Vãn cảnh chùa ngày xuân

alt

Chùa Trấn Quốc - Ảnh: H.Hạnh

Những ngày này, khi  hương xuân đã tràn ngập đất trời, thì dường như người ta lại mong muốn tìm về một khung cảnh, một không gian gợi mở tâm hồn, như một dịp để nhìn lại chính mình trong thời gian qua, để chiêm nghiệm nhiều điều trong cuộc sống, để hướng về những giá trị của tâm linh.

Vì vậy, tập tục đi chùa ngày xuân đã là một thói quen không thể thiếu của rất nhiều người dân Việt Nam, không chỉ vì lý do tôn giáo, mà còn mang màu sắc văn hóa Tết cổ truyền.

Dường như, hương xuân, nắng xuân trong một sáng ngày đầu năm mới, tiết trời hơi se lạnh, nhưng vẫn có những tia nắng sớm lung linh tỏa khắp sân chùa, đã làm cho các ngôi chùa trở nên đẹp hơn, thanh bình hơn.

Ở các ngôi chùa cửa lúc nào cũng rộng mở để mọi người có thể đi viếng, dịp lễ tết cũng vậy mà ngày thường cũng vậy. Người ta đi chùa để lễ Phật, thưa hỏi đạo lý, hay chỉ để tìm sự thanh thản ở tâm hồn mình.

 

alt
Đi lễ chùa là một tập tục không thể thiếu trong những ngày đầu năm của người Việt - Ảnh: Hiền Nhi

Trước mọi căng thẳng, đua chen trong cuộc sống, người ta đến đây để ngồi yên trên chiếc ghế đá dưới bóng mát tàng cây, nghe tiếng gió thì thào trên ngọn cây, giọng chim líu lo trong cành râm. Khung cảnh tịch mịch của nhà chùa, khiến tâm hồn lắng xuống, thần kinh dịu lại.

Chỉ cần ngắm mấy cội tùng xanh, ngửi mùi hương thoảng nhẹ của hoa lan, hoa nguyệt quế, chúng ta đã có thể cảm thấy lòng nhẹ nhàng khoan khoái.

Ngày thường chùa tĩnh mịch và cô liêu như vậy nhưng đến mùa lễ hội, đặc biệt là những dịp Tết đến như lúc này đây, chùa lại như khoác một tấm áo khác, với dập dìu người người đến chùa, thi lễ.

Trong khung cảnh lễ Phật trang nghiêm và thanh thản, đó là nơi mọi người thành tâm cầu mong những điều tốt đẹp nhất đến với gia đình và bạn bè...

 

alt
Cảnh chùa thanh bình khiến người đi lễ cảm thấy bình yên hơn - Ảnh: Trường Sơn

Bên cạnh việc lễ Phật, mọi người cũng không quên vào trong khu thờ tự, thắp một nén nhang cho những người đã khuất, đặc biệt là trong những ngày đầu xuân như thế này, khi mà ai ai cũng một lòng hướng về tổ tiên, thân nhân và những linh hồn khác trong cõi Phật.

Đi chùa không đơn thuần chỉ là đến một ngôi chùa nào đó, cắm một nén nhang và cầu nguyện, mà là sợi dây liên kết giữa tâm linh tình cảm của con người và ngôi chùa mà mình hay lui tới. Khi đó, ngôi chùa như trở thành một nơi thiêng liêng duy nhất để một ai đó gửi gắm tâm linh, những nguyện cầu thầm kín.

Vì vậy, thật khó có thể tìm được câu trả lời cho câu hỏi tại sao bạn lại không đi ngôi chùa này, lại thích đi ngôi chùa kia?

 

alt
Chùa là một nơi thiêng liêng để chúng ta gửi gắm tâm linh và những mong ước thầm kín - Ảnh: Hiền Nhi

Những lần đi chùa, một vài người còn tranh thủ ngồi tiếp chuyện với các sư sãi trong chùa. Nghe các thầy, các sư nói về chuyện cuộc đời, chuyện đối nhân xử thế, và tình cảm con người, những người trẻ có thể cảm nhận được nhiều điều trong cuộc sống tưởng như đơn giản nhưng cũng thật ý nghĩa.

Đó cũng là những bài học quý, là hành trang quý cho những người trẻ hay bất cứ ai, ở mỗi chặng đường của cuộc đời con người, hoặc ở mỗi một năm mới với rất nhiều điều chờ đợi phía trước.

Vào những buổi viếng chùa trong dịp đầu năm, người ta con nhờ các sư thầy của chùa cầu an, cầu phúc, giải hạn cho bản thân và các thành viên trong gia đình. Đó như là một liều thuốc tinh thần cho một năm mới hanh thông và thành công hơn.

Đầu năm vãn cảnh chùa đã thành một thói quen, nét sinh hoạt văn hóa của người dân Việt Nam, để tìm đến một không gian linh thiêng, nhìn những chiếc lá rơi, lắng nghe tiếng gió xào xạc, tiếng chuông mõ tụng kinh... khiến lòng người thanh thản vô cùng. Để cảm thấy mình vẫn tràn đầy nghị lực, niềm tin và năng lượng để tiếp tục năm mới của cuộc đời, để tiếp tục cống hiến sức lực cho cộng đồng, để tiếp tục yêu thương mọi người và được yêu thương...

 

Hiền Nhi