúng tôi tò mò thắc mắc không biết với cái nóng khủng khiếp ấy làm sao một con người bằng da bằng thịt lại có thể ngồi yên bất động? Từ tò mò đi đến tìm hiểu, rồi một ngày nọ chúng tôi cũng phát tâm đốt ngón tay út cúng dường chư Phật và phát đại nguyện. Chúng tôi đốt trong sự ý thức cao độ và trân trọng thành kính cúng dường chư Phật đồng thời cũng để phát tâm Bồ đề. Từ đó đời tu của chúng tôi rẽ sang một hướng khác đặc biệt hơn. Kể từ ngày ấy, mỗi lần thối chí trên bước đường tu tập hay gặp những chướng ngại không thể vượt qua được chúng tôi nhớ lại lúc mình phát nguyện đốt tay cúng dường, tự nhiên trong sâu thẳm tâm thức chúng tôi dường như có một sức sống khác và khơi dậy luồng nhiệt huyết trong tim. Khiến cho chúng tôi vững bước tiến trên con đường đạo.

Đến đây chúng tôi xin chia xẻ kinh nghiệm của chính mình cùng với những vị Phật tương lai. Ở đây chúng tôi chỉ muốn chia xẻ chút ít kinh nghiệm mà chính mình đã trải qua chứ tuyệt nhiên không có một hậu ý nào cả, nếu có đem lại sự ngộ nhận nào thì đó là ngoài sự dụng tâm của chúng tôi.

Thật sự khi chúng tôi phát tâm đốt ngón tay cúng dường thì đã không được ai hướng dẫn, hay nói cách khác là chúng tôi đã tự ý làm mà không xin phép ai kể cả sư phụ. Vì tự ý làm nên chúng tôi đã dấu cả sư phụ lẫn huynh đệ và đã đốt trong đêm (khi mọi người yên giấc).

Để chuẩn bị cho sự cúng dường này, trước tiên chúng tôi viết xuống những lời phát nguyện của mình từ nhiều ngày trước đồng thời học thuộc tất cả những lời nguyện và nhiều lần đến trước Phật đài phát nguyện bồ đề cho được thuần thục.

Vào một đêm trăng tròn nọ, sau khi tụng giới bồ-tát xong, chúng tôi ngồi tọa thiền trong phòng, đợi mọi người yên giấc. Đầu tiên, chúng tôi lấy bông gòn quấn quanh ngón tay út khoảng một lóng tay rưỡi, sau đó đắp y áo đến trước tượng Phật lộ thiên đốt hương đảnh lễ quỳ xuống phát nguyện (trước là cúng dường Phật, kế đó là phát những nguyện mà nội dung chính là “trên cầu Phật đạo dưới hoá độ chúng sanh”, cuối cùng hồi hướng công đức cho Phật giáo Việt Nam sớm được thống nhất thành một khối và sớm có một đại tạng Kinh bằng tiếng Việt). Sau đó chúng tôi ngồi bán già trong trạng thái thường ngày vẫn ngồi niệm Phật. Kế đến là nhúng ngón tay út đã quấn bông gòn sẳn vào xăng và đẩy chai xăng cách ra thật xa, để tránh khỏi bị bén lửa. Tay cầm quẹt gas chuẩn bị bật lửa, bất chợt trong tâm có một sự thối thất vì nghĩ rằng đốt như vầy e nóng chết, eo ôi nóng! Chịu làm sao cho thấu?

Thế là sau một hồi dằn co dữ dội mà lẽ dĩ nhiên là ngã chấp phải thắng. Buồn bã ngồi yên, lắng động tâm tư nghĩ đến hình ảnh vĩ đại của ngài Quảng Đức với ngọn lửa thiêu đốt thân mà ngài vẫn an nhiên bất động. Sau một lúc quán tưởng thì tinh thần phấn chấn trở lại, vậy là chúng tôi bắt đầu tụng chú Lăng Nghiêm, sau một lúc trì tụng và chúng tôi bật quẹt và ngọn lửa bùng lên như một ngọn đuốc nhỏ. Ôi chao ơi, nóng! Nóng thấu xương! Khi ấy miệng tuy là tụng chú nhưng toàn tâm lực và mắt chỉ chú ý đến cái nóng mà thôi! Càng chú ý đến nó bao nhiêu thì càng cảm thấy nóng khủng khiếp bấy nhiêu! Lúc bấy giờ tụng chưa hết đệ nhất của chú Lăng Nghiêm chúng tôi đổi sang chú đại bi và lẽ dĩ nhiên vẫn nóng, chẳng bớt chút nào biết thế này thì không ổn rồi. Cũng may là lúc ấy chúng tôi chưa đứng dậy chạy lòng vòng quanh chùa vì nóng, nếu không thì xấu hổ quá, còn mặt mũi nào mà nhìn thiên hạ. Lúc bấy giờ chúng tôi cố gắng tập trung toàn tâm lực vào bài chú cho đến lúc quên cả thân và tâm. Đến khi ý thức hoạt động trở lại thì thấy lửa đã tắt lúc nào và thấy mình đang niệm Phật chứ không phải là tụng chú, và thời gian trãi qua đã là khoảng 45 phút.

Từ đó rút ra được một kinh nghiệm quý báu là lúc ban đầu chúng tôi nên niệm Phật hơn là trì chú Lăng Nghiêm hay Đại bi. Bởi vì niệm Phật là công phu tu tập hằng ngày của chúng tôi cho nên trong hoàn cảnh cần nhiếp tâm thì tốt nhất là sử dụng công phu mà hằng ngày mình thường tu tập thì dễ định tâm hơn.

