VÔ MÔN QUAN

Thảo luận tư tưởng thiền tông Việt Nam.

Điều hành viên: binh

Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

LỜI MỞ ĐẦU
Ngài Vô Môn, pháp danh Huệ Khai, sinh năm 1183, vào khoảng cuốI đờI Tống. Ngài đến tham học thiền sư Nguyệt Lâm tạI chùa Vạn Thọ. Nguyệt Lâm là môn sinh đờI thứ 8 của Dương Kỳ, thuộc dòng Lâm Tế. Ngài được Nguyệt Lâm cho tham chữ VÔ. Qua sáu năm công phu vẫn chưa khai thông được, ngài phẫn chí, thề quyết không ngủ cho đến khi nào vỡ lẽ mớI thôi. Sau vì quá buồn ngủ, ngài ddiluwngx thững ngoài hành lang, mệt mỏI tựa đầu vào một cây cột, bỗng nghe tiếng trống canh ngọ đánh, ngài bất giác lĩnh ngộ.
Ngài mừng quá, chạy đến tìm Nguyệt Lâm toan trình điều sở ngộ. Nguyệt Lâm vừa trông thấy liền hỏI “ Chạy đi đâu mà như bị ma đuổI vậy?” Ngài liền quát một tiếng. Nguyệt Lâm cũng quát một tiếng. Hai bên ứng đáp như thế. Sau đó ngài ứng khẩu đọc bài kệ rằng :

Vô vô vô vô vô
Vô vô vô vô vô
Vô vô vô vô vô
Vô vô vô vô vô

Sách chép ngài thường ăn mặc rách rướI lôi thôi, tánh tình khiêm cung hòa nhã, đăc biệt lờI nói thì sắc bén, thâm trầm. Năm 64 tuổI ngài lập am riêng để tịnh cư, nhưng học giả bốn phương vẫn thường đến tham vấn không ngớt. Ngài được vua Tống vờI vào nộI cung giảng pháp và làm lễ cầu mưa. Nhân đó ngài được nhà vua tặng danh hiệu Phật Nhãn.
Ngài tịch năm 1260, thọ 78 tuổi.
Cuốn Vô Môn Quan được ngài soạn vào năm 46 tuổI, khi ngài làm thủ tọa ở chùa Long Tường. Trước Vô Môn Quan chừng 100 năm, trong thiền tông cũng xuất hiện một bộ sách lớn là Bích Nham Lục. do Viên Ngộ dòng Lâm Tế bình xướng 100 bài tụng của Tuyết Đậu về 100 công án mà thành. ( Tuyết Đậu là thầy của Thảo Đường, khảI tổ dòng thiền Thảo Đường ở Việt Nam). Sau này khi nhắc đến thiền tông thì không ai có thể bỏ qua hai bộ sách được truyền bá rộng rãi là Bích Nham Lục và Vô Môn Quan. Sở dĩ như thế là vì ngoài giá trị tu chứng của tác giả, cách hình thành của hai bộ sách cũng bao hàm đầy đủ những yếu tố cần thiết dẫn dắt hành giả trong hoàn cảnh tự học.
NgườI ta thường bảo Bích Nham Lục thiên về văn, Vô Môn Quan thiên về lý. Quả vậy, lời lẽ Vô Môn Quan sắc bén, hàm súc vô cùng, tuy nhiên cũng không vì thế mà văn chương khô khan, nhàm chán.
Chúng tôi lafker hậu học , tuy kiến thức, chữ nghĩa và thực lực hành trì chẳng bao nhiêu, cũng đem hết sức mình ra dịch cuốn Vô Môn Quan này ra Việt Ngữ, gọI là để đóng góp vào công cuộc chấn hưng Thiền học hiện nay.
Vì lợI ích của giớI sơ học nói chung, trong đó có bản thân dịch giả, Ước mong những bậc cao minh rộng lòng chỉnh sửa, bổ túc cho những khuyết điểm không tránh khỏI trong bản dịch này.

