Ngắm mây trên hồ

altCó bao giờ bạn nhìn từng cụm mây trắng lững lờ trôi ngang bầu trời xanh mà không cần phải ngước mắt nhìn trời chưa? Tôi đã được nhìn mây bay như thế, vào một buổi chiều chưa muộn, bên một bờ hồ phía bên phải của chùa Từ Hiếu, Huế.

Hồ rộng rộng, dài dài, nước trong. Rong nở gần đầy cả mặt hồ. Dưới hồ có rất nhiều cá. Cá nhỏ đã đành rồi, mà cá to cũng lắm. Chúng bơi lượn ăn rong và đớp khí tự do như không có chi cần phải lo sợ cả, như thể sự bình yên này đã có tại nơi đây tự hồi nào rồi, từ cả hơn 160 năm nay rồi, kể từ khi Hòa thượng Nhất Định đến đây khai sơn, dựng "An Dưỡng Am" để tịnh tu và nuôi dưỡng mẹ già.

Xung quanh hồ, cây cỏ xanh tươi yên bình. Và tất cả những cây những cỏ ấy ta đều có thể nhìn thấy được ngay trên mặt nước hồ tĩnh lặng.

Mây vẫn trôi lững lờ qua hồ. Mặt trời bị mây che rồi, nên không còn chiếu ánh nắng trong vàng xuyên qua các tầng lá thông dày mịt từ phía Tây lên mặt hồ nữa. Gió nhè nhẹ làm đung đưa những nhánh lá tre nghiêng ra mặt hồ. Không gian thật yên tịnh. Thỉnh thoảng có tiếng cá đớp trên mặt nước. Một con cá chép đỏ to thật to bơi lại nhìn coi tôi đang viết gì, rồi lẳng lặng bơi đi.

Xa xa, trên những con đường đi, thấp thoáng bóng các vị áo nâu đi lại thật nhẹ nhàng và yên lặng. Tôi ngồi đây nghe các sư cô tụng kinh trong thời cúng cháo buổi chiều. Cháo cúng xong rồi. Mặt trời ló dạng trở lại, in bóng trên mặt hồ, chiếu sáng như một chùm kim cương to, thật đẹp.

Gia đình bốn người chúng tôi, gồm hai người lớn là bố và mẹ, và hai con là bé gái và bé trai, giống như một tăng thân nhỏ, được về chùa Tổ trong bốn ngày, chúng tôi vui lắm! Bé gái năm nay đã 10 tuổi rồi, bé trai 6 tuổi. Hai bé giống như là thi nhau lớn lên, chúng đã lớn lên thật nhanh!

Ban nãy khi ba mẹ con đi dạo chơi, gặp sư cô Nguyệt N., chúng mừng quá và đã theo sư cô đi chơi rồi. Do vậy mà tôi mới có thì giờ, có chút thảnh thơi mà ngồi bên bờ hồ, ngắm mặt hồ tĩnh lặng, ngắm mây trôi trên hồ, và ngắm nhìn được tất cả những gì đang in bóng trên mặt nước hồ tĩnh lặng đó. Chợt nhớ đến bốn câu thơ:
 

Bụt là vầng trăng mát

Đi ngang trời thái không

Hồ tâm chúng sinh lặng

Trăng hiện bóng trong ngần.

 

Khi tâm của mình yên lặng như vậy, thì đời sống của mình chắc là sẽ đẹp lắm bạn nhỉ?

Tôi muốn đi trên con đường phía bên kia hồ mà tôi chưa từng đi. Nhưng hai bé về rồi, thế là tôi phải đi theo hai con của tôi thôi, vì hai bé vẫn còn cần tôi lắm lắm! Và đối với tôi thì, tất cả những gì tôi làm, tôi đều làm cho hai em bé đó. Vì đó chính là hạnh phúc của tôi.

Áo Nâu

(phusaonline)