Sau đó chúng tôi trở về phòng dùng khăn khô lau chùi (không nên dùng nước để rửa vì làm vậy chỗ cháy sẽ bị bọng nước và rất dễ bị nhiểm trùng) tro bụi nơi ngón tay út thì phát giác ra ngón áp út và ngón giữa cũng bị phỏng khá nặng mà mình không biết phỏng từ bao giờ. Sau này nghiệm lại chúng tôi mới hiểu là do gió tạt khiến lửa cháy táp qua hai ngón ấy mà trong lúc tập trung tinh thần nên không biết. Đúng ra khi đốt nên ngồi nơi khuất gió để tránh bị lửa táp và đồng thời dùng dầu ăn, lửa cháy sẽ đầm hơn nghĩa là ít bị phực hơn. Nếu có dầu trầm lại cũng rất tốt, nhưng dầu trầm lửa cháy mạnh hơn, có thể nói mạnh như xăng. (chúng tôi không biết dầu trầm mà mà chúng tôi thử nghiệm là dầu thật hay dầu giả, tuy nhiên người bán nói đó là dầu trầm thật và chúng tôi mua với giá rất đắc. Nên chúng tôi tin đó là dầu trầm thật.)

Sau khi lau tro bụi xong, bấy giờ chúng tôi thấy ngón tay út, hắn “vàng rộn” và bóng lưỡng vì quanh nó dường như có một lớp mở bao bọc trông thật “hấp dẫn”. Với ý nghĩ ngộ nghĩnh ấy, chúng tôi leo lên giường làm một giấc bình yên đến sáng.

Sáng hôm sau, không biết xử lý thế nào với ngón tay ấy nên cứ để mặc kệ nó, cứ y như rằng tự nhiên nó sẽ lành vậy. Đồng thời lúc trước đó chúng tôi đã đọc truyện của ngài Hư Vân thấy rằng sau khi đốt ngón tay ngài chẳng làm gì cả, mà ngón tay “tự nhiên” lành, thế là tôi cũng quyết định để cho nó “tự nhiên” lành. Dạ không đâu thưa các hành giả! Nó không tự nhiên lành! Như chúng ta đã nghĩ! Trên đời này không có gì tự nhiên cả, vạn vật đều có nhân duyên. Mình phải có một hành động cụ thể nào đó để nó “phải tự lành” mới được.

Như vậy, là chúng tôi đã để cho nó tự nhiên đến gần hai tháng sau thì nó teo lại như một cành cây chết khô trên cây vậy, thật ngạc nhiên trong khi đó phần dưới của ngón tay út không bị đốt vẫn “sống và tươi tốt” bình thường. Hiển nhiên tôi chẳng ai biết gì về tình trạng ngón tay thứ mười của tôi như thế nào cả.

Sau hơn hai tháng sống với những phân vân vì không biết phải giải quyết “hắn” như thế nào? Hiển nhiên chúng tôi không hề sợ hãi vì mất ngón tay này. Chẳng sao cả vì “ngón tay là ngón tay, mà tôi vẫn là tôi, hai đứa mình tuy một mà hai và tuy hai mà vẫn là một!” và mình còn đến chín ngón cơ mà, chẳng can hệ gì, có gì mà sợ? Bởi vì, trước khi đốt ngón tay cúng dường và phát nguyện chúng tôi đã quyết định làm “Cửu Chỉ thiền sư” rồi. Có đôi khi chúng tôi đã định lấy dao tự làm bác sĩ giải phẩu để tháo khớp xương ấy bỏ đi nhưng lại không biết giải quyết làm sao khi vết thương đã hở miệng nên đành thôi. Có khi khác còn táo bạo hơn, chúng tôi có ý định lấy dao chặt phức nó đi là xong chuyện. Cuối cùng chúng tôi đã thông minh hơn khi quyết định đi bệnh viện để nhờ bác sĩ tháo khớp xương giúp.

Khi đến bệnh viện, bác sĩ vô cùng ngạc nhiên vì không hiểu vì sao với thời gian lâu như vậy mà khớp xương bên dưới không bị thối hư trong khi phần trên thì khô rang và teo lại y như que củi khô vậy. Từ đó chúng tôi lại rút ra thêm một kinh nghiệm đáng giá nữa là sau khi đốt ngón tay xong là phải đi gở khớp xương liền, càng sớm càng tốt (thời gian trễ nhất là trong vòng một tuần lễ) bằng không nó có thể dẫn đến việc bị thúi xương hoặc bị nhiễm trùng đưa đến tình trạng mất một bàn tay. Có lẽ có đọc giả sẽ cho rằng thì mất cánh tay cũng đâu đã sao nà? Vì mình cúng dường mà! Vâng đúng vậy! Nếu đốt một cánh tay cúng dường rồi tháo cánh tay ấy bỏ đi thì là chuyện nhỏ, không có gì đáng tiếc cả! Mà ngược lại phải nên mừng mới đúng! Vì mình đã đem thân giả huyễn hữu lậu này gieo trồng hạt giống chơn thường vô lậu! Nhưng ở đây chỉ đốt một ngón tay mà lại phải tháo bỏ đi một cánh tay thì lại là vấn đề khác và vì vượt qua sự ước lượng ban đầu của hành giả do đó khó tránh khỏi một cú shock mạnh đến tâm lý chưa nói đến việc thối thất tâm niệm.

Cuối cùng có một việc quan trọng là trước khi đốt ngón tay để cúng dường và phát đại nguyện, hành giả hãy chuẩn bị cho mình một sự chịu đựng cang cường, hay nói cách khác là nhẫn nhục ba la mật (không phải là nhẫn nhục chịu nóng đâu cái này nhỏ thôi vì chỉ có 45 phút chẳng thấm vào đâu so với những sự kiện xảy ra sau đó! Còn khó kham nhẫn hơn gấp trăm ngàn lần! Chúng tôi không dám nói ngoan đâu, chỉ xin chia sẽ kinh nghiệm của mình). Nhẫn nhục hay chịu đựng cái gì thì chúng tôi quả thật không biết vì mỗi người có nghiệp và căn cơ khác nhau, nhưng chúng tôi biết chắc chắn là đời sống tu tập của hành giả sẽ có một chuyển hướng mới (thuận và nghịch cảnh lẫn lộn). Chuyển hướng đó có người gọi là bị đổ nghiệp, hoặc là nghiệp dồn, hoặc bị nghiệp khảo v.v… Dù tên gọi như thế nào đi nữa thì chỉ là danh từ và thuận hay nghịch cũng chỉ là sự kiện, điều quan trọng hơn cả là chúng ta chỉ nên xem đó như là sự thử thách và là cơ hội để rèn luyện thân tâm thì chúng sẽ là duyên để chúng ta tiến đạo. Bằng ngược lại thì chúng sẽ là duyên thối đạo. (Khổ đến cùng cực cả thể xác lẫn tinh thần, có khi hành giả chỉ muốn cuốn gói về nhà ở với mẹ cho xong, nó khổ đến thế quý vị ạ).