Trần Tuấn Mẫn
Thu 1971


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

TẮC 1:
Con chó của Triệu Châu
CÔNG ÁN :
Một ông tăng hỏI hòa thượng Triệu Châu:
- Con chó có Phật tánh không?
Sư đáp :
- Không

LỜI BÀN
Tham thiền phảI lọt cửa tổ, diệu ngộ phảI tuyệt đường tâm. Cửa tổ không lọt, đường tâm không dứt thì cũng như bóng ma nương nhờ cây cỏ.
Thử hỏI cửa tổ là gì? Chỉ một chữ không chính là cửa ấy, bèn gọI là Vô Môn Quan của thiền tông vậy. Qua được cửa ấy, chẳng những thấy đượcTriệu Châu mà còn cùng các Tổ xưa năm tay chung bước , thâm sâu giao kết, cùng một mắt thấy, cùng một tai nghe Há chẳng thú sao? Há chẳng ai muốn qua cửa ấy sao?
Hãy tận dụng ba trăm sáu mươi đốt xương , tám vạn bốn nghìn lỗ chân lông , vận dụng cả thân tâm khởI thành một mốI nghi , tham thẳng chữ không, ngày đêm nghiền ngẫm . chớ nên cho không là không theo nghĩa trống rỗng, chớ nên cho không là không theo nghĩa có, không . Như nuốt phảI hòn sắt nóng , muốn nhả mà nhả không ra. Bỏ hết cái tệ hạI trước kia, lâu ngày thuần thục tự nhiên trong ngoài thành một khốI . Như kẻ câm nằm mộng chỉ mình mình hay.
Bỗng nhiên bộc phát, trờI kinh đất chuyển như đoạt được vào tay thanh đạI đao của Quan Vũ , gặp Phật giết Phật, gặp Tổ giết Tổ, dửng dưng vờI bờ sinh tử, rong chơi chốn lục đạo tứ sinh.
Vậy thử hỏI làm sao nghiền ngẫm ? Hãy dùng hết sức lực mà nêu chữ không ấy. Nếu chẳng gián đoạn, khác nào thắp ngọn đuốc pháp , mớI châm nhẹ đã cháy bừng.

KỆ TỤNG
Cẩu tử Phật tính
Toàn đề chính lệnh
Tài thiệp hữu vô
Táng thân thất mệnh

Chó cùng Phật tính
Nêu toàn chỉ thẳng
Vừa nói có, không
Bỏ thân mất mạng


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

TẮC 2

CÔNG ÁN
MỗI khi hòa thượng Bách Trượng giảng pháp , có một lão già thường theo tăng chúng vào nghe. Chúng lui, lão cũng lui. Bỗng một hôm lão không lui. Sư bèn hỏI
- NgườI nào đứng đó?
Lão già đáp:
- Thưa tôi vốn chẳng phảI người. Xưa thờI Phật Ca Diếp tôi đã ở núi này. Nhân có học tăng hỏI “ Bậc đạI tu hành có rơi vào nhân quả không?”. Tôi đáp “Không rơi vào nhân quả” Bèn bị đọa làm thân chồn hoang 500 kiếp. Nay xin hòa thượng cho một lờI chuyển ngữ để tôi thoát kiếp chồn hoang.
Nói xong bèn hỏI:
- Bậc đạI tu hành có rơi vào nhơn quả không?
Sư đáp:
- Chẳng mờ nhân quả.
Lão già nghe xong đạI ngộ, sụp lạy nói :
- Tôi đã thoát thân chồn hoang, còn ở sau núi, dám xin hòa thượng xếp đặt cho theo lệ tăng chết.
Sư bảo thầy duy na bạch chùy, bảo tăng chúng ăn xong sẽ làm lễ táng tăng. Tăng chúng đều bàn tán :
- MọI ngườI an lành, Niết Bàn đường (nhà nghỉ của tăng bịnh) không có ai đau ốm, sao lạI có chuyện như vậy.
Dùng ngọ xong sư dẫn tăng chúng đến sau hốc núi dùng trượng khều ra một xác chồn hoang rồI đem hỏa táng.
TốI đến sư thượng dduowngfkeer lạI chuyện cho mọI ngườI nghe. Hoàng Bá mớI hỏI
- NgườI xưa đáp sai một lờI chuyển ngữ mà bị đọa làm thân chồn hoang 500 kiếp. Giả như câu nào cũng không đáp sai thì sao?
- LạI gần đây ta nói cho nghe.
Hoàng Bá đến gần tát sư một tát. Sư vỗ tay cườI nói
- Tưởng râu tên Hồ thì đỏ, lạI gặp tên Hồ đỏ râu.

LỜI BÀN
Chẳng rơi vào nhân quả sao lạI đọa kiếp chồn hoang? Chẳng che mờ nhân quả sao lạI thoát kiếp chồn hoang? Nếu ngó thấy chỗ đó thì hiểu được Bách Trượng xưa, lợI được năm trăm kiếp phong lưu.

