Chỉ một điều, một điều rất nhỏ

Đời người chỉ sống có một lần... Và ai cũng chỉ có một thời tuổi trẻ. Tôi dám nói không hoài nghi rằng, đó là thời đẹp đẽ và quang vinh nhất của một đời người. Nhưng có lẽ cũng không ai ý thức hết được thời tuổi trẻ quý giá ấy cho nên về sau không ai không lấy làm hối tiếc rằng “đáng lẽ...”

Đáng lẽ mình không nên e ngại quá mà giữ kín một lời yêu để vĩnh viễn mất đi người ấy...

Đáng lẽ mình phải biết yêu thương cha mẹ hơn để khỏi khi biết yêu thương thì cha mẹ đã không còn...

Đáng lẽ ngày xưa mình đừng xử tệ với bạn bè, đừng quan trọng hoá những điều cỏn con không đáng giá năm xu mà làm hại tình cảm, xúc phạm đến danh dự và lòng tự trọng của một con người.

Đáng lẽ ngày xưa mình phải biết chăm chỉ học hành, giành lấy thêm một phần kiến thức khi còn trên ghế nhà trường mà sau sẽ được trả ngàn vàng xứng đáng, để khỏi chịu niềm tủi hổ phải thua kém bạn bè, phải lăn lóc trong trường đời vì miếng cơm, manh áo, lận đận cả vợ con...

Đáng lẽ, vâng, cũng có người hối tiếc rằng, sao ngày xưa mình không khôn ngoan hơn, không biết làm đẹp lòng người, đón ý cấp trên để dễ được vinh thăng, cất nhắc. Có nhiều người lại hối tiếc hơn rằng, sao ngày xưa lại dễ nghe lời người khác đến nỗi không bao giờ dám bày tỏ ý mình, không dám sống đúng mình, không dám đấu tranh bảo vệ cho công bằng, lẽ phải, đã hèn hạ dần đi, đã đánh mất lương tri, đánh mất bản lĩnh làm người - vốn quý của trời đất, cha mẹ, thày, cô giáo ban cho... Cái sự hèn hạ ấy, nếu như có được lợi lộc nào như nhà cửa, chức tước, so với sự khinh bỉ của người khác, so với việc vì nó mà thói xấu ở đời tăng thêm thì chỉ là thứ tiểu lợi nhỏ nhoi đâu có căn nguyên giữ được lâu bền

Sự thánh thiện của tuổi trẻ là lương tri của dân tộc, dòng chảy tươi hồng của nước Việt thân yêu. Đối với tuổi trẻ, được làm việc, được hiến dâng cho xã hội là mong mỏi thiết tha, là niềm hạnh phúc. Các bạn xứng đáng được xã hội tôn trọng, được đối xử công bằng, không phải ở trên diễn đàn mà ở sâu xa trong tình cảm của những người lớp trước, ở trách nhiệm của người có trách nhiệm...

Rồi đây, các bạn sẽ làm chủ một gia đình, một ngành nghề và cùng bạn bè trang lứa làm chủ xã hội. Chắc thế hệ các bạn đã tự chuẩn bị cho mình điều kiện để làm tròn sứ mệnh cao cả ấy

Tôi chỉ muốn nói một điều, một điều rất nhỏ: Các bạn có thể lặng đi trước một ánh mắt, một vầng trăng non mới nhú, đã thổn thức với mùi hương, đã hàng giờ tìm cách cắm lọ hoa ở thế đẹp nhất ... mai sau đừng quên xúc động khi ai đó hoặc chính bạn phải xéo nát cả cánh rừng, đừng vô cảm trước những điều còn hơn cả bông hoa


nghethuatsong.biz