Chúng tôi viết lại những dòng tư tưởng này với mục đích duy nhất là chia xẻ kinh nghiệm của chúng tôi cùng với những người đi sau. Chứ không có ý gì khác. Văn từ thô sơ mong rằng chư vị đọc giả đạt ý quên lời.

Tiếp theo là chúng tôi xin dịch một bài luận văn ngắn của Ngài Thật Hiền Đại sư liên quan đến việc đốt liều và ngón tay giúp các độc giả có một khái niệm đúng đắn về việc làm này.


Ly tịch phương ngôn tịch diệt. Khứ sinh hậu thuyết vô sinh. Nam nhi tự hữu xung thiên chí. Hưu hướng Như Lai hành xứ hành.
Ngô Tất Tố dịch:
Thoát kiếp rồi bàn câu tịch diệt. Không sinh hãy nói chuyện siêu sinh. Tài trai có chí xông trời thẳm. Giẫm vết Như Lai luống nhọc mình.
Thiền sư Quảng Nghiêm (1121 - 1191) huyện Ðan Phượng, tỉnh Hà Tây, Việt Nam.
phuoctuong

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi phuoctuong »

thành thật bái phục những vị đã đốt ngón tay cúng dường, quả là can trường, quả là phi thường, phuoctuong đã gặp những vị này!


zelda
Bài viết: 682
Ngày: 22/08/07 09:21
Giới tính: Nam
Đến từ: HCM
Nghề nghiệp: Đi làm , đi học

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi zelda »

Xin lỗi khi nói với học trò rằng đây là một Kiến Chấp . Thật vô ích tự dưng đốt ngón tay hành xác mình như vậy , dọi là cúng dường Tam Bảo sao ? Xin thưa cái này giống là hành động vô minh nên có thể gọi là cùng dường cho Ma Vương .
Đức Phật đã dạy rõ cúng dường như lai là hành theo pháp của Như Lai . Đó là giữ giới , bố thí , và thiền Tứ Niệm Xứ .
Không biết những người ở trên đã giữ được giới chưa mà đã màu mè đốt ngón tay ? Vô ích quá .


Gieo suy nghĩ, gặt hành động
Gieo hành động, gặt thói quen
Gieo thói quen, gặt tính cách
Gieo tính cách, gặt số phận

Dick Lyles
Thích Huệ Viên
Điều Hành Viên
Bài viết: 160
Ngày: 17/07/07 08:12
Giới tính: Nam

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi Thích Huệ Viên »

Theo mình.thì phải xem động cơ đốt để cúng dường,và kết quả của việc đốt cúng đó thế nào đã .mới có thể nói có ích hay vô ích.
Ngày xưa BT Thích Quảng Đức tự đốt mình để cúng dường Tam Bảo là một tấm gương sáng đó chứ.
venquangduc1.jpg
venquangduc1.jpg (56.97 KiB) Đã xem 6058 lần


"Nhứt thiết hữu vi pháp.
Như mộng huyễn bào ảnh.
Như lộ diệc như điện,
ưng tác như thị quán."

http://daitangkinhvietnam.org
http://daitangkinhvietnam.org/tudien
http://daitangkinhvietnam.org/diendan
Hình đại diện của người dùng
thienminh
Bài viết: 68
Ngày: 16/06/07 20:31

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi thienminh »

zelda đã viết:Xin lỗi khi nói với học trò rằng đây là một Kiến Chấp . Thật vô ích tự dưng đốt ngón tay hành xác mình như vậy , dọi là cúng dường Tam Bảo sao ? Xin thưa cái này giống là hành động vô minh nên có thể gọi là cùng dường cho Ma Vương .
Đức Phật đã dạy rõ cúng dường như lai là hành theo pháp của Như Lai . Đó là giữ giới , bố thí , và thiền Tứ Niệm Xứ .
Không biết những người ở trên đã giữ được giới chưa mà đã màu mè đốt ngón tay ? Vô ích quá .
Câu đầu tiên nói với Zelda là thienminh nghi ngờ tư cách Phật tử của bạn! Rất tiếc phải nói như vậy.

Bạn có thể nói ai đó vô minh, ngu ngốc, phá giới, kiến chấp... hay gì gì cũng được. Nhưng người ta bảo cúng dường Phật bạn nói: "cúng dường Ma Vương" bạn có ý gì và nói ai là Ma Vương ? Câu nói này đủ ban nick của Zelda rồi. Hãy xem đây là lần cảnh cáo thứ nhất. Nếu còn vi phạm sẽ ban nick và IP của bạn. thienminh gặp nhiều người ngoại đạo rất giỏi giáo lý, họ nghiên cứu để phá hoại Phật pháp cũng vi tế và vô tình nhưng nguy hại giống ngôn ngữ của bạn.

Đây là diễn đàn Phật giáo, bạn có quyền phát biểu những gì suy nghĩ về giáo lý Phật, tuy nhiên bạn không có quyền nói những câu có tính cách chia rẽ Phật giáo bắc tông và nam tông, những lời nói làm người ta nghi ngờ giáo lý đại thừa là ngoại đạo, làm hoang mang người mới học đạo... Minh cứ ngỡ bạn quá khích truyền bá giáo lý nam tông thôi nhưng...

Trong lịch sử Phật giáo Việt Nam chưa có sự xung đột dẫn đến tàn phá tu viện... giữa tông phái này và tông phái khác, giữa nam tông và bắc tông, điều này người Phật tử Việt Nam có quyền tự hào! Không như lịch sử... của những nước khác!