KỆ TỤNG

Bất lạc bất muộI
Lưỡng thái nhất tái
Bất muộI bất lạc
Thiên thác vạn thác

Chẳng rơi chẳng mờ
Đôi bề đua đốI
Chẳng mờ chẳng rơi
Ngàn sai vạn lỗi.
Sửa lần cuối bởi binh vào ngày 09/12/07 06:44 với 1 lần sửa.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

Theo các đạo hữu
chẳng lạc là phải hay chẳng muội là phải?


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

TẮC 3
NGÓN TAY CÂU CHI
CÔNG ÁN
Hòa thượng Câu Chi hễ có ai tham hỏI, chỉ giơ một ngón tay lên. Có chú tiểu , hễ ai hỏI : sư dậy pháp yếu nào, cũng giơ ngón tay lên. Sư nghe được bèn lấy dao chặt đứt ngón tay chustieeur. Chú đau đớn la khóc mà chạy. Sư bèn gọI lạI, chú vừa quay đầu thì sư lạI giơ ngón tay lên. Chú tiểu bỗng lĩnh ngộ.
Khi sắp tịch sư nói vớI chúng tăng rằng
- Ta thụ của Thiên Long chỉ một ngón thiền mà cả đờI dùng không hết.
Nói xong sư tịch.

LỜI BÀN
Chỗ ngộ của Câu Chi cũng như của chú tiểu không phảI ở ngón tay. Nếu thấy được chỗ đó thì sâu được cả Thiên Long, Câu Chi, chú tiểu và cả mình nữa vào chung một mối.

KỆ TỤNG

Câu Chi độn trí lão Thiên Long
LợI nhẫn đơn đề khám tiểu đồng
Cự Linh đài thủ vô đa tử
Phân phá Hoa Sơn thiên vạn trùng.

Câu Chi dìm mất lão Thiên Long
Dao bén giơ riêng chặt tiểu đồng
Thần Cự vẫy tay bao mấy sức
Hoa Sơn tan vỡ dẫu trùng trùng.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Chanhientam
Bài viết: 959
Ngày: 11/09/07 15:44

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi Chanhientam »

Thấy trả lời ghi 4. Té ra vẫn mình chàng. Chúc vui! =D>


Khách vãng lai

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách vãng lai »

- Kệ Thiên Long,mặc Tiều Đồng -Chẳng nghĩ quả,chẳng lo nhân. -Chỉ giữ một tâm,trụ nơi một niệm. -Chằng nghĩ ác,chẳng nghĩ thiên. -Làm lợi khắp khắp quần sanh. -Hỏi minh vô mimh diệc, -hỏi ngộ hay đồng không ngộ. -Nhất thiết hữu vi pháp. -Như mộng huyễn bọt bóng. -Như sương cũng ,cũng như chớp... Vãng lai xin trả bài ,xin mọi người cho chỉ dẫn.


Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

Khách vãng lai đã viết:- Kệ Thiên Long,mặc Tiều Đồng -Chẳng nghĩ quả,chẳng lo nhân. -Chỉ giữ một tâm,trụ nơi một niệm. -Chằng nghĩ ác,chẳng nghĩ thiên. -Làm lợi khắp khắp quần sanh. -Hỏi minh vô mimh diệc, -hỏi ngộ hay đồng không ngộ. -Nhất thiết hữu vi pháp. -Như mộng huyễn bọt bóng. -Như sương cũng ,cũng như chớp... Vãng lai xin trả bài ,xin mọi người cho chỉ dẫn.

Kinh bảo " ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm " cơ mà, sao lại chỉ giữ một tâm, trụ nơi một niệm?
Mài sắt lâu ngày cũng nên kim.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Hình đại diện của người dùng
binh
Điều Hành Viên
Bài viết: 8304
Ngày: 21/11/07 20:32
Giới tính: Nam

tắc 4

Bài viết chưa xem gửi bởi binh »

TẮC 4

TÊN HỒ KHÔNG RÂU

CÔNG ÁN
Ngài Hoặc Am nói
- Sao tên Hồ ở Tây Thiên không có râu?

LỜI BÀN

Tham thì phảI thực tham, ngộ thì phảI thực ngộ. Tên Hồ kia phảI tận mắt trông thấy một lần mớI được. Nhưng hễ nói thấy tận mắt thì đã có hai đứa rồi.

