Bình An Như Áng Mây

32. Cay Le truoc Tang Xa Xom ThuongSáng hôm đó em đến và hỏi tôi “bình an giống như điều gì?” Em hỏi tôi thật bất ngờ. Tuy vậy ngay lúc đó tôi vẫn có câu trả lời cho em. Tôi còn nhớ câu trả lời của tôi cho em khi đó là “bình an như áng mây”. Áng mây có được bình an bởi áng mây có sự tự do. Trên bầu trời trong xanh, bao la ấy mây có thể đi khắp tất cả mọi nơi mà mây muốn đến. Tất cả những ngọn núi trên thế gian này điều có thể trở thành nơi dừng chân của mây. Có thể hôm nay mây ở Hy Mã Lạp Sơn, nhưng ngày mai mây sẽ ở núi Phú Sĩ và đôi khi ngày mốt mây lại ở một ngọn núi nào khác.

 Không có ai có thể ràng buột được mây, không có bất kì một ngọn núi nào dù đẹp và hùng vĩ đến đâu lại có thể ràng buộc được mây. Đơn giản bởi vì mây có sự tự do. Vì có sự tự do nên mây có bình an.

 Năng lượng của bình an cũng chính là năng lượng của sự sáng tạo và bồi đắp. Em thử nghĩ một người muốn làm thật nhiều điều cho mọi người nhưng trong tâm chứa đầy năng lượng của bất an thì làm sao người đó có thể cống hiến những thành quả tốt đẹp nhất được. Không những vậy đôi khi những gì người ấy tạo ra lại mang kết quả ngược lại.

 Khi trong em có năng lượng bình an thì em sẽ có được năng lượng của sự che chở. Em sẽ giúp được những người em thương trong những lúc nắng nóng của cuộc đời. Một người đang bị cơn giận đốt cháy cũng như người đang đi trên sa mạc vừa khô cằn vừa không có bóng mát của bất kì tán cây nào cả. Và em chính là áng mây cho người đó bóng mát. Em chính là cơn mưa đem lại cho người đó những giọt nước thanh lương và làm dịu đi cơn nóng bức.

 Trong tâm em có được bình an thì em có được tình thương. Từ tình thương sẽ cho ta tuệ giác, sẽ cho ta có được trí tuệ sáng suốt để giúp đời, giúp người mà không bị vướng vào hệ lụy.

 Ta đi vào cuộc đời, ta giúp người nhưng ta vẫn có tự do. Ta có tự do của một áng mây. Ta thương tất cả những ngọn núi. Ta thương tất cả những miền đất trù phú có nhiều cây xanh bóng mát, chim chóc nhưng ta cũng thương luôn nhưng nơi khô cằn sỏi đá, nhưng nơi hoang vắng, lạnh lẽo.

 Khi có bình an của áng mây thì ta sẽ có ước nguyện. Ước nguyện làm bóng mát chở che cho muôn loài. Ước nguyện làm hạt mưa để dịu mát những nơi khô cằn nắng hạn. Ước nguyện làm đại dương bao la để chào đón tất cả những sinh vật và làm nơi nương náu cho muôn loài.

 Và nếu có ai hỏi tôi một lần nữa bình an giống điều gì, thì tôi vẫn trả lời cho người ấy như tôi đã từng trả lời cho em rằng “bình an như áng mây”

 

Thầy Pháp Nhật

(langmai.org)