Bạn có thể nói "đó là tư tưởng Phật giáo bắc tông không phải nguyên thủy" nhưng không được nói "đó không phải là Phật giáo" hay “đó có phải là Phật giáo không ?” những câu như vậy đối với giáo lý đại thừa, vì bạn không có đủ tư cách để phán xét! Những câu phán xét đó chỉ được nói ra trong các cuộc kiết tập kinh điển có đầy đủ các bậc cao tăng và học giả thẩm quyền của 2 tông nam bắc. Hoặc ít nhất là của giáo hội. Không phải ai cũng có thể nói được những lời đó và chổ nào cũng có thể nói.

Nếu vô tình chia rẽ tông phái PG tội đó đã nặng rồi, nhưng nói Phật giáo đại thừa là ngoại đạo, không phải là Phật giáo, có phải là Phật giáo không.... tội này còn nặng hơn, sẽ làm hoang mang người Phật tử. Lỗi này chúng tôi không thể không chịu trách nhiệm vì vậy:

Thienminh tạm thời giáng chức của bạn và đồng thời đưa bạn vào danh sách "thành viên bị theo dõi" cũng nói luôn nếu admin phỉ báng chánh pháp thì Minh cũng xử! Chẳng thà đừng có diễn đàn Phật pháp này, có mà "sư tử trùng thực sư tử nhục" không thể chấp nhận được!

Nếu việc làm này làm động chúng Thiền Minh xin đảnh lễ đại chúng cầu xin sám hối. Nhưng có những việc không thể không làm. Thiền Minh làm việc vì Phật pháp không vị tình thân sơ.

Nam Mô Cầu Sám Hồi Bồ Tát
kinhle kinhle kinhle


Không làm các điều ác, thường làm các điều lành, giữ thân ý trong sạch, đó là lời Phật dạy.
Nội quy sinh hoạt của diễn đàn: 1. Thân hòa cùng chung ở. 2. Khẩu hòa không tranh cãi. 3. Ý hòa cung hoan hỷ. 4. Giới hòa cùng tu tập. 5. Kiến hòa cùng giải bày. 6. Lợi hòa cùng chia sẻ. Mong mọi người sinh hoạt trong trong tinh thần lục hòa.
- Nhấn F12 để bật hay tắt chương trình gõ tiếng Việt của diễn đàn.
http://daitangkinhvietnam.org | http://tudien.daitangkinhvietnam.org | http://diendan.daitangkinhvietnam.org
Thích Huệ Viên
Điều Hành Viên
Bài viết: 160
Ngày: 17/07/07 08:12
Giới tính: Nam

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi Thích Huệ Viên »

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
Kính bạch Đại Chúng.
Kính bạch Sư Thiền Minh.
Trong việc Zelda vô tình hủy phạm Bắc truyền tư tưởng.-Con Thích Huệ Viên phải chịu trách nhiệm chính (Vì con đã ân cần mời Zelda tham gia diễn đàn).
*Dười sự linh ứng của Phật Giáo.Con phát nguyện,nếu việc làm này Zelda có phải nghiệp chướng,con xin lãnh hết... kinhle
*Kính mong Đại Chúng,và Sư Thiền Minh cho con đãnh lễ thay Zelda sám hối.
*Con cầu nguyện Zelda vẫn được Chư Thiên ủng hộ đầy đủ phước báu,địa vị,và uy tín
kinhle
kinhle
kinhle
Thích huệ Viên kính lễ.
(Nhân đay con cũng xin được trình bày lý do con xin cho Zelda:
*Vì Chư Tôn Đức cũng biết là Zelda theo tư tưởng Nam Truyền PG.
*Mà Nam truyền PG bảo là Đốt ngón tay như vậy là có tội...
3. Đại thừa và tiểu thừa khai, giá sai biệt

Trong luật bộ tiểu thừa bảo đốt ngón tay phạm tội “đột kiết la”.(Bởi vì tiểu thừa chỉ mong cầu tự lợi, cho nên y pháp mà bảo toàn thân.)
http://daitangkinhvietnam.org/content/view/633/63/
*Như vậy Zelda đã nói đúng luật của Nam Tông.
KÍNH MONG CHƯ TÔN ĐỨC TỪ BI XÉT LẠI CHO CHÚNG CON).


"Nhứt thiết hữu vi pháp.
Như mộng huyễn bào ảnh.
Như lộ diệc như điện,
ưng tác như thị quán."

http://daitangkinhvietnam.org
http://daitangkinhvietnam.org/tudien
http://daitangkinhvietnam.org/diendan
zelda
Bài viết: 682
Ngày: 22/08/07 09:21
Giới tính: Nam
Đến từ: HCM
Nghề nghiệp: Đi làm , đi học

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi zelda »

Thưa thầy Huệ Viên xin thầy kô nên xám hối dùm con vì thầy làm sao biết con có xám hối hay kô ?
Thật sự con kô hề xám hối qua bài viết trên . Và thật sự khi con viết bài viết ấy con cũng kô biết đến Giới Bổn , do vậy giới luật Đột Kiết La con cũng kô biết luôn .
Nguyên nhân con viết nên lời phê phán ấy hoàn toàn là do các pháp môn khác và do các pháp môn ấy lại có tính minh chứng cho nhau nên thành ra vô tình con nói trúng giới .
Về phần thầy nói xem tác ý người ấy như thế nào khi đốt ngón tay . Thì con cũng nhớ đến 1 vị Đ Đ đã thí con mắt của mình cúng dường Đức Phật . Và con cho rằng vị ấy thí cao thượng và theo chánh pháp . VỊ ấy đã cúng dường Đức Phật và bố thí thể nào? Trong một lần an cư kiết hạ vì vị ấy quá kính Đức Phật nhưng kô theo danh hay sắc mà theo sự tri ân Đức Phật và vị ấy phát nguyện rằng suốt 3 tháng an cư kiết hạ ta kô nằm, tức la ngăn oai nghi nằm . Mà nếu kô nằm thì đố ai đó ngủ được suốt 3 tháng mùa mưa . Vì lẽ đó vị Tỳ Kheo đã tinh tấn trụ vững cho đến 2 tháng và luc ấy con mắt của ngài đã sắp bị mù . Nhưng ngài nhất định kô nằm cho dù có 1 vị lương y muốn chữa cho ngài hết bệnh , nhưng vì phải nằm mới có thể chữa được( nhỏ mắt) nên ngài vẫn kô ưng thuận nhất định tinh tấn. Sau cùng ngài bị mù và vừa lúc bị mù ngài đắc quả Vị Alahan giải thoát .
NHư vậy thì chúng ta nhận thấy vị ấy chấp nhận bị mù để thí pháp và cúng dường Đức Phật . Việc bỏ con mắt ấy có mục đích đó là giải thoát và mục đích của giải thoát đó là cúng dường Chư Phật như vậy ta hiểu rằng bỏ cặp mắt là cúng dường chư Phật .
Đức Phật cũng đã dạy " cúng dường cho NHư Lai là hành Pháp của Như Lai "