KỆ TỤNG

Si nhân diện tiền
Bất khả thuyết mộng
Hồ tử vô tu
Tinh tinh thiêm mộng

Trước kẻ còn mơ
Chẳng nên nói mộng
Rợ Hồ không râu
Rõ lạI thêm mù.

BÌNH BÌNH

LờI bàn hay tuyệt. PhảI làm sao để thấy tận mặt tên Hồ kia mà vẫn chỉ có một đứa ?

Còn một đứa vẫn sai.


Rồi tôi lại đứng lên và tiếp tục chiến đấu.
Tổ Ngẫu Ích đã nói :“Được vãng sanh hay chăng toàn là do có Tín - Nguyện hay không, phẩm vị cao hay thấp toàn là do trì danh sâu hay cạn”. Dù ngàn đức Phật xuất thế cũng chẳng thay đổi được lời phán định chắc như sắt này. Hễ Tin cho tới, dám chắc Tây Phương ông phải có phần
Khách

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi Khách »

TẮC 5

HƯƠNG NGHIÊM LEO CÂY

CÔNG ÁN
Hòa thượng Hương Nghiêm nói
“ Như ngườI trên cây, miệng cắn vào cành, tay chân lơ lửng. DướI cây có ngườI hỏI : Ý Tổ Sư ở Tây lạI, không đáp thì phụ ngườI hỏI, còn đáp lạI bỏ thân mất mạng . Vậy phảI làm sao? “.

LỜI BÀN

Dầu có lờI biện luận khúc chiết đều không dùng được. Giảng được một tạng kinh lớn cũng vô ích. Nếu đáp được chỗ ấy thì khơi dậy được con đường chết trước kia, diệt được con đường sống trước kia. Còn nếu chưa đáp được thì chờ sau này hỏI Di Lạc .

KỆ TỤNG

Hương Nghiêm chân đỗ soạn
Ác độc vô tận hạn
Á khước nạp tăng khẩu
Thông thân tích nhãn quỷ

Hương Nghiêm thực ngoa ngụy
Ác độc quả thâm thúy
Chận nghẹn họng thầy tu
Cùng mình ló mắt quỷ.

BÌNH BÌNH

Tuy vậy bao nhiêu bậc cổ đức xưa kia, dựng lập tông môn cũng chỉ để trả lờI câu hỏI đó (Như hà thị Tổ Sư Tây lai ý? ).


khách

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi khách »

TẮC 6

THẾ TÔN NIÊM HOA

CÔNG ÁN
Thế Tôn xưa tạI pháp hộI núi Linh Thứu, cầm cành hoa giơ lên trước chúng. Bấy giờ mọI ngườI làm thinh, chỉ có ngài Ca Diếp rạng mặt mỉm cười. Phật dậy
Ta có
Chính pháp nhãn tạng
Niết Bàn diệu tâm
Thực tướng vô tướng
Vi diệu pháp môn
Bất lập văn tự
Giáo ngoạI biệt truyền
Phó chúc Ma Ha Ca Diếp.

LỜI BÀN
Lão Cồ Đàm mặt vàng không coi ai ra chi, ép tốt ra xấu, treo đầu heo bán thịt chó, coi bộ cũng tài đó. Giả như bấy giờ cả đám cườI rần lên thì chính pháp nhãn tạng làm sao truyền ? LạI giả như Ca Diếp không cườI thì chính pháp nhãn tạng làm sao truyền được? Nếu nói chính pháp nhãng tạng có truyền thụ thì lão mặt vàng đã dối gạt bà con lốI xóm ; còn nếu bảo không truyền thụ thì sao lạI chỉ truyền cho Ca Diếp?

KỆ TỤNG

Niêm hoa khởI lai
Vĩ ba dĩ lộ
Ca Diếp phá nhan
Thiên nhân võng thố

Hoa vừa đưa lên
Đuôi kia đã ló
Ca Diếp mỉm cườI
TrờI ngườI ngơ ngáo

BÌNH BÌNH

Sao lạI gọI Phật là lão mặt vàng ?
Phật đã truyền cái gì cho Ca Diếp?


Út

Re: VÔ MÔN QUAN

Bài viết chưa xem gửi bởi Út »

Út thấy.....hình như rau xà lách bóp gòi. =D>


Trả lời

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.30 khách