CẢM NGHĨ

Dòng thời gian vẫn lặng lẽ qua đi, biết bao sự thăng trầm đổi thay đến với đời Tăng sĩ. Những ước mơ cháy bỏng tình người, bao tâm nguyện thiết tha sắp trở thành hiện thực vẫn còn đâu đây.

Đó là lý tưởng thánh thiện “Thượng cầu Phật đạo hạ hóa chúng sanh”. Khóa học lớp giảng sư đã chuyển dần đến ngày ra trường, Tăng Ni sinh không chỉ được phước duyên thọ hưởng tinh hoa tri thức nhân loại từ chư Tôn Đức giáo thọ sư, mà còn được nhận lãnh cả thánh tài vô giá, cũng như những kinh nghiệm, vốn sống của Quí Ngài truyền trao. Đây chính là hành trang quí báu, góp phần thành công cho mỗi Tăng thân. Nhờ có sự chở che, chỉ dạy tận tình của Chư Tôn Đức mà tự bản thân mỗi người phải luôn luôn nỗ lực không ngừng trước bóng quang âm thấp thoáng.

alt
Hoằng dương chánh pháp là một sứ mạng vô cùng thiêng liêng và cao quí, cho nên điều kiện tất yếu là mỗi Tăng Ni giảng sinh sau khi học lý rồi phải quán chiếu và thực hành, lộ trình phục vụ tha nhân không phải là đại lộ đầy hoa thơm cỏ lạ mà còn biết bao vất vả, nhọc nhằn, nhất là trong thời đại hôm nay-thời đại kỷ nguyên của tri thức, nền khoa học kỹ thuật phát triển tới đỉnh cao, đời sống vật chất đầy đủ, đời sống đạo đức, tinh thần đã phần nào bị xem nhẹ đi.Vì vậy, Tăng ni trẻ dù đầy nhiệt huyết muốn đem đạo vào đời cũng không phải là dễ, vì chưa có kinh nghiệm. Hơn nữa, chỉ học thôi không phải là đã đủ mà tâm Bồ Đề phải luôn luôn được trưởng dưỡng, thì mới có thể dùng muôn vàn phương tiện khéo léo đưa chánh pháp vào đời mà không bị thế tục hóa.
Đồng thời, Đại Bi tâm cũng phải thể hiện một cách thiết thực trong đời sống thường nhật, như trải rộng cõi lòng đến bao mảnh đời bất hạnh, giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ, lang thang bụi đời . Trong sự nghiệp hoằng pháp Tăng Ni giảng sinh đòi hỏi phải hạnh giải tương cùng, lời nói và hành động nhất quán, thì việc thuyết giảng mới đi sâu vào lòng người, chứng tỏ Đạo Phật là cần thiết cho cuộc đời. Xuyên suốt dòng lịch sử Phật giáo, bất cứ khi nào xuất hiện các vị Tổ sư, cao Tăng tiền bối với Trí Đức song vận thì đạo Phật vô cùng hưng thạnh, và tầm ảnh hưởng đến xã hội, quần chúng nhân dân là rất lớn. Như vậy, bất luận thời đại nào thì Đức hạnh đóng một vai trò rất quan trọng để chinh phục nhân tâm. Ở đâu có đạo đức thì ở đó có hạnh phúc và ngược lại.
Mai đây mỗi người Tăng sĩ chúng ta trở vể trụ sở của mình, bằng chí nguyện sắc son chúng ta hãy dấn thân vào cuộc đời đóng góp công hạnh nhỏ bé của mình, ngõ hầu đền đáp Tứ Ân trong muôn một.
Rời xa mái chùa Hòa Khánh, Tăng Ni giảng sinh chúng ta không tránh khỏi bùi ngùi xúc động, dư âm kỷ niệm vui buồn vẫn còn đọng lại. Dù cho năm tháng có phôi phai nhạt nhòa, dù những cánh chim non lúc rời xa tổ ấm vẫn hân hoan tung bay giữa trời xanh lộng gió. Nhưng tình thầy nghĩa bạn vẫn mãi chẳng phai nhòa. Bay cao, bay xa là khát vọng vươn lên, là sự nỗ lực để lợi lạc quần sanh, làm cho sự sống mầu nhiệm càng có ý nghĩa hơn nữa, vì “Sống là cho đi đâu chỉ nhận riêng mình
alt
Thích Phước Hòa

CẢM NGHĨ (KỶ YẾU LỚP CCGS KHÓA IV - PHẦN II: MÁI TRƯỜNG LƯU DẤU)