Thầy Viên Quang thấy đó những người đốt ngón tay trên có tác ý cúng dường của như lai , nhưng lại mang cái tâm (Si) vào Như Lai bởi cái tâm si ấy vị ấy đã kô cúng dường Như Lai mà chính là cúng dường Ma Vương .
Nhận rõ đốt ngón tay xong có ích gì kô ? Hay chỉ có ích thể hiện cái tâm Si . Chúng ta thường nói ngoại đạo là sai . Là Chấp Thủ Giới là tà kiến , thấy họ tử vì đạo , giết người f, bắt cóc . Lại bu nhau lại phê phán , thưa thầy con thấy những hành động đó có tác ý cúng dường bậc đạo sư của họ " Thánh Ala, Đức Chúa .....v....v.."
Vậy tác ý của họ đúng sao ? Nhìn nhận theo khía cạnh nào đó cảu Vi Diệu Pháp ta có thể thấy những vị đốt ngón tay ấy đang chấp vào danh pháp , kô có trí tuệ rằng cúng dương như lai là hành pháp .
Như vậy dù mục đích nào cũng điều dẫn dắt họ đến quat bất thiện nghiệp đọa đày trong cảnh khổ . Vì hành động áy phát sinh do tham sân si . Con có nghe Sư Chánh MInh thuyết pháp có đoạn sư nói rằng " những người bị tham sân si che phủ sẽ có những hành động như người bị thần kinh , nhưng họ lại kô nhận thấy và tự hào về việc ấy ". Hành động đốt ngón tay ví như là hành động của người bị tham sân si che phủ .
Con cũng xin nói luôn con nói những người đốt ngón tay đó là sai chứ con kô hề nói đến những bậc thánh nhân mà trong kinh Bắc Tông có dạy đâu. Vì lẽ những vị ấy hiện nay kô tồn tại nữa và nếu đụng chạm vào sẽ gây nên sự sân hận ở một số tín đồ Chấp Kiến.
Thầy Viên Quang đã kêu gọi con vào diễn đàn con tri ân thầy và con sẽ làm điều con làm và kô bị suy sụp chánh kiến . Hoa sen sống giữa đống bùn , kô vì để bùn chấp nhận hoa sen mà hoa sen phái chấp nhận dính bùn.


Chào thầy Thiên Minh .
Vì con là một PT nên nếu nói về đẳng cấp để nói cho thầy về giới luật thì có lẽ kô đủ tư cách . Nhưng nếu 1 vị Sư PGNT thọ Giới Bổn . Mà hỏi thầy thế này
Này tỳ Kheo Đức Phật dạy về Giới Định Tuệ . Vậy Tỳ Kheo đã hành được chẳng . Trong 227 giới mà Đức Phật giáo truyền Tỳ Kheo đã thọ lãnh phụng hành giới luật nào rồi chăng? là Tỳ kheo xin ngài đừng nói về " tôi thọ 5 giới " xin ngài it nhất cũng họ được 10 giới mà Chư Thiên hằng thọ được . Và it nhất kô được phê phán người nói đúng về 227 giới .
Ngài có biết rằng 227 giới này do Đức Phật ban hành chăng . Ngài có biết đến 7 sự thịnh suy của 1 vị Tỷ Kheo chẳng " này chư tỳ kheo nếu một vị tỳ kheo kô hành theo giới luật vị tỳ kheo ấy đã thoái đọa trong chánh Pháp của Chư Phật "
Lại nữa trong bài kinh về sự thoái đọa của Phật Giáo Đức Phật dạy " sau này nếu chư tỳ kheo bỏ những giới luật củ và ban hành giới luật mới , thì lúc ấy Phật Giáo đang thoái đọa trong thời giáo giáo của Chư Phật "

Thưa thầy Thiền Minh kô biết ngài thọ giới Si Di hay là đã là tỳ kheo mà ngài hùng hồn đã kích 1 người đang phê phán những người phá giới..?

Ngài hãy đừng trừng phạt hay là làm gì thầy Viên Quang cả . Nếu ngài muốn tôi chấp nhận Pha GIới là đúng thì xin thầy hãy cú kick tôi .
Các Pháp Đúng theo đạo Bát Chánh chỉ dành cho những bậc hữu trí mới học được còn hạng phàm phu thì kô có chuyện hiểu được đâu.
Hèn gì thời này Phật Tử thấy 1 Tỷ Kheo ăn đồ ăn có thịt thì cuông cuồng cả lên cho rằng phá giới họ nào biết 250 giới PGBT đâu có giới nào cấm ăn thịt , kô trách họ đuọc vì 250 giới PGBT không công khai như 227 giới PGNT . Còn thấy 1 Tỷ Kheo cười cợt đụng chạm vào các bé gái , chạy tung tăng,đi xe tay ga, đi Innova,nghe ca hát , cho ca sĩ vô chùa để mở sân khấu hát hò , đốt ngón tay thì lại ,ăn sái giờ,mặc áo kô đúng với Ycasa mà Chư Tỳ kheo và Chư Phật lâu đời vẫn mặc,bỏ hạnh khất thực mà chỉ yên vị trú xứ,bàn chuyện phím vô ích kô liên quan đến sự giải thoát, bói toán mê tín dị đoan ,cho rằng cao thượng ,cho rằng tiến bộ ,cho rằng là đúng .
Giới Luật củ bãi bỏ chế định giới luật mới . Khinh thường bậc giữ giới , xem trong ngưới phá giới . Phật giáo mất là do đây chẳng do ngoại đạo đâu.
Có lần nghe thầy THiền MInh khẳng định kinh sách là vậy nhưng có kinh nói đúng có kinh nói sai kô do Phật dạy . Đức Phật dạy rõ lấy kinh đối kinh , lấy Chánh Tư Duy đối kinh . Nay con đã lấy kinh con đối tức con lấy câu chuyện trên về sự cúng dường đến Đức Phật bằng đôi mắt , lấy tạng Vi Diệu Pháp để luận, và nhờ thầy Viên Quang lấy Giới Luật ra so . Nếu thầy Thiên Minh vẫn cho rằng kinh nào đó dạy ta đôt ngón tay là đúng thì có lẽ con sẽ kô ý kiến nữa . Ví như ly nước chứa đầy nước bẩn phải đổ bao nhiêu nước tinh lọc cho nó sạch đây ?


Gieo suy nghĩ, gặt hành động
Gieo hành động, gặt thói quen
Gieo thói quen, gặt tính cách
Gieo tính cách, gặt số phận

Dick Lyles
alo_sweetty
Bài viết: 17
Ngày: 23/08/07 05:09
Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: học sinh

Trả lời

Bài viết chưa xem gửi bởi alo_sweetty »

Mệt wa', alo_sweetty chỉ thấy zelda nói dưới hình thức " trao đổi " trong diễn đàn thui mà, làm zi` mà mọi người cứ bắt lỗi zelda nặng nề cỡ đó, ko đáng chút nào ! Lại còn đòi ban nick của người ta nữa chứ X-( bạn có quyền zi` hả thienminh, bạn thật vô duyên hết sức, người ta muốn nêu ý kiến zi` người ta nêu chứ, miễn sao ko xúc phạm hay chửi tục thì thoai, vô duyên wa', thật hết bik, hạng người như bạn á có giỏi coi lại mình xem, à nè ! :) mình muốn hỏi và câu hỏi này cg~ như ý kiến trao đổi riêng của mình, xin cho hỏi : cái ông zi` zi` đó a', cắt đốt tay đem cúng dường cho Phật chi dza, để Phật ăn hả ??? Vậy Phật dùng đốt ngón tay đó làm zi` để ông ta có công đức, nếu đốt ngón tay đó chặt xong mà đem quăn sọt rác chơi thì đúng là như lời zelda nói là vô ích thật, vì đốt ngón tay đó cg~ là 1 bộ phận trên cơ thể người, mất đi đốt ngón tay đồng nghĩa với việc mất đi rất nhìu thứ , tại vì con người của chúng ta thường làm việc cg~ như làm công đức đều nhờ đôi tay, vậy mình muốn hỏi ông ta cắt đốt ngón tay đó đem cho Phật làm zi` dza ??? Nếu người nào trả lời đầy đủ và chính xác dc câu hỏi này thì thoai cứ coi như zelda " nói bậy " thật, còn người nào mà " póa tay " với câu hỏi này thì phải bái zelda làm sư phụ đó nhen ! =(( .,., hehehe !


vivi
Bài viết: 38
Ngày: 15/09/07 08:30

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi vivi »

alo_sweetty!!!

nghe em nói kìa,sao em lại nói như thế dc?sweetty và zelda thật đúng là đôi bạn cùng tiến.


Hình đại diện của người dùng
thienminh
Bài viết: 68
Ngày: 16/06/07 20:31

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi thienminh »

Kính bạch thầy Huệ Viên,

Những gì thầy làm cho Phật pháp, không những chúng con mà thế hệ tương lai sẽ biết ơn thầy. Đối với chuyện của Zelda, nếu con là thầy con cũng sẽ làm như vậy, bản thân con cũng rất buồn khi phải đưa ra quyết định này. Thầy đã làm tròn trách nhiệm của bậc đàn anh vậy xin cho con được làm tròn trách nhiệm của mình. Mong thay.

Kính,

Thiền Minh


Không làm các điều ác, thường làm các điều lành, giữ thân ý trong sạch, đó là lời Phật dạy.
Nội quy sinh hoạt của diễn đàn: 1. Thân hòa cùng chung ở. 2. Khẩu hòa không tranh cãi. 3. Ý hòa cung hoan hỷ. 4. Giới hòa cùng tu tập. 5. Kiến hòa cùng giải bày. 6. Lợi hòa cùng chia sẻ. Mong mọi người sinh hoạt trong trong tinh thần lục hòa.
- Nhấn F12 để bật hay tắt chương trình gõ tiếng Việt của diễn đàn.
http://daitangkinhvietnam.org | http://tudien.daitangkinhvietnam.org | http://diendan.daitangkinhvietnam.org
Hình đại diện của người dùng
thienminh
Bài viết: 68
Ngày: 16/06/07 20:31

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi thienminh »

Chào mọi người,

Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Minh giải thích khi nhắc nhở hay phạt một ai. Nội quy hàng đầu của diễn đàn này là không chia rẽ tông phái, không phỉ báng bắc tông nam tông, và sống đời sống lục hòa. Diễn đàn là để thảo luận hay nghị luận, mục đích là tìm ra một phương pháp để hòa giải, để cảm thông nhau, để tìm ra một lối đi chung cho mọi người. Chứ không phải là cãi lộn như những kẻ vô minh... Không phải là để chứng minh: mình đúng người khác sai.

Bản nội quy chi tiết tuy nhiều nhưng không ngoài 3 điểm trên. Chúng ta là những người con Phật, nguyện đem ánh đạo vàng soi sáng thế gian vậy mà có điều hành viên, lời nói ra cứ như ... khiến cho những người PG bắc tông không khỏi đau lòng. Khi một người khách đến diễn đàn nhìn vào, sẽ không nói cá nhân ai đó phỉ báng bắc tông mà họ sẽ quy trách nhiệm chung cho ban quản trị và ban điều hành, một tập thể, một cộng đồng. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến những điều hành viên và quản trị viên khác mà còn mang tiếng chung cho những người con Phật.

Chúng ta làm văn hóa Phật giáo mà không ý thức được việc mình làm, ảnh hưởng tương lai như thế nào thì tốt nhất là đừng làm. Nếu không sẽ di hại muôn đời. Người xưa nói: "Người làm thầy thuốc mà sai lầm thì hại một mạng người. Người làm chính trị mà sai lầm thì hại một thế hệ. Người làm văn hoá mà sai lầm thì hại đến muôn đời". Làm chính trị mà sai lầm thì Miến Điện là hình ảnh và ví dụ sống... Làm văn hóa sai lầm hại đến muôn đời làm sao ? Bởi vì văn hóa là cái gì còn lại, lưu lại muôn đời về sau! Không ai thấy được cái tai hại ngầm của nó. Vì người ta không thấy có đổ máu, có đau thương, chỉ nghĩ nó vô hại.

Nhưng có biết đâu "chữ sa gà chết" Tối nay mới viết trả lời ở diễn đàn này, mệt quá đi ngũ, sáng ra xem thấy không bằng lòng sửa lại. Nhưng đã có người copy đem qua diễn đàn khác rồi. Các bạn thấy đó: người này truyền người kia, sai truyền sai, mãi tiếp tục như vậy. Mình thì vô tình mà chúng sanh lại vô minh, đâu có biết phân biệt gì là thiện gì là ác, ai sai ai đúng ? Dù là việc thiện thế gian còn không thể phế bỏ huống chi Đại Đạo do Đức Thế Tôn và chư đại bồ tát, tổ sư tuyên nói mà lại phế được sao ?

Đâu phải ai cũng có thể tự phong thánh cho mình, người bắc tông cật lực bài xích nam tông, người nam tông cũng chẳng chịu kém, viết sách viết báo bát phá bắc tông. Cứ qua lại như vậy hàng tháng trời trên mạng, bao nhiêu chữ nghĩa, bao nhiêu chất xám, mấy anh đem ra đấu nhau hết. Quên bẵng, bọn ngoại đạo ngồi ngoài uống trà ăn bánh, coi nội bộ chúng ta choảng nhau! Khi thấy mình ngưng họ thọc gậy vào khích tướng. Mấy anh hăng tiết lại xông vào đánh nhau tiếp. Rốt cuộc bọn ngoại đạo làm "ngư ông thủ lợi" lại cười mình ngu "gà nhà đá nhau". Chưa hết họ còn lấy những lời mình nói ra trong lúc sân hận đó viết thành sách để hũy báng lại mình, và nói đó là do mình nói ra, thế mới đau! Minh nói đây là có sách, có chứng: quyển giặc thầy chùa I, II, và III. Diễn đàn thì có Việt Forum ...

Sao không thấy ai viết sách nói Phạm Văn Nhâm viết bậy ? Sao không thấy ai kể tội Thiên chúa giáo âm mưu pháp hoại Phật pháp, sao không thấy các anh dùng trí tuệ của mình để vạch trần âm mưu những người nhân danh này nọ để hũy nhục quý thầy, quý sư, sao không giỏi mà vào diễn đàn thiên chúa giáo đọc xem họ đang âm mưu phá hại mình như thế nào, sao không thấy ai nghiên cứu cách nào để giúp Phật tử có thêm kiến thức Phật học, sao không thấy ai nghĩ tại sao Phật tử ngày một ít đi và thiên chúa giáo ngày một mạnh lên, sao không thấy ai nói đem Phật pháp đến cho mọi nhà, ... sao không ... sao không ... Nói ra thì các anh lại bảo: “ít mà tinh anh còn hơn nhiều mà hỗn độn” đúng không ?

Thôi thì vầy nhé: các anh có bao giờ suy nghĩ làm thế nào cho Phật pháp hưng thịnh ? Có bao giờ nghĩ đến hòa hợp đại chúng sống trong cảnh lục hòa, như nước với sữa không ? Có bao giờ nghĩ rằng ánh sáng trí tuệ xuất hiện thì bóng tối vô minh tự diệt không ? Cần gì mà cứ sống chết với nhau như thế ? Cứ mãi tranh đấu và biện hộ, rồi tự phong thánh cho mình và nhân danh Phật, nhân danh chánh Pháp. Ai cũng cho mình đúng. Nhưng toàn sử dụng ngôn từ hạ đẳng để phí báng giáo Pháp của Phật!

Nếu anh em nào có đủ sức xin để dành chất xám đó chấn hưng Phật pháp... sao cứ mãi hăng máu gà nhà đá nhau ? Ngoại đạo đánh mình còn biết đường đỡ anh em đâm nhau sau lưng thế này chẳng biết đường nào phòng ? Minh thấy chúng ta giống như hai anh em cùng mẹ cùng cha, chơi với nhau rồi giận lên đứa này chửi đứa kia… cuối cùng thì sao ? Chỉ có cha mẹ là bị hai đứa con ngỗ nghịch mắng chửi tơi bời!

Cuối cùng Minh muốn nói lời này đến mọi người: không ai trong chúng ta đủ tư cách đại diện Phật, đại diện chánh pháp cả. Xin đừng lạm xưng!!! Xin đừng nhân danh đệ tử Phật để phỉ báng Như Lai! Và dù các bạn giỏi đàm luận làm cho đối phương cứng họng thì họ cũng chẳng phục đâu. Điểm mạnh của Phật giáo không phải ở ba tạng kinh điển với mấy ngàn bộ luận mà là NỘI CHỨNG! Hãy tự hỏi mình tại sao Phật giáo Tây Tạng phát triển mạnh tại Tây phương ? Và khi người ta nói đến tu thì đến Miến Điện ? Dù nền kinh tế và chính trị của hai nước này bất ổn. Nếu các anh cho rằng mình có trí tuệ thì tự trả lời hai câu hỏi đó đi. Minh thấy mình vẫn chưa đủ trí tuệ để thông suốt hai câu hỏi này mong rằng các bạn thông suốt!

Vài dòng gởi đến các bạn có tâm chấn hưng Phật pháp.

Thân mến,

Thiền Minh


Không làm các điều ác, thường làm các điều lành, giữ thân ý trong sạch, đó là lời Phật dạy.
Nội quy sinh hoạt của diễn đàn: 1. Thân hòa cùng chung ở. 2. Khẩu hòa không tranh cãi. 3. Ý hòa cung hoan hỷ. 4. Giới hòa cùng tu tập. 5. Kiến hòa cùng giải bày. 6. Lợi hòa cùng chia sẻ. Mong mọi người sinh hoạt trong trong tinh thần lục hòa.
- Nhấn F12 để bật hay tắt chương trình gõ tiếng Việt của diễn đàn.
http://daitangkinhvietnam.org | http://tudien.daitangkinhvietnam.org | http://diendan.daitangkinhvietnam.org
Hình đại diện của người dùng
thienminh
Bài viết: 68
Ngày: 16/06/07 20:31

Re: ĐỐT NGÓN TAY CÚNG DƯỜNG

Bài viết chưa xem gửi bởi thienminh »

Gởi Zelda,

Tôi luận tội của Zelda là luận tâm tánh, không luận về tướng, nếu nói về tướng bao giờ mới xong ? Tướng trạng tuy nhiều nhưng đều do tâm. Tôi luận tội của Zelda không phải để phạt để cấm mà để cho mọi người thấy và cẩn thận khi đọc bài của Zelda...

Niệm trước vô minh không nói làm chi nhưng niệm sau giác ngộ thì thầy của trời người! Cho nên có câu: “Bất úy tham sân khởi duy khủng tự giác trì” Nếu Zelda biết ăn năn hối lỗi thì tôi là người đầu tiên bầu phiếu cho Zelda tái phục chức. Nhưng nếu ngày nào Zelda chưa biết hối lỗi vẫn manh tâm phá hũy Phật giáo bắc tông thì dù Zelda có làm việc gì đi nữa, cũng xin tự hỏi mình: đó là phước hay tội ? Hãy tự hỏi mình đừng hỏi người khác.

Về việc Zelda tôi nói đến đây là chấm dứt và sẽ không nói lại nữa. Nếu ai không phục có thể vào công đường kiện trong đó sẽ có các thành viên bệnh vực và xử. Tôi không xử. Tôi cũng chẳng muốn biện hộ cho mình làm gì. Tôi chỉ làm trách nhiệm của người cảnh sát bắc kẻ tình nghi. Nếu bạn thấy oan thì hãy chứng minh, các thành viên khác sẽ bênh vực cho bạn, diễn đàn là diễn đàn mở. Do vậy dù là khách cũng có thể viết bài được.. Người ta sẽ không làm ngơ nếu Zelda oan đâu.

Nhân đây xin nói thêm, mọi người nghĩ tôi tuyệt tình ? Vậy hãy vào trong phòng tình nguyện viên mà xem, tôi có cho bạn ấy cơ hội không. Tôi làm chuyện này tôi còn đau hơn các bạn! Không phải tôi không hiểu Zelda nhưng tôi không thể không xử. Tôi nghe thầy admin nói Zelda buổi đầu tiên chat với thầy, Zelda đã xin họp mặt offline để huynh đệ gặp gỡ. Tôi cảm động vô cùng! Nhưng đó là chuyện tư và tình cảm cá nhân. Chuyện công thì tôi phải làm, tôi xin nói lại là tôi giáng chức Zelda mà lòng tôi đau như cắt. Không phải vui sướng gì, trước khi tôi quyết định tôi đã tìm đọc bài của Zelda viết, không chỉ ở diễn đàn này mà con những diễn đàn khác.

Đối với những ai sinh hoạt trong diễn đàn mà chưa đọc qua bản nội quy mình đề nghị các bạn đọc nội quy trước khi hạ bút. Nếu không ngừoi ta ban nick của mình rồi mà vẫn chưa biết tại sao. Những gì các bạn viết ra hôm nay có thể sẽ được lưu lại nhiều năm sau.
------

Xin nói chuyện ngoài lề đồng thời cũng giúp cho tôi "danh chánh ngôn thuận" giữ chức chấp pháp: Kính nhờ thầy admin chuyển quyền cho tôi là "Chấp Pháp Trưởng Lão", để tiện cho việc hành xử của tôi. Với quyền này về việc chấp pháp tôi ngang quyền với admin, khi tôi quyết định thì ngay cả admin cũng không có quyền cản trở, và nếu admin sai tôi cũng xử luôn. Nếu tôi sai mọi người hãy xử tôi tại công đường, nhưng khi tôi làm việc xin đừng cản. Nếu tôi lạm quyền quá ba lần các bạn có thể giáng chức tôi. Nếu ai cảm thấy mình thích hợp với công việc này xin góp sức, vì tôi bận quá không thể đọc hết các bài viết trên diễn đàn.

Minh mong rằng các bạn muốn chấn hưng Phật pháp bằng cách triệt hạ lẫn nhau xin hãy suy nghĩ lại.

Thân mến,

Thiền Minh


Không làm các điều ác, thường làm các điều lành, giữ thân ý trong sạch, đó là lời Phật dạy.
Nội quy sinh hoạt của diễn đàn: 1. Thân hòa cùng chung ở. 2. Khẩu hòa không tranh cãi. 3. Ý hòa cung hoan hỷ. 4. Giới hòa cùng tu tập. 5. Kiến hòa cùng giải bày. 6. Lợi hòa cùng chia sẻ. Mong mọi người sinh hoạt trong trong tinh thần lục hòa.
- Nhấn F12 để bật hay tắt chương trình gõ tiếng Việt của diễn đàn.
http://daitangkinhvietnam.org | http://tudien.daitangkinhvietnam.org | http://diendan.daitangkinhvietnam.org
Đã khóa

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Bing [Bot], Google [Bot]25 khách